Gửi: Mon Mar 02, 2009 6:33 pm Tiêu đề: TÂM SỰ THUYỀN NHÂN - (Mây-cao-Nguyên)
TÂM SỰ THUYỀN NHÂN
Ta sợ lắm những đêm dài thao thức,
Nằm nghe mưa gõ nhịp buốt linh hồn.
Quê hương xưa núi cũ vẫn còn non,
Nơi viễn xứ mái đầu ta chớm bạc.
o0o
Đường quê cũ vạn trùng dương bát ngát,
Kỷ niệm nào làm tan nát lòng ta!?
Nhớ mùi hương dạ lý mới đơm hoa,
Nhớ liếp cải, vườn cà vừa chớm nụ.
o0o
Nhớ da-diết những câu hò tình tứ,
Từng ru ta vào giấc ngủ trưa hè.
Nhớ những đêm trăng thắp sáng hàng me,
Đo nhịp bước để nghe tình dao động.
o0o
Nhớ thôn xóm, nhớ sông dài, biển rộng,
Nhớ một trời thơ mộng đã trôi qua.
Nhớ hàng cau, bụi chuối, lũy tre già,
Nhớ tiếng học ê-a bầy con trẻ.
o0o
Nhớ tiếng sáo trong đêm trường quạnh quẽ,
Âm ma Hời như khóc kể than van.
Nhớ mẹ già tàn tạ với thời gian,
Phơi tóc trắng chờ đàn con trở lại.
o0o
Nhớ đôi mắt cha già nhìn ái ngại,
Phút tạ từ lòng sợ hãi, âu lo.
Tay mân mê tràng hạt, miệng Nam Mô,
Cầu Trời, Phật cho thuyền mau tấp bến.
o0o
Ôi! Nỗi nhớ trào dâng lên ngào nghẹn,
Giữa chợ đời ta vẫn trắng đôi tay.
Nhưng vững tin: rồi sẽ có một ngày,
Căm hờn đốt tan thây loài quỷ đỏ.
o0o
Ngày sẽ đến, giương cánh buồm lộng gió,
Mặc đại dương đầy giông tố phũ phàng.
Cuộc hải trình ta làm lại hiên ngang,
Ngồi ngất ngưởng cười vang trên sóng nước.
o0o
Đường quê cũ đón chào người năm trước,
Viên sỏi mừng: reo dưới bước chân vang.
Ta sẽ hôn từng cọng lúa chín vàng,
Để ôn lại những kinh hoàng quá khứ.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn