Ông Iemitsu đã nghiên cứu 132 người trên 60 tuổi. Ông chia họ thành các nhóm cơ thể “cứng” và “dẻo dai” và đo độ cứng của các động mạch trong mỗi nhóm. Phát giác của ông cho thấy nhóm cơ thể “dẻo dai” có ít dấu hiệu xơ cứng động mạch do tuổi tác hơn.
Ông Iemitsu đưa ra ví dụ về ống cao su. Khi còn mới, ông cao su có độ bền chắc, [bề mặt] sáng bóng và đàn hồi, nhưng theo thời gian sẽ bắt đầu cứng lại, trở nên giòn và rạn nứt. Tương tự như vậy, khi con người già đi, các mạch máu trở nên cứng, giòn và kém đàn hồi hơn. Khi điều đó xảy ra, các triệu chứng như cao huyết áp và không chịu được lạnh sẽ xuất hiện.
Khi các mạch máu cứng chắc, sự tác động của huyết áp sẽ làm hỏng các tế bào bên trong mạch máu và gây viêm. Điều này cũng tạo thành một chất giống như cháo được gọi là mảng bám, làm chậm quá trình lưu thông máu và hình thành các cục máu đông, gây tắc nghẽn hoặc vỡ mạch máu. Từ ngữ cho sự tích tụ mảng bám là chứng xơ vữa động mạch.
Theo ông Iemitsu, vì có tỷ lệ thuận với mức độ xơ vữa động mạch, nên huyết áp là một yếu tố dự báo của tình trạng này.
Mặt khác, xơ cứng động mạch có thể khó phát giác vì chính các mạch máu không có cảm giác đau.
Tuy nhiên, dữ liệu khoa học cho thấy mức độ kém dẻo dai do tuổi tác và xơ cứng động mạch có mối tương quan thuận. Nếu bạn không thể chạm vào ngón chân khi cúi người về phía trước, hãy lưu ý: đó có thể là dấu hiệu của xơ cứng động mạch.
Theo ông Iemitsu, một dấu hiệu khác của xơ cứng động mạch có thể là không dung nạp nhiệt lạnh [hiện tượng nhạy cảm bất thường với nhiệt lạnh]. Vận tốc sóng xung cánh tay-mắt cá chân (baPWV) được dùng để đo độ cứng của động mạch. Ông Iemitsu phát giác ra rằng baPWV cao hơn tương quan với mức độ không dung nạp nhiệt lạnh cao hơn. Nói cách khác, baPWV tỷ lệ thuận với mức độ xơ cứng của mạch máu và tỷ lệ nghịch với đường kính trong của mạch máu.