Theo Nguyễn tấn Long trong Việt nam thi nhân tiền chiến
thi sĩ Hồ Dzếnh quan niệm ái tình " mong manh như nắng lụa " nên tình yêu qua
thi ca của ông mang bóng dáng giản dị , hờ hững , ngập ngừng .
Và kết thúc thường là những cuộc tình không trọn vẹn .
Không biết Tôn nữ thị Nỡ và Minh Tâm có quá lời khi khen thơ họa của D.Đ không ?
Thôi thì , nhận lại của D.Đ hai tiếng Cảm ơn về mối Thơ duyên .
(Minh Tâm ơi đừng trách chị D.Đ khách sáo hôm nay nghe cô bé , vẫn thương nhiều lắm) .
Hôm nay D.Đ họa bài Trong-nắng-trưa đây Khúc Khích ơi .
Sắp hết Hè nên chỉ còn lại vài tia nắng nhẹ , chờ chực rơi chìm khuất bóng thời gian...
Gởi Kh.Kh một chút nhớ cho ngày về .
--Bài họa TRONG NẮNG TRƯA của Hồ Dzếnh
--Diệu Đức
Em ơi tôi ngỡ hoàng hôn phủ
Trao hết tình em giấc mộng đầu
Vàng xuân nắng mới long lanh mộng
Tôi gởi vào thơ gom ý mơ
Ngỡ như đứa bé còn thơ dại
Bỗng giật mình tâm gợi duyên mơ
Tôi bỗng lớn tim nghe rạo rực
Duyên khát khao tình thắm chung đôi
Đường xưa lối cũ tôi dấn bước
Nhớ những trưa buồn , sương sớm mai
Chiếu mộng yên nằm , mơ ngõ trúc
Chiều buông bóng nắng đọng bờ mi
Sông xưa nước ngấm làn da trắng
Đương độ xuân thì em gái thơ
Ngào ngạt hương yêu tình chớm nở
Men say rộn rã bóng tà huy
Em đến thiên thanh áo nhạt màu
Mắt sáng môi cười vang tiếng thơ
Mây vương làn tóc thơm duyên dáng
Gờn gợn phong ba , chút dịu dàng
Biền biệt em đi , tàn hoa thắm
Rèm mây mờ khuất , bóng xa xăm
Nắng , bụi , thời gian , hoa sắc trắng
Nắng rơi . Chiều tắt . Bóng chơ vơ .
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn