TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - KHI KHÔNG BỖNG NHỚ - QUAN DƯƠNG (THƠ TÌNH KIỂU ĐẶC BIỆT)
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

KHI KHÔNG BỖNG NHỚ - QUAN DƯƠNG (THƠ TÌNH KIỂU ĐẶC BIỆT)
Chuyển đến trang 1, 2, 3  Trang kế
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Vườn Tao Ngộ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
DẤU CHÂN TRÊN CÁT



Ngày tham gia: 04 Nov 2007
Số bài: 259

Bài gửiGửi: Fri Jul 31, 2009 12:37 pm    Tiêu đề: KHI KHÔNG BỖNG NHỚ - QUAN DƯƠNG (THƠ TÌNH KIỂU ĐẶC BIỆT)


KHI KHÔNG BỖNG NHỚ
Quan Dương
Tan sở mồ hôi như nhúng nước
Mình mẩy tèm nhem dính gớm òm
Cũng chẳng thèm lau chi. Mệt xác
Để vậy trộn vào mùi hương em

Chợt nhớ, còn em đâu mà trộn
Anh đúng là đang mộng giữa ngày
Em đã sang sông từ tám kiếp
Anh cứ giả đò quên. Thật hay

Anh vẫn giả đò thường như thế
Để tưởng mình ngon giống mọi người
Thật ra anh biết anh là chỉ
ngọn cỏ ven đường đứng lẻ loi

Đôi khi chợt ngứa nơi chân tóc
(lúc sợi thiên thu trắng đỉnh hồn)
Cất tiếng gọi khan người vắng mặt
Chỉ gọi chơi thôi. Cũng thấy buồn

Đôi khi chán quá đi uống rượu
Làm như tửu phá được cơn sầu
Uống rượu chẳng qua là uống khổ
Trốn tìm ảo ảnh giữa vàng thau

Đôi lúc mở lòng quên khóa cửa
Nỗi đau chương ướng rủ nhau vào
(nỗi đau từng chật nhiều hơn thế)
Thêm một lần thêm cũng chẳng sao

Em gian ác có khi nào biết?
Anh giọt sầu lăn nhẹ xuống cằm
Thè lưởi chận ngang đường lệ rớt
Răng cắn bầm môi đến tím đen

Đôi khi anh cũng thương giọt lệ
Cứ rớt vô duyên chẳng chủ đề
Cho dù con mắt anh là biển
Xài lệ kiểu này cũng cạn khô

Anh muốn kêu trời lên chín tiếng
Nhưng chắc gì trời đã hiển linh?
Khi thuyền đã đóng không còn ván
Chẳng lẽ cầm kềm đi nhổ đinh?

Tức quá, đôi lần anh chửi tục
Đã lỡ du côn đến nửa đường
Cắc cớ gặp nhau chi, trúng gió
á khẩu. Trở thành thằng dễ thương

Tan sở. Thôi đi về tắm rửa
Có giữ mùi không đủ để đời
Em đã xa rồi. Ai thèm ngửi ?
Hận người? Vô ích. Cũng vậy thôi
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Fri Jul 31, 2009 1:41 pm    Tiêu đề: BÀ XÃ - QUAN DƯƠNG


BÀ XÃ
một chén mắm đường dầm ớt
+ một trái xoài xanh
Chia đều hai tiếng : hít hà
Số thành : Bà Xã
Ngọt - Chua - Cay + Hít Hà = Môi em đỏ
(đâu cần phải tô son)
Bà xã là người đẹp nhất trần gian
(chưa có gã nào dám nói điều ngược lại)

Ngọn gió bấc trở mình se se thổi
Ðã có môi em đỏ làm chốn trú Ðông
Chỉ còn thiếu sợi nắng hồng
Ðể anh hái tặng em thoa lên má

Ðường long nhong đôi ba lần quị ngã
(Con ngựa hay chạy mãi cũng phải có lúc què)
Anh như cánh lục bình trôi mờ mịt ngoài xa
Còn em làm bến cỏ đợi chờ năm tháng

Dẫu ngút mắt chiếc thuyềntrên biển rộng
Vẫn còn bờ để sóng giạt gửi tấm tàn thân

Một đoạn phim tình cảm Hồng Kông + Hai hàng nước mắt
Chia đều : thút thít
Số thành : vô lượng bao dung
Những danh ảọ Những phù vân
Em rất chân tình khi rơi giọt lệ

Ai có đi qua đôi mắt trong. Xin nhớ đi khe khẻ
Kẻo đánh thức tim em vốn đã hao gầy

Cho dù anh nịnh em bằng triệu lời thơ hay
Mà không hiểu được em cũng đều vô nghĩa
Có phải vậy không? ......Bà xã
Về Đầu Trang
Thich Đủ Thứ



Ngày tham gia: 08 Jul 2008
Số bài: 62

Bài gửiGửi: Fri Jul 31, 2009 9:44 pm    Tiêu đề:

Thơ Quan Dương thật lãng mạn đáng yêu , người post thơ cũng đáng yêu không kém , cám ơn Dấu chân trên cát và Minh Hương, Khúc.
Về Đầu Trang
Nói không Được



Ngày tham gia: 07 Nov 2007
Số bài: 509
Đến từ: Viet Nam

Bài gửiGửi: Sat Aug 01, 2009 3:01 am    Tiêu đề:

Ngài Thích Đủ thứ hình như muốn qua mặt....tui ???? Thôi thì cứ qua đi , tui theo sau cũng được.
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Sun Aug 02, 2009 1:47 am    Tiêu đề: GHÉT - GHEN ( RỪNG )

GHÉT
Ghét em tôi ghét bờ môi mọng
Ghét em tôi ghét ánh mắt trong
Muốn hét thật to: "Tôi quá ghét..."
Dáng yêu kiều, em tựa bên song.

Ngón tay thon bóp chết tim xanh
Gót chân mềm dẫm nát hồn trinh
Cỏ ơi... Cỏ tha tôi đi nhé
Hương tóc ngọt, hồn phách lung linh.

Ghét Cỏ! Ghét Cỏ quá đi thôi
Trời sinh Cỏ sao còn sinh tôi*
Kiếp sau lạy Trời đừng lầm lỗi
Đã có Cỏ xin đừng có tôi.

Muốn ghét, mà có ghét được đâu
Cái yêu ám ảnh suốt canh thâu
Tình câm như rừng thu lá rũ**
Kiếp sau thề lỡ hội Bích Câu.***


* mượn ý từ Tam Quốc Chí:
"Trời sinh Lượng sao còn sinh ta."

** mượn chữ của LTT trong Bài Không Tên. Nguyên văn:
"Cuộc tình mình như mùa thu lá rũ."

*** điển tích Bích Câu Kỳ Ngộ, nơi Tú Uyên và Giáng Kiều gặp nhau.
.......................................................................
GHEN
Đau khổ quá đi. Họ có tình
Cỏ với người ấy như bóng hình
Tủi thân, tôi về mơ mộng vậy
Cỏ đừng làm tôi Nguyễn Tất Nhiên.

Thiên hạ xa gần rằng tôi ghen
Tôi nói với họ chỉ là men
Men tình giết chóng hơn men rượu
Chẳng biết phận mình còn bon chen.

Nhiều người yêu Cỏ quá đi thôi
Cỏ ơi... có biết tôi đơn côỉ
Hồn mai dật dờ nghiêng gối mộng
Mộng bảo mình ghen quá đi rồi.

Cứ thể trai tơ bị bỏ ...bùa
Xác hồn vất vưởng, vãi te tua
Kiếp sau tôi thề không biết Cỏ
Biết chỉ để ghen, chỉ để thua.
Về Đầu Trang
DẤU CHÂN TRÊN CÁT



Ngày tham gia: 04 Nov 2007
Số bài: 259

Bài gửiGửi: Sun Aug 02, 2009 7:41 pm    Tiêu đề: VIỆC GÌ EM PHẢI KHÓC - DU TỬ LÊ


Việc Gì Em Phải Khóc
Du Tử Lê

Tim ta: đài khí tượng
canh chừng gió mưa em
mắt: con sào trên sông
đứng đo mực nước xuống

Tim ta: đèn lưu thông
hỏi han em tốc độ
từ khi em mất tăm
đèn không hề xanh nữa

Tim ta: dòng suối trong
(chỉ mỗi mình em biết)
đêm đêm em khỏa thân
soi mình trong gương biếc

Tim ta thùng rác không
em thồn chi chẳng được
kỷ niệm: xanh dung nhan
việc gì em phải khóc ?

Bây giờ dòng sông khô
tim vẫn còn ở đó
suối qua đòi ơ hờ
ta trở về gỗ đá
Về Đầu Trang
Minh-Tam
Niên Khóa 1968-1975


Ngày tham gia: 24 Nov 2008
Số bài: 505

Bài gửiGửi: Mon Aug 03, 2009 3:59 pm    Tiêu đề: Sương Mai - Bùi Chí Vinh

Sương Mai
Bùi Chí Vinh

Mỗi lần sắp sửa yêu cô
Là anh chuẩn bị một giờ nín thinh
Hai giờ nữa tập rêm mình
Và ba giờ khác ngồi rình suốt đêm
Tốn "sáu giờ" mới gặp em
Trượng phu cũng hóa ra hèn vì yêu

Phải cô tên là Buổi chiều
Anh đâu đến nỗi chân xiêu gối chồn
Phải cô tên là Hoàng hôn
Anh đâu đến nỗi hết hồn chịu thua
Phải cô tên là Buổi trưa
Anh đâu đến nỗi nắng mưa một đời
Hoặc cô tên là Đêm ơi!
Thì anh có tiếc chi đời con trai

Nhưng mà em tên Sương Mai
Thức đêm, anh sợ đêm dài buốt tim

Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Mon Aug 03, 2009 5:36 pm    Tiêu đề: GIẤC MƠ ĐỜI , CHỈ CÓ NỬA BUỔI CHIỀU - TÁC GIẢ CV


Giấc Mơ Đời
không biết anh đã ngủ bao nhiêu đêm
mơ bao nhiêu giấc
có những giấc mơ hiền lành như một thời cổ tích
có những giấc mơ hoang đàng như lửa đốt thịt da

nhưng chưa bao giờ em đến
trong những giấc mơ anh

có phải em đợi
cho đến khi tất cả những đốm lửa trong đêm anh thôi lập loè
những giấc mơ anh mệt nhoài
khuỵu
ngã

để thắp lên ngọn lửa cuối cùng
soi vào giấc ngủ anh giấc mơ đời
rực rỡ nhất
là em
*************************************************************
Chỉ Có Nửa Buổi Chiều
mái tóc nghiêng
em che nửa buổi chiều
như cánh cửa giấu nụ cười
ngần ngại
một khoảnh khắc tôi gọi là mãi mãi
nên phải lòng, và cứ thế là
yêu...

chẳng có em
chỉ có nửa buổi chiều
cánh cửa khép hững hờ che dĩ vãng
tôi nghiêng vai, một gánh tình rất nặng
đời gập ghềnh, và cứ thế là
đi...

biết bao giờ
tôi vĩnh biệt buổi chiều
bỏ lại sau lưng quang tình đang gánh
xa màu nắng để lòng hanh hao lạnh
nhớ khật khùng, và cứ thế là
đau...
Về Đầu Trang
DẤU CHÂN TRÊN CÁT



Ngày tham gia: 04 Nov 2007
Số bài: 259

Bài gửiGửi: Tue Aug 04, 2009 1:55 am    Tiêu đề: EM TỪ LỤC BÁT - LÊ HÂN


Em Từ Lục Bát
Lê Hân
Em từ lục bát bước ra
bốn bề hơi thở Nguyên Sa dịu dàng
giường đầy hoa đã ngấm sang
thịt da khi đổi y trang mỗi ngày
trái tim đồng lõa ngón tay
nở thơm trên thỏi sáp bày bên hông
máu không trở lại chính tâm
mà bên ngực trái bềnh bồng mùi hoa

em từ lục bát bước ra
cõng ông Bùi Giáng xuề xòa ngả nghiêng
thả mình xuống cỏ, điềm nhiên
vẽ hình, vẽ ảnh, triền miên vẽ tình
em từ ca sĩ, minh tinh
từ cô thôn nữ bên đình viễn mơ
từ Kiều, từ cả Mông Rô
hiện thân là một nàng thơ mượt mà

em từ lục bát bước ra
ai sau lưng giống như là Viên Linh
bỏ cà sa để theo tình
mấy hồi chuông động tâm linh Niết Bàn
cúc hoa nở lạnh hiên vàng
dâng lời chúc biệt nồng nàn níu chân
em đi hồn bóng phân thân
dáng thơ rụng xuống cõi trần mọc hoa

em từ lục bát bước ra
bàn chân Nguyễn Bính lân la theo cùng
hương đồng phấn nội về chung
váy lảnh quần nái gió lồng tỏa hương
chiếc tằm em rớt bên vườn
bướm vàng tha gởi vào nguồn ca dao
tương tư là bệnh thanh cao
một đời yêu đủ thành sao sáng lòa

em từ lục bát bước ra
tay hương vén tóc liếc qua mái đời
tôi ngồi trong chiếu thơ tôi
những câu sáu tám ngút hơi yêu đời
vịn Cung Trầm Tưởng dạo chơi
theo Huy Cận ghé vào nôi nắng sầu
cùng Hoài Khanh ngồi bên cầu
nhìn mây vuốt ngực lắc đầu trốn em
cùng Luân Hoán nằm trùm mền
sợ rơi giấc nhớ mất em bất ngờ

cùng trăm ngàn vạn nhà thơ
đón em từ lục bát vào thế gian
.
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Thu Aug 06, 2009 4:03 pm    Tiêu đề:

--Tác giả : Quan Dương
Bài họa : Khi không bổng nhớ

--Diệu Đức

Mồ hôi nhễ nhại giờ tan sở
Nhìn sao chán ngán tấm thân tôi
Cái thân cũ kỹ đồ như bỏ
Một chút hương , em chắc rất cần

Nhưng em đâu nữa , đã xa rồi
Say giấc mơ tình nghe nhớ thương
Em đã giã từ bao năm cũ
Lâu quá nên quên , chắc giã vờ

Đừng cười anh vẫn thường lẩn thẩn
Vẫn nghĩ mình yêu cũng như ai
Đôi khi chợt nhớ là sự thật
Đứng lẻ loi tựa gốc cây già

Trời ơi tóc nhuốm màu sương bạc
Anh bỗng chơi vơi vạn nỗi sầu
Muốn gọi tiếng em vang núi thẩm
Thanh âm vọng lại , đắng bờ môi

Ngất ngưởng men tình bên ly rượu
Ngỡ rằng rượu giải mối tương tư
Nhưng anh đâu phải dân mê... rượu
Men tình men rượu , thấm rã rời

Trái tim đôi lúc như mở ngỏ
Sầu đau chồng chất , lối thênh thang
Bốn ngăn tim vẫn như chưa đủ
Nhức nhối căn bùng , nghe nhói đau

Lòng mở ngỏ thênh thang lộng gió
Để niềm đau đủ ngõ ra vô
( khổ đau đã đôi lúc xô nhau
ngăn tim hẹp , nối sầu chen chúc )

Anh phải thét " Sao em gian ác
Để sầu , anh giọt lệ vắn dài
Đành nuốt vội , dấu che yếu đuối
Như gã hề môi một màu ...thâm

Nếu giọt nước là biển hồ khởi thủy
Anh thương thầm những giọt lệ ... vô duyên
Cứ lăn rớt tự do như vô lối
Đau kiểu này , chắc biển cũng cạn thôi

Nếu trời cao có thấu lời anh gọi
Thì chắc gì trời đã hiểu cho anh
Rằng thuyền xưa đã tách bến sang ngang
Lôi thuyền lại , sức người anh có hạn !

Anh muốn thành gã côn đồ văng tục
Diễn viên hề , anh đóng chỉ nửa vai !
Miệng há to , mắt tròn như trúng gió
Tự thương thầm , anh ngó chắc ngây ngô

Thôi . Hết mộng anh trở về thực tại
Hết mơ màng . Anh tắm rửa . Đơn côi
Không có em , mùi hương thành vô nghĩa
Lỡ yêu rồi , không hận trách chi em .
Về Đầu Trang
DẤU CHÂN TRÊN CÁT



Ngày tham gia: 04 Nov 2007
Số bài: 259

Bài gửiGửi: Thu Aug 06, 2009 4:23 pm    Tiêu đề:

Cám ơn Diệu Đức rất nhiều , bài thơ HỌA tuyệt quá . Câu nào cũng rất có ý nghĩa nhưng DCTC thích nhất 4 câu này :
Lòng mở ngỏ thênh thang lộng gió
Để niềm đau đủ ngõ ra vô
( khổ đau đã đôi lúc xô nhau
ngăn tim hẹp , nối sầu chen chúc )
Về Đầu Trang
DẤU CHÂN TRÊN CÁT



Ngày tham gia: 04 Nov 2007
Số bài: 259

Bài gửiGửi: Thu Aug 06, 2009 4:27 pm    Tiêu đề: BỖNG MỌT HÔM - QUAN DƯƠNG

BỖNG MỘT HÔM
Bỗng một hôm em trở thành thuốc phiện
Anh khi không mắc phải chứng bệnh ghiền
Mỗi một ngày khi đến giờ tới cữ
Anh nhìn trời ngó đất .... rồi lên cơn

Nhưng trời đất có gì đâu mà ngó?
cũng chiều mây phiêu lãng như mọi ngày
cũng không khí từng hơi anh hít thở
Chỉ có hồn đổi khác hơn hôm qua

Anh tự hỏi không tìm ra giải đáp
Ăn trúng chi mắc chứng bệnh thiệt kỳ
Vận chân khí hết tám thành công lực
Tim nát nhừ nhưng em vẫn bất di

Thôi đã trót giao hồn cho kẻ lạ
Đành xuống câu nịnh bợ rất chân thành
Lỡ mai mốt khi trở trời buốt giá
Còn nụ cười ai đó sưởi ấm anh
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Sat Aug 08, 2009 1:17 am    Tiêu đề: LÝ LẼ - QUAN DƯƠNG


Lý Lẽ
Một ngày nào em có ý bỏ anh
Thì lập tức anh là người biến trước
Ra tay trước thà làm người phụ bạc
Còn hơn ra tay sau phải làm kẻ thất tình

Cái ngày mà anh buộc phải xa em
Buồn chắc chắn không dễ gì tránh khỏi
Thà mang tiếng làm con người phản bội
Còn hơn là để phản bội đó em mang

Anh sẽ không để em kịp phụ anh
Chơi như thế khác nào anh chơi dở
Vì ray rức giống như tên chủ nợ
Sẽ theo em níu áo suốt một đời

Chuyện bây giờ là chuyện của tình yêu
Chuyện mai sau có thể là nước mắt
Một trong hai sẽ buồn trong năm phút
Khi anh bỏ em cũng thúi ruột bầm gan


Tội tày đình này em hãy để anh mang
Trời tuy cao nhưng không xa vời vợi
Đâu nỡ ép em phải yêu anh mãi
Khi tim em tiếng gọi khác đang chờ

Anh sẽ là người xạ chạy cao bay
Ai có rủa anh là sở khanh . Mặc kệ
Anh không thể ngóng cổ chờ em bỏ
Như thế khác gì gieo tiếng ác cho em

Nếu có hôm nào anh say rượu quàng xiên
Không giống con nào trong mười hai con giáp
Em nên hiểu trái đất tròn nên dễ trợt
Có lăn chiêng cũng là chuyện thường tình

( Nàng nào tên EM chắc tức chết đi được ...Hi..Hi )
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Sat Aug 08, 2009 1:58 am    Tiêu đề:

Tức ông nhà thơ - thi sĩ Quan Dương thôi !
Người gì mà làm thơ giống như sắp ...đánh lộn , dở ẹt .
nghĩ chơi cho rồi , ông thi sĩ ơi . HiHi
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Sun Aug 09, 2009 12:36 am    Tiêu đề: NHÌN EM ĂN PHỞ - QUAN DƯƠNG

Diệu Đức ơi , Ông Quan Dương làm thơ hay và tếu muốn chết luôn thế mà DĐ chê dở ẹt ! Có phải " con gái " nói dở là hay phải không ?
Đừng nghỉ chơi , Khúc Khích gởi thêm bài nữa cho DĐ thấy cũng có lý khi :

NHÌN EM ĂN PHỞ
Chỉ là một trái ớt xanh
Khẻ khàng em cắn khiến anh lại thèm
Hỏi lòng sao lạ thế em?
Thì ra cũng tại môi tiên đỏ nồng

Có gì trong bát phở trong?
Khi em khuấy đũa mềm lòng thế ni
Em ăn đừng liếc anh chi
Hai con mắt nguýt giết người không dao

Tội tình chi mấy cọng rau
Sao em nỡ ngắt lấy đầu bỏ đuôi
Mà thôi. Mà cũng đành thôi
Đầu đuôi gì cũng thơm mùi tay em

Không ăn tương ớt đi kèm
Chắc là em sợ phải ghen không đành
Sợ ghen sao nặn nhiều chanh?
Hay em quá ngọt để dành chút chua?

Thôi em đừng thổi nữa mà
Phở không đủ nóng như là anh đây
Quán đông không dám cầm tay
Nhưng tim đập nhịp một giây triệu lần

Sáng nay chập choạng nhớ em
Nổi điên bỏ một ngày làm khơi khơi
Hình như điên tự lâu rồi
(trước khi ra quán phở ngồi nhìn tiên)

Lỡ điên thét cũng đâm ghiền
Nhất là khi nhật nguyệt phiền lụy nhau
Sờ cằm đụng mấy cọng râu
mấy ngày biếng cạo níu nhau xuống đường

Theo hùa ngàn sợi chân lông
giơ tay phát biểu thuận lòng anh điên .
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Sun Aug 09, 2009 12:36 am    Tiêu đề: MÙI NẮNG - QUAN DƯƠNG

Mùi Nắng
Trưa dậy thì nắng liếm làn da non
Mùi con gái trở mình thơm rưng rức
Khi em qua gió lùa hương bay ngược
Tôi mở hồn lượm nắng dựng vào trong

Nắng một thời thơ dại thật hồn nhiên
Tôi tập tễnh bơi theo tình bì bõm
Nắng đan tóc trán em hình mạng nhện
Tôi vô tư mình mẩy dính chân vào

Chưa bao giờ em biết tôi là ai
Nhưng em là ai rõ ràng tôi biết
Em là nắng ươm hạt tình nụ nứt
Trong hồn tôi hoa lá mọc nhú cành

Nắng vì em nắng thơm một trời hương
Tôi vì em tôi cùng tôi ngụp lặn
Mỗi một ngày chờ em qua ngõ vắng
Đợi nắng về theo nắng bước vào mơ

Cho đến một ngày em không còn đi qua
Nắng bỗng nhiên không còn mùi con gái
Tôi chới với hụt đôi chân còn lại
Đuối tay bơi chìm chết giữa giòng tình
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Sun Aug 09, 2009 1:17 am    Tiêu đề:

Tặng những cuộc tình ...đẹp như mơ .

-- Tác giả : Xuân Diệu
Giọng nói

Em ngồi ríu rít ở sau xe
Em nói , lòng anh mãi lẳng nghe
Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
Đời vui khi được có em kề

Ôi ! giọng sao mà rất mến thương
Êm như giếng mát đến soi gương
Dù ai tốt tiếng như ca hát
Cũng chẳng bằng em giọng nói thường

Gió thổi nhiều khi giọng nói bay
Không cần chữ nghĩa vẫn nghe hay
Sau xe những tiếng em phơ phất
Cởi hết ưu phiền gởi gió mây

Ước hẹn ngàn năm nghe giọng ấy
Đèo em đi mãi cuối không gian
Và khi không nói , em im lặng
Anh vẫn nghe hay tựa tiếng đàn

...Thương nhau nghe mãi giọng nói em
Thánh thót bên tai tựa tiếng đàn
Tim tôi thổn thức - trời ơi lạ
Vẳng tiếng em ru lẫn đêm ngày .

Diệu Đức
Giọng nói

Giọng em ríu rít như chim hót
Thanh âm vang đọng đáy lòng anh
Khúc khích tiếng cười nghe xao xuyến
Giấc mơ đời , hạnh phúc được gần em

Yêu dấu làm sao giọng nói trong
Cất lên thánh thót , tiếng như lòng
Tơ đàn âm nhạc dù sao nữa
Sánh được sao bằng , tiếng em ngân

Gió bay lạc giọng lời em nói
Nhưng hiểu nhau rồi nghe vẫn hay
Hãy cứ nói , ngồi yên anh chở
Có em , sầu muộn vụt đường mây

Em ơi ước hẹn ngàn năm nữa
Được cùng em đến vạn nẽo đời
Thoảng trong hơi thở , lời em nói
Nghe vẫn êm đêm , âm vọng ngân

Thương nhau , giọng nói em tha thiết
Vẳng ngàn cung điệu nhẹ bên tai
Làm sao em hởi , tim thổn thức
Nhốt tiếng em vào một góc riêng .
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Mon Aug 17, 2009 4:44 pm    Tiêu đề:

Họa bài " Nhìn em ăn phở " của Quan Dương

--Diệu Đức
Phở có là...em

Đôi khi anh muốn là trái ớt
Để chia cùng vị ngọt môi em
Đừng cười anh thoáng mơ kỳ lạ
Mơ vị cay nồng , đỏ bờ môi

Ước gì anh ngon như tô phở
Để mềm lòng em chạm đũa vô
Vừa ăn vừa liếc , thôi đừng nữa
Mắt có đuôi rồi , thêm ngẫn ngơ

Rau xanh mấy cọng sao em ngắt
Quế đậm hương nồng , thơm tình ta
Thôi cũng được , em là tất cả
Giữ hộ anh một chút thơm riêng

Em không thích bỏ thêm tương ớt
Sẽ hay ghen , em sợ phải không ?
Ơ , chanh chua quá sao em thích
Chắc để bình quân tính ngọt ngào

Đừng chu miệng thổi vào tô nữa
Phở nóng sao bằng tim anh đây
Quán hôm nay sao đông người quá
Sợ ngại ngùng không dám cầm tay

Sáng nhớ em , trời ơi sao lạ
Lại ra vô , không đến sở làm
Điên hay tỉnh làm sao em hiểu
( ra quán nhìn tiên phở phở tiên )

Em ơi có phải yêu là khổ
Khổ vì yêu sao gọi là điên
Ngày 24 tiếng sao dài quá
Mấy sợi râu cằm không đếm xong

Tóc tai dựng ngược như trêu chọc
Khật khùng nghiêng ngã , phải điên không !!!
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Fri Aug 28, 2009 2:41 am    Tiêu đề:

--Tác giả : Hư Vô
Một ngày trăm năm

Anh đầu sông nắng dòn mặt nước
Cuối ngàn em mưa có xôn xao
Khóc chung một dòng sông mưa nắng
Có khi nào mình quên nhớ nhau?

Nhắm mắt để chiêm bao mở cửa
Lối em vào hoa nở đầy tay
Bao giờ nước sông tương ngừng chảy
Xin đổi trăm năm lấy một ngày ?

Anh sẽ về vui như chăn gối
Đổi một ngày lấy thoáng hương bay
Kề môi nhau dầy thêm bóng tối
Để tóc em thôi buồn trên vai

Nhưng hình hài dường như không thật
Bởi thiên đường mờ dấu chân mây
Dòng sông còn chia hai nhánh đợi
Em tan vào sợi khói liêu trai .

--Diệu Đức
Một ngày trăm năm

Dòng sông bên đây nắng vàng rực rỡ
Em có buồn không mưa tận cuối nguồn
Ta cùng đứng một dòng sông thác lũ
Để nhớ thương cùng cất giữ chung dòng

Ngũ đi em rồi chiêm bao chợt đến
Ngỏ đầy hoa vừa nở ngập lối đi
Một điều ước như trường giang cạn sóng
Để gặp một ngày xin đổi trăm năm

Anh sẽ đến bên lầu hoa gối mộng
Giấc mơ đời phủ lấp thoáng hương say
Đêm êm ả đắm môi tình nồng thắm
Em thôi buồn trên tóc xỏa bờ vai

Nhưng ảo mộng tỏa mờ như sương khói
Lối thiên đường lãng đãng bóng mây trôi
Như dòng sông hững hờ chia đôi ngã
Tìm em nơi đâu , giấc mộng tan rồi .
Về Đầu Trang
Da xoa



Ngày tham gia: 21 Aug 2009
Số bài: 49

Bài gửiGửi: Fri Aug 28, 2009 8:33 am    Tiêu đề:

Thơ Quan Dương đọc hoài không chán , hay lạ ghê. Hai chị Diệu Đức và Khúc Minh Hương có tâm hồn yêu thơ đáng để DX học hỏi.
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Fri Aug 28, 2009 10:35 am    Tiêu đề: THỬ TƯỞNG TƯỢNG
Tác Giả: QUAN DƯƠNG

Cám ơn Dạ Xoa - Người bạn mới - Người đồng cảm với thơ Quan Dương

Thử Tưởng Tượng
Quan Dương
Thử tưởng tượng tôi không đang hiện hữu
Đất trời này chẳng vướng bận không gian
Em có dám bước vào tâm thức đó?
Chia hai tôi nửa nhánh cỏ vô hồn?

Thử tưởng tượng thời gian quay ngược lại
Gặp tôi chờ ở một cõi tiền khiên
Em có dám ngửa tay cùng hứng mộng?
Vạch luân hồi tìm sợi chỉ se duyên?

Thử tưởng tượng phù sinh thiên cổ lụy
Tôi ôm thơ chạy khắp chốn địa cầu
Em có dám vẹt bờ rêu phong phủ?
Níu theo cùng run rẩy một chiêm bao?

Thử tưởng tượng đất trời đang banh xẻ
Tôi ở nơi mặt đất cách xa trơì
Em có dám làm con chim ẩn trú?
Để vá liền da thịt nối thiên thu?

Thử tưởng tượng nếu tôi sa địa ngục
Em cô đơn biết mấy ở thiên đàng
Đêm có thấy nửa vầng trăng lửng khuyết?
Vết tích hằn tôi một thuở. Còn mang?
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Sat Aug 29, 2009 1:41 am    Tiêu đề:

Chào Dạ Xoa người bạn mới ,
DX đã đến đúng lúc khi diễn đàn Duy Tân đang độ  "  trổ hoa " . Có nhiều bài viết hay đang
xuất hiện thường xuyên như Thất Pháp , như Ngọc Lâm- kể luôn cả nàng Minh Tâm nữa .
Nhờ sự vun trồng khu vườn bằng những bài viết đều đặn , và nhờ ở những ý kiến hỏi đáp
thân thiện được trao đổi đã giúp diễn đàn Duy Tân thêm khởi sắc hơn .
Dạ Xoa đã gọi Minh Tâm là em , gọi Diệu Đức là chị - vậy DX có phải cùng trương với Minh Thư ,
với Trang , hay với Thất Pháp ? ( TP là dân Pháp văn , mới điều tra thêm được một chút ) .
 Cảm ơn DX đã dùng chữ " học hỏi "  Thơ từ Khúc Khích và D.Đ , thật ra chỉ cần yêu thích
rồi khả năng sẽ phát sinh mà thôi , chậm hay mau còn tùy ở điều kiện cá biệt của mỗi người .
Thơ của Quan Dương thường có nét dí dỏm và lãng mạn của tình yêu ,
tuy nhiên bài Thử-tưởng-tượng mà Khúc Khích vừa post lên đây lại qua một lối suy tư khác ,
DX có thích nội dung của bài thơ này không ?
Hỏi một điều , cái tên Dạ Xoa nghe lạ quá , có giải thích được không ?
Cảm ơn DX đã dừng lại để đọc thơ , chào thân mến .
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Tue Sep 01, 2009 2:40 am    Tiêu đề:

Lâu lắm không thấy các đàn anh Dấu chân trên Cát và Nói không Được
ghé đến diễn đàn , không hiếu vì sao .
Một bài thơ nữa của Quan Dương do anh DCTC đã sưu tầm , xin cảm ơn và nếu
có ghé trang nhà xin mời đàn anh dừng lại góc thơ này .

Thơ : Bỗng một hôm - của Quan Dương
bài họa của Diệu Đức

Trái tim nhỏ dấu chi em - thuốc phiện
Nếu không sao anh lại thấy ...như ghiền
Cau có bơ phờ như giờ đến cữ
Khi lên cơn trời đất nổi cơn giông

Mây u ám trời có gì đâu lạ
Thêm một ngày mây nước hững hờ trôi
Hít thở tự do không gian mở ngỏ
Sao rộn ràng tim đập khác hôm qua

Lòng phân vân anh muốn tìm câu hỏi
Hội chứng yêu ? hay bội thực tình em
Ráng hít thở luyện nội công thâm hậu
Xóa bóng hình , bộ bất lực rồi sao!

Nhận không em , xin giữ trọn linh hồn
Là tất cả, đặt em lên ngôi báu
Hãy sưởi ấm khi đông về buốt giá
Nụ cười em ngời sáng nghĩa yêu đương .
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Fri Sep 11, 2009 1:51 am    Tiêu đề:

Thông Reo ơi , chừng nào mới ghé lại diễn đàn để Hello mọi người ?
Nhớ tiếng cười rộn rã qua những vầng thơ của TR thật nhiều , đang chờ nghe
Thông Reo kể chuyện đường xa đây .

Khúc Khích  không biết khi nào mới về để đọc bài thơ họa do Kh.Kh post lên .

--Mùi nắng  ( thơ Quan Dương )
bài họa của Diệu Đức

Sao em để tia nắng trưa ve vuốt
Tẩm xuân thì mùi con gái dậy hương
Thoáng hương thơm em đi chiều gió ngược
Ôm vào lòng , tôi chất nắng đầy tim

Thuở hồn nhiên nắng một thời rực rỡ  
Tôi gom mơ dệt mộng kết yêu đương
Vướng lên trán tóc em nhòa sợi nắng
Sợi thơ ngây rơi xuống góc hồn tôi

Tôi là ai làm sao em biết được
Bóng hình em tôi thao thức dáng huyền
Vàng nắng mới em gieo hoa vườn mộng
Nở trong tôi chồi thắm nụ đơm bông

Nắng đã vì em khoe sắc hương
Tôi cũng vì em đắm sóng tình
Chờ bước em về qua ngõ vắng
Tôi đem bóng nắng dấu vào tim

Con đường cũ một ngày em vắng bóng
Nắng thôi vàng và hương cũng thôi bay
Em đi nắng vỡ tràn mộng ảo
Nắng tắt tôi chìm hư ảo say .
Về Đầu Trang
Thong Reo



Ngày tham gia: 10 Mar 2009
Số bài: 620

Bài gửiGửi: Fri Sep 11, 2009 12:05 pm    Tiêu đề:

Chị thương ơi, Thông Reo vừa về, đã ghé qua đọc sơ bài viết, có vài anh chị mới và viết rất hay, thân chào tất cả. Em có hội ngộ chị KK ở NT ,vui lắm. Các chị : Diệu Huyền, Minh Hương Nguyễn, Minh Tâm, Minh Thư, Lê Đình Đức ,Đinh Xuân Hoàng..Các nàng nhà KS ơi, Thông Reo vui vẻ chào gần dính đất đây...thương mến.
Tay viết mắt nhắm còn mơ mơ
Múi giờ hơi khác khiến bơ phờ
Vài ngày tỉnh lại hẹn tái nạm
Lại cười lại giỡn lại thơ thơ..
Về Đầu Trang
HUONG XUA



Ngày tham gia: 26 Jan 2008
Số bài: 510

Bài gửiGửi: Sat Sep 12, 2009 12:22 am    Tiêu đề:

Thông Reo vừa về đã tổng chào gần sát đất.
Welcome home !!!


Em đi vui quá vẫn nhớ nhà
Vừa về em vội viết vài giòng lơ mơ
Dù cho hai mắt nhắm nghiền
Lòng em vẫn còn nhớ gia đình Duy Tân
cho em ngủ đỡ vài ngày
Đợi em tỉnh lại cả nhà vui lây


:D
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Wed Sep 16, 2009 3:43 am    Tiêu đề:

--Lý lẻ của Quan Dương
Bài họa của D.Đ

Em muốn mình xa nhau phải không ?
Ngày mai thôi ta hết gặp nhau rồi
Hãy coi như anh là người phụ bạc
Người thất tình còn lại chắc là em

Nhất định rồi anh là người chạy trước
Sợ gì đâu , ôm định nghĩa chữ buồn
Nếu phản bội là một điều " nặng gánh"
Thì em ơi gánh nặng để anh mà

Ngon lành lắm , anh là người tình phụ
Để còn hơn ê ẩm bị phụ tình
Đừng sợ nhé em , cũng đừng ray rứt
Chữ phụ tình em hãy để anh mang

Tình sẽ quên theo bước đời quên lãng
Giọt lệ sầu là chuyện của ngày mai
Hai đứa mình ai sẽ đau nhiều nhất
Anh bỏ em mà sao nước mắt rơi !

Anh không thể chờ em quay lưng trước
Có lẻ trời cao đã chứng cho em
Hướng con tim em quay chiều gió ngược
Thì phụ em đâu phải tội tày đình?

Ai cũng thấy anh cao bay xa chạy
Tiếng sở khanh . Người bội bạc . Cũng đành !
Ngon lành như anh đâu chờ em bỏ
Đã nói rồi , tiếng ác để riêng anh

Rượu ngấm men có hôm anh nghiêng ngã
Em thử nhìn , anh có giống ai không
Nửa tỉnh say , cười như vầng trăng khuyết
Trái đất quay tròn anh trợt chân thôi .
Về Đầu Trang
DIEU DUC



Ngày tham gia: 03 Oct 2008
Số bài: 1032

Bài gửiGửi: Fri Sep 25, 2009 1:44 am    Tiêu đề:

--Tác giả : Hoàng Sa
Nhận chăng em

Nhận chăng em , nếu chỉ là Nổi nhớ
Không hẹn hò , không ghế đá hàng cây
Không nụ cười , không ánh mắt đắm say
Và khoảng không là cách ngăn muôn thuở

Nhận chăng em , nếu chỉ là Mơ mộng
Lay nhẹ nhàng một góc nhỏ tim em
Như đêm đông chợt thoáng hồn lay động
Khi hoa xuân e ấp nở bên thềm

Và em nhận chăng nếu chỉ là Nổi nhớ
Chẳng có tên , không vóc dáng hình hài
Không nụ hôn không hơi ấm bàn tay
Chỉ có thơ mang theo từng hơi thở

Anh chỉ xin một góc tim nho nhỏ
Một khoảng trời hư ảo thoảng hương yêu
Để bơ vơ ngơ ngát giữa nắng chiều
Nhận đi em dù chỉ là nỗi nhớ .

Bài họa của D.Đ
Nỗi nhớ

Quà cho em là nỗi nhớ không cùng
Không gặp gỡ , không hàng cây ghế đá
Sao thấy được nụ cười và ánh mắt
Không gian nào quay ngược được cách ngăn ?

Em , quà anh tặng chỉ là mơ mộng
Gỏ nhẹ vào tim , rung động nhẹ nhàng
Đem hơi ấm sưởi đêm đông giá lạnh
Như hoa lòng rộn rã đón xuân sang

Quà anh tặng , em nhận dùm : nỗi nhớ
Giữ trong tim , không tên gọi , bóng hình
Nụ hôn gần và tay nắm : vời xa
Anh gom nhớ vào thơ , từng hơi thở

Có nơi nào trong trái tim bé nhỏ
Thả chiếc vòng tình tự thắm hương yêu
Chiều tắt nắng sẽ nghe lòng chợt ấm
Nhận đi em , nỗi nhớ của riêng anh .
Về Đầu Trang
Nước sông Dinh



Ngày tham gia: 10 Aug 2009
Số bài: 209
Đến từ: Hoa-Thịnh-Đốn

Bài gửiGửi: Fri Sep 25, 2009 7:57 am    Tiêu đề:

Chào chị Diệu Đức,
Bài thơ hoạ "Nỗi nhớ" của chị quả là tuyệt vời, cảm ơn chị và những anh chị em khác đã thường xuyên đóng góp và làm cho Vườn Tao Ngộ thêm hấp dẫn.
Rất tiếc NSD không có tài sáng tác, thôi thì xin chị Diệu Đức cho phép được thưởng thức vậy.
Thân mến,
Về Đầu Trang
Minh Huong Khuc
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 05 Nov 2007
Số bài: 2090

Bài gửiGửi: Fri Sep 25, 2009 11:39 pm    Tiêu đề: ĐỊNH NGHĨA VỀ KÝ ỨC
Tác Giả: QUAN DƯƠNG

Diệu Đức , Thông Reo , Da Xoa ơi , Khuc Khich đây , gởi tặng tất cả các bạn một bài thơ của Quan Dương.
* Cho Ký Ức về để Nỗi Nhớ được tròn ! Diệu Đức nhỉ ?

ĐỊNH NGHĨA VỀ KÝ ỨC
Ký ức là ngồi nhai viên kẹo
Nhét vào giữa kẽ chiếc răng sâu
Mỗi khi hồi tưởng nghe nhưng nhức
Như có kiến bò len nỗi đau

Ký ức là ly cà phê đắng
Pha vào tiếng dế, đêm kêu sương
Mỗi khi khuấy muỗng hồn lơ đãng
Uống cố tình quên bỏ thêm đường

Ký ức là tay cầm điếu thuốc
Đốt vàng năm ngón mà không hay
Mỗi khi ưỡn phổi căng lồng ngực
Như thấy cánh diều thơ ấu bay

Ký ức chia ngăn giống tủ lạnh
Lưu giữ tình em được tươi nồng
Có ngăn đông đá thành kỷ niệm
Mỗi lúc rờ vào lạnh buốt xương

Ký ức có màu đen như tóc
Và dài như buổi đợi chờ xưa
Mỗi khi thức trắng hoen đôi mắt
Thấy bóng ai về trong sao khuya

Ký ức là chơi trò đuổi rượt
Khi thì đuổi tới khi thụt lùi
Đuổi đến khi nào tim thấm mệt
Ký ức lại nhào theo trêu ngươi
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Vườn Tao Ngộ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Chuyển đến trang 1, 2, 3  Trang kế
Trang 1 trong tổng số 3 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân