Không nỡ rời xa Mẹ lúc già
Nên đành để mặc tuổi xuân qua
Công ơn chất chứa như trời rộng
Dưỡng dục bao la tựa biển xa
Tự nghĩ bản thân mình có được
Công CHA, nghĩa Mẹ khó quên mà
Cho nhiều nhận chẳng có bao nhiêu,
Thương lắm, chiều lâu cực đủ điều.
Đêm nhớ mộng dài đem ấm áp,
Ngày mong đừng tối né cô liêu.
Đường yêu muôn kiếm sao mà khó,
Chờ mối tơ hồng mệt muốn xiêu.
Nỗi lòng trăn trở kẻ tha hương,
Khi tuổi đã già nơi bốn phương.
Hiện tại đang nhờ vào nghĩa cử,
Tương lai trông cậy ở tình thương.
Xuân về đón tết tâm khô héo,
Bánh mứt, đào, mai gợi chán chường.
Tan hàng năm ấy phải ra đi,
Đôi ngả, đôi đường mãi khắc ghi.
Kẻ ở lòng đau vì mộng vỡ,
Người xa dạ xót bởi chia ly.
Cả hai tóc bạc đan mầu nhớ,
Gặp lại trời cho có khó chi.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn