Xa cách quê nhà dạ vấn vương,
Bâng khuâng tràn ngập lúc mờ sương.
Lững lờ mây trắng bay về núi,
Tơ tưởng tâm hồn vọng cố hương.
Nhìn lá vàng rơi thêm thất vọng,
Chỉ còn nhờ gió chuyển niềm thương.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn