Gửi: Thu Oct 29, 2009 7:58 pm Tiêu đề: SÁNG QUÊ Tác Giả: HỒ DZẾNH
SÁNG QUÊ
Hồ Dzếnh
Gió đưa mặt trời dần cao,
Khóm tre rì rào muôn tiếng chim kêu .
Đẫm mình trong gió hiu hiu,
Lúa non sóng uốn thầm reo cuối trời .
Trên đường đê bé chạy dài,
Bóng trâu trên nước, bóng người trên cây .
Ngoài trời mây sáng hây hây,
Nước non tô loáng da ngày cuối thu .
Đáy hồ mấy mắt sao lu,
Và trên nón dạ sương mù quệt ngang.
Chân trâu nghe nặng bước đàng,
Gió đưa tiếng học bên làng như ngâm.
Ông Hương qua đấy, nghĩ thầm:
- Bằng văn Yếu lược nó cầm trong tay .
Bên đình mấy giải khăn bay,
Đi tươi qua ánh ban ngày lẫn trăng.
Ổ rơm, bác xã thôi nằm,
Chân đi guốc thấp, xỏ nhầm guốc cao .
Mắt còn líu ríu chiêm bao:
Với cho tao điếu thuốc lào, cu con!
Bình minh mặt trời vươn trên đỉnh núi
Muôn chim kêu rộn rã đón ngày sang
Gió nhẹ lay khóm tre xanh xào xạt
Thảm lúa non gợn sóng lượn chân trời
Trên đường đê bừng lên bao sức sống
Người đùa trâu cần mẫn vỡ đất gieo
Trời trong xanh mây tạc bao hình ảnh
Cuối thu về ngời sắc thắm sương mai
Chìm đáy nước bóng sao trời lặn khuất
Nón dạ mang hơi sương phủ chưa tan
Trâu nặng nhọc lê chân ghìm cương toả
Trẻ ngâm vang thi tứ học lời Thầy
Ông Hương làng đi ngang thầm khen thưởng
Khẽ nhủ lòng " yếu lược" hẳn về tay
Khăn bay bay bên đình theo gió lượn
Sắc màu tươi mở hội đón mùa trăng
Ổ rơm ấm bác xã tung choàng dậy
Mắt hom hem xỏ đại guốc cao nghều
Giấc chiêm bao tuôn xôn xao ý tưởng
Đã khẽ gào - cu Tý , thuốc lào ,con !
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn