Gửi: Fri Feb 20, 2009 11:03 pm Tiêu đề: BÊN BỜ LƯU LẠC Tác Giả: Mây-Cao-Nguyên
BÊN BỜ LƯU LẠC
Em có biết những chiều đông lạnh giá?
Nhìn hàng cây trụi lá đứng trơ vơ.
Tuyết giăng giăng, dâng nỗi nhớ mong chờ,
Anh chết lịm giữa bến bờ lưu lạc.
Đếm từng bước trên phố buồn ngơ ngác,
Nghe mạch sầu tỏa khắp quyện không gian.
Mười ngón tay khói thuốc đọng hoen vàng,
Là bia mộ khăn tang đời viễn xứ.
Anh khờ dại trước một bầy dã thú,
Anh u mê nên rả ngũ tan hàng.
Để bây giờ cả một mảnh giang san,
Và dân tộc phải lầm than, cơ cực.
Buồn trỗi dậy với nhiều đêm thao thức,
Nghĩ phận mình ray rứt cả buồng tim.
Có quê hương mà vẫn mãi đi tìm,
Mong giấc ngủ yên bình không mộng mị.
Anh đang khóc dưới bầu trời Bắc Mỹ,
Giữa cảnh đời loang rỉ máu hôi tanh.
Em ở đâu, sao nỡ giết đời anh!?
Bằng kỷ niệm những ngày xanh thơ mộng!.
Ôi! Quá khứ từ xa xôi vang vọng,
Thét kêu gào sôi bỏng đến cuồng si.
Anh thả hồn theo ngấn lệ sầu bi,
Nương theo gió quì bên em sám hối.
Ngày trở lại sẽ cùng em tạ tội,
Thăm Sàigòn, Huế, Hà Nội quê ta,
Trong bình minh, dưới nắng đẹp chan hòa,
Vang tiếng hát: Vạn lời ca diễm tuyệt.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn