Dẫu rằng niên kỷ khác nhau
Không chung một lớp, đồng màu Duy Tân.
Văn chương mây nước đưa gần
Tay ngà tô điểm thơ văn diễm kiều.
Thơ anh gió thoảng, thông reo
Môi hồng, da trắng buồn theo nắng chiều.
Ngón thon lả lướt, bồng phiêu
Cõi Thiền thanh tịnh, dập dìu bướm hoa.
Dáng xưa lấp lánh mượt mà
Còn tươi nét ngọc, âm ba dịu dàng.
Cửa Không xanh biếc cô nàng
An nhiên, tự tại má hường thảnh thơi.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn