Gửi: Thu Feb 12, 2009 12:07 am Tiêu đề: Người Tình Trăm Năm
Người Tình Trăm Năm
con đường tôi đi
là người tình trăm năm
mỗi một ngày
tôi thủ thỉ với đôi chân
đem nhớ nhung
vào đến chổ tôi nằm
như kết chặt
hai mảnh đời là một
và tôi
chẳng bao giờ còn hoảng hốt
khi một mình
trong bóng tối
mênh mông!
cứ thế
tôi ra đi
từ lúc bình minh
rồi trở về
khi mặt trời thác sau núi
tôi bước đi
hồn không còn thui thủi
vì người tình
ở cạnh mỗi bước chân
kề môi hôn
một chút tình dấm dúi
chẻ cuộc đời
ta cũng chẳng phân thân ...
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn