Gửi: Fri Jul 31, 2009 2:04 am Tiêu đề: TÌNH THƠ MỘT CÕI
Diệu Đức xin gom những bài Thơ họa từ nhiều tác giả khác nhau vào góc nhỏ này . Tất cả chỉ là niềm vui của một người yêu thơ .
Xin cảm ơn tất cả thi sĩ của những bài thơ .
Và cảm ơn các bạn , những người đã có công sưu tầm Thơ , tạo cho D.Đ nguồn thi hứng .
- Tác giả Trần huy Phương
Dựa vào vai anh mà khóc
Có cánh hoa nào mà không tàn úa ?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao ?
Có cuộc sống nào không xuống thấp lên cao ?
Có đôi môi nào chưa rung vì tiếng nất ?
Có những khoảng cách dù trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dậm xa xôi
Và có những chiều em cảm thấy xa xôi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Hãy kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì suốt đời anh là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây
...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lai , dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị giối gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao gời thiếu một bờ vai
Em không bao gời thiếu một bàn tay
Khóc đi em , dựa vai anh mà khóc
- Diệu Đức
Tựa vai nhau
Hoa sẽ tàn với thời gian hư ảo
Cuộc tình nào không có lúc hư hao
Con sóng đời như thủy triều cao thấp
Đã bao lần nghe tiếng nất đôi môi ?
Xa vạn dậm dù gần trong gang tấc
Những chia phôi , ngăn cách cuộc hồng trần!
Nếu có lần trong cô đơn bất chợt
Hãy về đây , và cùng tựa vai nhau
Nếu nước mắt cuốn đi niềm u uẩn
Lệ tuôn trào . Trôi lấp nỗi niềm riêng
Hãy dừng lại , sân ga đời lặng lẻ
Gom nỗi niềm, chia sớt chuyến tàu xa
Đến rồi đi , dấu chân đời nghiệt ngã
Nhưng sân ga vẫn chờ đợi con tàu
Một lúc nào với nỗi sầu chất ngất
Trở về đây , cùng chia ấm bờ vai
Nói đi em với bao điều tâm sự
Cùng sẻ chia , niềm khắc khoải bi ai
Dựa vai nhau để nghe trong hơi thở
Những nhớ quên đã thất lạc từ lâu
Đến với nhau vai kề vai nương tựa
Đến với nhau tay ấm một vòng ôm
Và nước mắt , còn đâu em khóc nữa ?
Được sửa bởi DIEU DUC ngày Sat Aug 01, 2009 3:59 pm; sửa lần 1.
Anh ! chỉ một mình anh
Biết trả cho em những ngày đã mất
Và mang đến mùa Xuân trong những ngày lạnh nhất
Là anh , chỉ một mình anh
Có phải vì anh
Khi nghe anh nói
Mà tim em xao xuyến bồi hồi
Có phải chỉ vì anh mà cỏ xanh im lặng
Bổng xôn xao xuân đến cựa mình
Có phải vì anh mà mùa xuân đến vội
Mà mây mù trên núi bập bùng trôi
Có phải vì anh mà lòng em bừng sáng
Và dịu dàng , tất cả vì anh
Nhưng không , anh nói không
Là mặt trời rơi ngay xuống đất
Là tất cả trên đời em mất
Là khi anh nói không
--Diệu Đức
Chỉ một mình anh
Chỉ anh là người duy nhất
Đem lại những gì cần thiết cho em
Ngày giá lạnh anh mang mùa Xuân đến
Một khoảng trời hạnh phúc của đôi ta
Biết không anh, em cần nghe anh nói
Trái tim yêu
Xao xuyến nỗi niềm riêng
Biết chăng anh lá xanh không lay động
Nhưng hoa bỗng tươi như cười cợt đón xuân hồng
Có phải vì ,
ta bên nhau xuân hòa trong nhịp thở?
Khoảng trời xa , mây xám cũng tan mau
Anh đến mang bình minh cho ngày nắng mới
Một khoảng trời xanh thẳm nghĩa yêu đương
Nhưng sao anh không tới
Để hoàng hôn chợt đến giữa bình minh
Hoa lá rơi , Xuân tàn Thu đến vội
Chỉ một chữ không
lời thốt tự môi anh
Được sửa bởi DIEU DUC ngày Sat Aug 01, 2009 1:36 am; sửa lần 1.
Tại em bước vội qua cầu
Đâu hay ngọn tóc vướng vào vai anh
Giật mình chiếc lá rơi nhanh
Heo may gãy đọt trên cành nguyên trinh
Ghềnh khơi con nước đọng tình
Mùa thu cởi áo phơi hình hài em
Tơ vàng trãi lối chưa quen
Ngại em dốc lạ , đường trơn khó vào
Anh về bước chậm cầu cao
Gai ngang vết cắt , nát nhầu dấu chân
Có qua hết đoạn đường trần
Xin em chăn giữ mộ phần riêng anh
--Diệu Đức
Một mai khuất nẽo đường trần
Con đường lạ em vô tình bước vội
Lệch dấu hài , chân sướt một vết đau
Mắt ngỡ ngàng khi có lần quay lại
Dáng thư sinh , hình bóng của một người
Tình nguyên trinh như lòng trang giấy mới
Nước xuôi nguồn , thơm dáng ngọc đài trang
Tơ trãi lối , thu vàng em bước tới
Dốc lạ đường trơn chân bước ngập ngừng
Anh đứng mãi cuối chân trời lơ đãng
Rất âm thầm , tim nhói vết thương sâu
Nếu một mai khuất bóng chốn dương trần
Em đến nhé , mộ phần hương thấp nến .
Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngon thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên xứ đứng vây quanh
Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sòng
Anh là gì giữa bốn bề vang đọng
--Diệu Đức
Giữa hai chiều quên nhớ
Ngập ngừng quấn quít chân êm
Dường như chút nhớ lạc mềm bước chân
Ô hay quên nhớ , thanh tân
Chút gì rất mới , là ân hay tình
Ngơ với ngẫn lời thì thầm muôn điệu
Gió trăng ơi ru giấc ngũ ngoan hiền
Mơ công chúa đắm chìm như cổ tích
Đến nhẹ nhàng , hoàng tử đặt môi hôn
Yêu hở ? làm sao định nghĩa
Nhớ với quên , nghe nghiệt ngã vấn vương
Tim hồng gỏ nhịp yêu đương
Nghẹn lòng thốt gọi nhớ thương tên người .
Được sửa bởi DIEU DUC ngày Thu Sep 24, 2009 1:33 am; sửa lần 1.
Khi đám mây cao dừng trên nếp trán
Anh chợt nghe vổ cánh chim bay
Trái thơm ngon nặng trĩu trên môi
Dòng suối lạ chảy qua hơi thở
Bốn mùa Xuân về đứng trên cơ thở
Ở giữa mầm lúa biếc và lá non
Anh đứng nghe êm ấm gọi tên em
Khi em đến nằm ngoan trên đồi cỏ
Có bở ngở là mặt trời bở ngở
Có xôn xao là núi lớn xôn xao
Cánh tay anh , anh đã dặn nằm im
Đôi mắt anh đã trở thành tinh tú
Đứng thật xa để canh chừng giấc ngủ
Đứng thật xa như ngọn hải đăng
Anh canh chừng con thuyền lạ đi ngang
Sẽ trở em về quê hương thần thoại
Cả mái tóc đã thành rừng lo ngại
Mỗi chân tơ có mang nhớ xanh um
Khi môi anh nặng trĩu trái thơm ngon
Khi em đến mang theo dòng nhựa ngọt
Huyết quản thành sông chờ linh hồn lá biếc
Cánh tay là cầu mang thương nhớ qua sông
Anh nghe thơ thức dậy tuổi mười lăm
Anh nghe em bước vào thơ sáng lạn
Em chớ hỏi sóng đi trên biển lớn
Cớ làm sao thành nhã nhạc dâng lên
Cớ làm sao muôn tinh tú trong đêm
Bỗng rung động khi em cười rất nhẹ .
--Diệu Đức
KỲ DIỆU
Như hoa nở giữa mây trời hy vọng
Nắng xuân hồng chim ríu rít ca vang
Như mật ngọt môi thơm mùi trái chín
Hơi thở mềm nhè nhẹ thoảng làn hương
Ơi Xuân dài như bốn mùa thoáng hiện
Lá xanh non , chồi lộc biếc nẫy mầm
Thật tha thiết có nghe lời anh gọi
Một tiếng Em âu yếm rất êm đềm
Thiên thần hay Em phơi đồi cỏ thắm ?
Bở ngỡ , bồi hồi anh đứng xôn xao
Không , bởi mặt trời chiếu tia quá nắng
Mắt hoa thôi , anh có thấy gì đâu !
Hãy bất động , lòng dặn lòng như thế
Ngũ đi em , có anh đứng canh chừng
Không đứng gần . Anh làm ngọn hải đăng
Để canh giữ , ngăn những con tàu lạ
Trong như ngọc , em loài hoa dễ vỡ
Tóc là mây mang huyền thoại quê hương
Làn da thơm hương thoảng ngất ngây lòng
Là lúc môi anh trĩu mùi trái ngọt
Tim đẩy máu ngập tràn trong huyết quản
Khi em mang dòng nhựa ngọt hương yêu
Tựa bên anh cho nhớ thương rộn rã
Anh nghe chừng trẻ lại thuở mười lăm
Em nhẹ bước vào thơ anh rất sớm
Làm sao hiểu sông đổ ra biển lớn
Rồi dâng cao , con nước lúc vơi đầy
Hiểu sao được muôn sao trời lấp lánh
Nụ cười em rung động cả thinh không .
Diệu Đức ơi ơi , sao mà tình tứ thế vời những câu thơ như thế này :
Trong như ngọc , em loài hoa dễ vỡ
Tóc là mây mang huyền thoại quê hương
Làn da thơm hương thoảng ngất ngây lòng
Là lúc môi anh trĩu mùi trái ngọt
......
Nói sao cho hết sự cảm phục của Khúc Khích khi đọc những bài thơ Diệu Đức đã trao cho mọi người thưởng thức trong dấy có riêng KK , bây giò chỉ biết lựa thơ tặng Điệu Đức ...để rồi Vườn Tao Ngộ có thêm những bài thơ Họa thật là THƠ !
Không gì cảm động bằng mình viết mà có người ...khen . Khúc Khích có biết thơ hay không do người Họa vần
mà nhờ ở ngừoi đã chọn thơ đó , và đôi lúc chính bài thơ đã tạo nên cảm xúc nữa Kh. kh ơi .
Diệu Đức ơi , khúc khích chọn được những bài thơ hay để DĐ thích mà họa lại là vui lắm rồi , còn nói để họa tiếp bài thơ của DĐ thì :
Họa thơ xin hãy kiếp sau hầu Nàng
Hầu em một đóa hoa thơ
Hầu em trăng mộng sáng bên hiên nhà
Hầu em giữ giấc mộng vàng
Cho em ngoan ngủ có tôi trong tình
Hầu em ngọn gió vờn sang
Vuốt ve má thắm cho tôi lặng thầm
Hầu em giữ dạ trinh nguyên
Cho tôi chiếm giữ của riêng một đời
Hầu em chớm nở nụ cười
Ngất ngây tôi đã vì em , tôi hầu ...
Diệu Đức này , món quà nhỏ không vần không âm trúc tra trúc trắc nhưng đã HẦU thì nhận nhé ..hi..hi
Khúc Khích ơi , tặng quà cho D.Đ hở ?
sao sướng quá vậy ,
Quà đẹp như một giấc mơ dài , có trăng tỏa bên khóm hoa thơ , có gió lay nhẹ nhàng bên giấc mộng ,
có có gì nhiều vậy nhớ sao cho hết !
Khúc Khích à , quà thơ thì nhận liền vì...lở đọc rồi mà , trước khi nói Yes hay No .Hi! Hi!
Chim rừng quên cất cánh,
Gió say tình ngây ngây,
Có phải sầu vạn cổ
Chất trong hồn chiều nay?
Tôi là người lữ khách,
Mầu chiều khó làm khuây,
Ngỡ lòng mình là Rừng,
Ngỡ hồn mình là Mây,
Nhớ nhà châm điếu thuốc,
Khói huyền bay lên cây...
************************
CHIỀU
Dương thiệu Tước
Lời: Hồ Dzếnh
Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ,
Chất trong hồn chiều nay
Chất trong hồn chiều nay
Tôi là người lữ khách
Màu chiều khó làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ lòng mình là mây
Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây
Trên đường về nhớ đầy.
Chiều chậm đưa chân ngày.
Tiếng buồn vang trong mây
Tiếng buồn vang trong mây
Bản nhạc và bài thơ này rất quen thuộc và đã gợi cho D.Đ nỗi nhớ mênh mang Kh.Kh ơi .
Dạo đó năm lớp 11 , lớp có Tomi làm trưởng ban báo chí .Thuở ấy , tuy dân ban B nhưng Tomi
lại mang tâm hồn nghệ sĩ nên thường in báo và nhạc bỏ túi cho bà con hát chơi .
CHIỀU là một trong những bản nhạc đã được D.Đ nghêu ngao nhiều nhất vì dễ hát và dễ thuộc nữa ,
giờ thì người xưa , lớp cũ cũng ở tận đâu đâu !
Bắt đền Kh.Kh đã đem lại một thoáng buồn !
Thôi nhé em về Chiêm quốc xa
Một dòng lệ nhỏ xuống tình ta
Núi sông trùng điệp rồi ngăn cách
Người đẹp , tim ta vẫn một nhà
Em đi kiều diễm mở giang san
Ta ở đường gươm giữ vẹn toàn
Khác một lối về , chung mộng ước
Hai lòng chung cả hận ly tan
Thôi nhé em đừng khóc nữa chi
Đã nhiều đêm trắng xót người đi
Một mai phiêu dạt trời đơn chiếc
Bến đón thuyền xa chớ ngại gì
Huyền Trân bình minh đời ta ơi
Mùa đông về ru tình ta rồi
Môi hồng xích lại trao môi lửa
Âm ỉ hồn ta đến trọn đời .
--Diệu Đức
Giã biệt Huyền Trân
Giã biệt em , về xứ hời Chiêm quốc
Lệ tuôn trào , ly cách khóc chia phôi
Sông núi thẳm , trùng dương xa diệu vợi
Hai phương trời , tim vẫn nhịp chung đôi
Huyền Trân hởi , bờ cỏi Nam nới rộng
Dáng kiều em , vì nước phải hy sinh
Nhưng tình chung , quyết giữ tròn mộng ước
Hận ly tan , nguyền giữ vẹn đường gươm
Nước mắt sẽ không vơi niềm u uất
Khóc chi em , sao xóa hận sinh ly
Hãy nguyện cầu cho cánh buồm đơn chiếc
Là Khắc Chung , ta đến đón em về
Có Huyền Trân , như bình minh tỏa rạng
Sông núi ơi , , tình đến lúc Đông sang
Tim trong tim , cận kề trong tay với
Trọn cuộc đời , nồng thắm giấc mơ hoa .
--Tác giả : Trần thế Phong
Thì em ơi nắng nhạc buổi hoàng hôn
Ngày nhạt nắng
Lòng ta buồn khánh tận
Đêm thê lương
Đá núi lạnh quay đầu
Tay níu bóng
Mấy lần chân vấp ngã
Nụ tình kia ,
Ta đã nợ gì nhau
Lời hẹn ước
Có lần em khóc
Cầm tay nhau
Sao nát mặt linh hồn
Môi muốn nói
Ngày đi đêm sắp tới
Thì em ơi nắng nhạt buổi hoàng hôn
Sầu kín mặt
Đường trăm năm dứt tuyệt
Ta thiên thu
Gió lạc nẽo mù khơi
Trăng đã chếch
Ôm tình trên lá úa
Thần tiên xưa
Còn lỡ mộng thiên đường .
--Diệu Đức
SẦU
Sóng xô , đuổi bắt ngày hiu quạnh
Ảm đạm đêm về , núi đá run
Tay ôm lấy bóng , chân nghiêng ngã
Có chăng còn mất , nợ yêu đương
Dòng nước mắt , lần nào hẹn ước
Tay trong tay , nghe vỡ nát tâm can
Ngày từ giã , môi run , đêm nguyệt tận
Hởi em ơi , nắng tắt tự lâu rồi
Sầu che kín . Nghĩa trăm năm đành dứt
Vạn mùa thu , gió chướng quyện hơi sương
Trăng chếch bóng , thu phong tình nhạt nắng
Mộng thiên đường , gương vỡ - giấc mơ tan .
Được sửa bởi DIEU DUC ngày Thu Aug 06, 2009 1:02 am; sửa lần 1.
Mấy mươi năm nay DX vẫn yêu thích nhạc phẩm " Chiều " của Hồ Dzếnh , có thể nghe một lúc 2,3 lần không chán. Xin cám ơn người post bản nhạc hay , có giá trị.
Hi Diễm Xưa , lâu quá không thấy DX vô Net Duy Tân , sao không ghé chơi thường xuyên với các bạn ?
Lời và giai điệu của bản " Chiều " thật HAY , nghe lại Minh Hương cũng nhớ lúc đi học , biết bao kỷ niệm của Thời Học Sinh - Buồn ít - Vui nhiều !
Cảm ơn anh Diễm Xưa đã ghẻ đến góc nhỏ này để đọc thơ . Bài CHIỀU do Khúc Khích post đó ,
bản nhạc đã gợi đến kỷ niệm học trò của nhiều người , giống như Khúc Khích đã nói -
để chúng ta nhớ lại thời đi học , buồn ít , vui nhiều . Phải không anh Diễm Xưa ?
Họa pháp làm sao cho khỏi run ?
Đây là câu cuối trong một bài thơ đã được sưu tầm từ trên Net bàn về vẽ trên " Body " , và đã được Khúc Khích trả lời rất hay :
-...Do tâm ta , nghĩ thế nào thì nét cọ sẽ vẽ ra thế ấy .
Run vì nét Đẹp của tạo hóa , run vì Tình người .
Và không bàn đến chuyện run vì nét cọ không chuẩn do các đôi tay được điều khiển với ánh mắt thường tình " .
Cảm ơn Kh.Kh và cảm ơn Minh Tâm , về bài thơ : Nét- Cọ , D.Đ sẽ họa dưới đây .
--Tác giả :Hư Vô
Nét Cọ
Tìm em nơi đâu giữa dòng người lạ
Ngã tư Phú nhuận , phố đã quen tên
Hay ngược Chi Lăng , dài thêm Gia định
Đợi chờ nhau góc Nhớ để không quên
Nơi tách cafe khoáy hoài vẫn đắng
Cho nụ hôn đầu ngọt giáp dung nhan
Nơi sợi tóc rơi vào anh , côi cút
Anh mang theo đời để có chút em
Rồi xa nhau cũng từ con phố đó
Dáng em nhỏ dần tan giữa đám đông
Anh đổ nát giảng đường buồn trơ trống
Họa thất chiếu xiêu vạt nắng mênh mông
Bóng trãi ngang vai đường cong dốc ngược
Màu son ước lối lãnh cảm môi run
Mái tóc bay qua hiên đời gió lộng
Vết son còn động cỡn cuối triều nghiêng
Bỏ bảng vẽ nghe buồn riêng nét cọ
Anh trở về tìm lại dấu chân quen
Mới biết em bỏ sang bờ bến lạ
Cả đời anh không vẽ nỗi hình em .
--Diệu Đức
Nét cọ
Hởi em lạc trong biển đời xa lạ
Tìm nơi đâu giữa phố xá xuôi dòng
Và những con đường ngược chiều lên xuống
Có quán nào là Nhớ để đừng quên
Ly cafe đắng tìm em trong đáy tách
Bao nhiêu đường hòa đủ ngot môi hôn?
Sợi tóc đã vướng đời anh , đơn chiếc
Ôm tương tư sợi nhớ , có em gần
Con đường đó ngày nào , em mất hút !
Giữa phố phường lạc lối dấu chim di
Đường chợt tối, bóng tương lai mờ mịt
Vạt nắng xiêu họa thất trống trơ . Buồn
Chiếc bóng trãi dài trên vai dốc đứng
Dấu son hồng còn ước lạnh bờ môi
Tóc nghiêng bay thổi tung đời gió lộng
Nét môi cười nghiêng ngã vết trầm lăn
Đây bảng vẽ còn trơ buồn nét cọ
Anh quay về , ký ức dấu chân quen
Bờ bến lạ . Thuyền xưa em tách bến
Để suốt đời , khao khát một chân dung .
Được sửa bởi DIEU DUC ngày Tue Aug 18, 2009 11:48 am; sửa lần 1.
Người về đêm nay hay đêm mai
Người sắp đi chưa hay đi rồi
Muôn vị hành tinh rung nhè nhẹ
Hay ly rượu tàn run trên đôi môi
Người về trên một dòng sông xanh
Trên một con tàu hay sân ga mênh mông
Sao người không chọn sông vắng nước
Hay nước không nguồn cho sông đi quanh
Sao người đi sâu vào không gian trong
Bức tường vô hình nên bức tường dày mênh mông
Và sao lòng tôi không là vô tận
Cho gặp gỡ những đoàn tàu đi song song
Người về nhiều nắng hay đêm sương
Người về đò dọc hay đò ngang
Câu thơ sẽ là lời hò hẹn
Nhưng nói là gì tôi xin khoan
Nhưng người về đâu người về đâu
Để nước sông Seine bở ngở chảy qua cầu
Sao người không là vì sao nhò
Để cho tôi nhìn trong đêm thâu
Sao người không là một cung đàn
Cho lòng tôi mềm trong tiếng than
Khi chân chảy lạnh từng chân tóc
Khi gió se trùng muôn không gian
Sao người không là một con đường
Sao tôi không là một ga nhỏ
Mà cũng có những giờ gặp gở
Mà cũng có những giờ chia tan
Người về lòng tôi buồn hay lòng tôi vui
Áo chưa có mây nên áo cũng chưa phai
Tôi muốn hỏi thăm người rất khẻ
Tôi đưa người hay tôi đưa tôi ?
-Diệu Đức
Tiễn biệt
Về không hởi khi hoàng hôn lại đến
Sẽ tiễn đưa hay người đã đi rồi
Nghe xao động bước rung ngàn tinh tú
Ly rượu tràn ướt đẫm dấu môi ngoan
Dòng sông biếc dáng người lay ngọn sóng
Tàu lắc lư dừng lại một sân ga
Người có đến nơi con sông quạnh vắng
Hay mưa nguồn thác lũ sóng trôi quanh
Người đi mãi trong khoảng trời vô định
Nẽo chập chùng huyền ảo của hư không
Trời đất mênh mông tôi như chiếc bóng
Làm sao gặp người những nẽo song song
Đêm sương lạnh người về hay chiều nắng ?
Trên những con đường tàu chạy dọc ngang
Tôi sẽ gói những vầng thơ hò hẹn
Những lời riêng tôi viết gởi trao người
Về đâu hởi , sẽ về đâu người hởi ?
Vẫn sông xưa con nước chảy xuôi dòng
Một vì sao lấp lánh khoảng trời không
Đêm sâu thẳm tôi thấy người trong mắt
Như tiếng đàn , người là cung trầm bổng
Tôi chơi vơi trong dòng nhạc nhặc khoan
Như sóng biếc chảy quanh từng chân tóc
Tận hư không trùng điệp gió se quanh
Có thể nào người là con đường thẳng
Và tôi như sân ga nhỏ cuối đường
Gặp gỡ đôi lần khi tàu đổ bến
Rồi lại đi - giờ chia biệt ly tan
Tôi buồn , vui ? nếu người quay trở lại
Tâm trinh nguyên , hồn chưa nhuốm phai màu
Người ơi người hãy trả lời tôi nhé
Tôi vời người ai sẽ tiễn đưa ai ?
Có một thuở em về thân thiết lắm
Ta vẫn từng hò hẹn mỗi đêm đen
Bước chân em ngập ngừng qua ngõ vắng
Hương quỳnh hoa theo gió thoảng êm đềm
Ta say sưa thả hòn vào cỏi mộng
Men tình yêungaay ngất tuổi mê si
Ta đua bơi trong biển tình dậy sóng
Ngập hồn thơ hoa bướm tuổi xuân thì
Ta những tưởng đường đời bằng phẳng mãi
Nên thờ ơ không một chút suy tư
Em cả tin nên chẳng cần ái ngại
Đặt ta lên cung báu để tôn thờ
Ai biết được bờ sâu và vực thẳm
Những lọc lừa cuồng nộ chốn nhân sinh
Cuộc biển dâu xô kiếp người chìm đắm
Cuồn cuộn trôi tan tác mảnh ân tình
Ta đã mất thời hoa thơm lá biếc
Bước sông hồ lạc lẽo hận trường giang
Rồi từ đó hai nhánh đời khác biệt
Ta còn đây u uất nỗi phai tàn .
--Diệu Đức
Hương xưa
Nhớ không em thuở bên nhau thắm thiết
Ta đã cùng hò hẹn ngắm sao khuya
Từng bước khẻ nẽo đường đêm vắng lặng
Thoảng nhẹ nhàng Quỳnh tỏa nhẹ hương hoa
Nghiêng ngã đong đưa tình ru cỏi mộng
Ngát hương yêu men tình ái dâng tràn
Đùa biển song tình lả lơi xua đẩy
Bướm chen hoa rực rỡ khoảng vườn thơ
Có bao giờ đời là con đường thẳng
Để cứ đi không một chút ngại ngần
Trọn niềm tin em vô tư cất bước
Anh là vì sao sáng của yêu đương
Cuồng phong bảo tố dòng đời xuôi ngược
Cuộc nhân sinh biến ảo đến không lường
Biển trầm luân cuộn xô người chìm đắm
Tan tác tình , rơi từng mảnh dấu xưa
Sao tìm lại lá hoa thơm vườn cũ
Cuộn phong ba khuất lấp , hận trường giang
Đôi ngã ly tan biền biệt phương nào
Sầu hiu hắt ta mình ta đối bóng .
Khúc Khích ơi , đang bận lắm hở ?
Một bài thơ họa nữa của tác -giả-em đây nè .Bài thơ này hơi vui ,
đọc để thấy sự ... ướt át của nhà thơ Luân Tâm .
--tác giả : Luân Tâm
Cắn nhau để nhớ
Tưởng đâu lạc mất nhau rồi
Em ơi ! đừng để môi rời hồn đau
Thương ơi ! tuyệt đỉnh trăng sao
Nhớ ơi ! đâu phải chiêm bao...thật mà !
Yêu ơi ! mình ở trong ta...
Cưng ơi ! tràn thịt căng da dổ dành...
Mê ơi ! ngon thấu trời xanh...
Tính ơi ! nghìn kiếp liền cành chung tim !
Mình ơi ! êm ái ngon mềm
Cắn nhau để nhớ thêm ghiền...hôn mê .
--bài họa của Diệu Đức
Gặp lại nhau tình ơi tha thiết quá
Nụ hôn nồng , đừng để nữa chia phôi
Yêu đương quyện ánh trăng sao mộng mị
Chốn thiên đường là thật , nhớ nhung ơi
Sao lạ quá , em trong tôi thắm thiết
Dấu yêu ơi , cưng quá tựa vào anh
Say đắm rồi , mê ơi ! làm sao tỉnh ?
Hòa nhịp tim , tình ước trọn nghìn năm
Khẻ gọi nhau , tiếng mình ơi êm ái
Một vết hằn để nhớ , cắn nhau thôi .
Nghe Lê Đình Đức , Thất Pháp , BT Diệu Huyền luận về những rung cảm của tay nắm,
của môi hôn , của " cái thuở ban đầu lưu luyến ấy... " ,
D.Đ xin họa bài thơ của Du Tử Lê dưới đây để tặng những tâm hồn đã từng rung cảm .
--Tác giả : Du tử Lê
Môi người cũng như một ... giỏ hoa
ta sớm biết vườn địa đàng tuổi trẻ
giữa sân trường : kỷ niệm lén ... soi gương
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : buâng khuâng cũng mang theo mùi hương
ta sớm biết những hành lang rất cũ
mà chân ai như mới chạm lần đầu
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : đợi chờ dài như một trận... đau
ta sớm biết có nỗi buồn đến ... ngọt
như những ngày nắng ấm rất... căm căm
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : yêu người như yêu cây...cà rem
ta sớm biết tâm hồn như cửa biển
sóng quanh năm nở bọt gọi mời
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : dã tràng giống ... ai mà hổ ngươi
ta sớm biết đôi khi mình cũng điệu
( một chút thôi , ai nở quở bao giờ
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : hân hoan ... đỏ mặt theo quả... dâu
ta sớm biết đường xa mà rất ngắn
mỗi khi niềm hớn hở dắt ... ta đi
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : ngập ngừng nhón gót lúc... chia ly
ta sớm biết mắt đôi khi biết nhớ
buổi chiều ưa treo nắng , gió trên cây
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : đêm về nghe hồn ... bơi trên tay
ta sớm biết những con đường rất ngắn
giấc mơ dài mang tưởng tượng đi xa
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : môi người cũng như một ... giỏ hoa
ta sớm biết thời gian như thước ... gãy
kẻ sao ngay đường thẳng đến... êm đềm
người xuất hiện dạy ta bài học mới
bài : thấy mình như vật người ... bỏ quên !?!?
--bài họa của D.Đ
môi người cũng như một ... giỏ hoa
Ta người khách lén nhìn khu... vườn mộng
giữa sân trường : ai đó đã ... soi gương
quên chữ nghĩa , em như bài học mới
mùi hương dịu dàng , bài của buâng khuâng
Hành trang lớp học , ta đâu xa lạ
sao ngập ngừng , ai vừa chạm bước chân
em đến trong tôi , mang bài học mới
sự đợi chờ , bài của một niềm... đau
Ngọt là vị của ... nỗi buồn , ta biết
là rét run dù... nắng chói tia vàng
thêm bài nữa , từ em ta học được
bài lạ kỳ : yêu như yêu ... cây kem
Biển bao la như tâm hồn mở ngỏ
những gọi mời , con sóng vỗ ngàn năm
em xuất hiện , thêm một bài học mới
như chú còng trốn cát , giống ai không ?
Vì ai đó , đôi khi ta cũng ... diện
( mà cấm cười , diện có xấu gì đâu ! )
cũng vì em , ta thêm bài học mới
mặt ... đỏ như... dâu , bài học hân hoan
Đường hun hút đâu xa gì , ta biết
Khi lòng vui hớn hở , bước đi mau
thêm một bài vừa mới học từ em
phút chia ly, ngập ngừng chân đếm bước
Dấu sao được, mắt còn mang nỗi nhớ
chiều vấn vương hạt nắng , gió lao xao
ánh mắt ấy , dạy ta bài học mới
khi đêm về , hồn rớt ngập đầy tay
Ta đã quen những con đường thật ngắn
mang ước mơ và mộng tưởng ngút ngàn
bài học mới cũng từ em mà có
là môi hồng cũng như một ... giỏ hoa
Ừ , thời gian chỉ là cây thước... gãy
nên đôi khi ta vấp ... ngã bất thường
bài học sau cùng học được từ em
bài quên lãng . Riêng mang phần ta giữ .
Yêu nhau cho lắm , cắn nhau đau !
Em nhớ chăng em những buổi chiều
Uống chung từng giọt tình cay đắng
Em mai rồi cũng về với người
Mãi mãi là em của lạnh lùng
Một lần tan vỡ tim đơn côi
Anh vẫn biết trái ngang của cuộc đời
Im lặng chi để thêm nhiều khổ đau
Đầu thu nam Cali (9/2009 )
Thiều Minh
-- Bài họa của D.Đ
Giọt rượu nồng
Yêu nhau sao lại phụ nhau
Tình tràn nỗi nhớ , hồn đau ngập lòng
Đắng cay chia giọt rượu nồng
Sao em cất bước ? tơ lòng vấn vương
Lạnh lùng gieo mối sầu thương
Trăng rơi hai mãnh vô thường lẻ loi
Yêu ngang trái , tình đơn côi
Lặng im sao nỡ , đầy vơi nỗi lòng .
Ngày tham gia: 10 Aug 2009 Số bài: 209 Đến từ: Hoa-Thịnh-Đốn
Gửi: Wed Sep 23, 2009 10:12 am Tiêu đề:
Kính chào chị Khúc Minh-Hương,
Cảm ơn chị đã cho nghe lại bản nhạc "Chiều" của thuơ xa xưa, chắc không khỏi làm nhiều người phải khắc khoải và nhớ về quê hương Việt-Nam và PR.
Các chị quả là có nhiều biệt tài, và đã làm cho sân trường DT thêm nhộn nhịp vui tươi và sống đông....
Cảm ơn chị cũng như các chị và các bạn khác của DT mịnh
Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ Chuyển đến trang 1, 2, 3Trang kế
Trang 1 trong tổng số 3 trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn