TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ước mơ quằn quại
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ước mơ quằn quại

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
tonthattue



Ngày tham gia: 17 Jul 2010
Số bài: 209
Đến từ: Georgia USA

Bài gửiGửi: Wed Jun 21, 2017 4:33 am    Tiêu đề: ước mơ quằn quại
Tác Giả: nguyễn minh khiêm, tôn thất tuệ

Nguyễn Minh Khiêm
tiếng cừu trưa ninh thuận

Hầm hập một vùng gió nắng lân tinh
Cát nối cát chập chùng rợp bỏng
Xương rồng cháy, cỏ không một cọng
Thất thanh tiếng cừu ẹ ẹ, e e!

Tiếng cừu kêu như xé nắng gọi mưa
Như xé đất khóc tìm ngọn cỏ
Bốn phía xối một màu nắng lửa
Chỉ cát rì rào như cát đang sôi.

Cát rì rào như cát đang trôi
Cát rì rào như cát đang nóng chảy
Cát rì rào như cát đang hừng cháy
Thất thanh tiếng cừu ẹ ẹ, e e!

Chốc chốc xoáy lên mây cát mịt mù
Vây bọc bầy cừu như chôn vùi xóa sổ
Từng đốm lông cừu lại hiện trong bụi đỏ
Lại vọng tiếng cừu ẹ ẹ, e e!

Về sâu trong thành phố vẫn còn nghe
Tiếng cừu kêu như câu liêm móc ruột
Tiếng cừu kêu như tuốt vào cật nứa
Xô đổ những lầu cao ẹ ẹ, e e !

Mấy nghìn cây số rồi vẫn còn nghe
Ẹ ẹ, e e! hơn tiếng còi tàu rú.
Trong giấc mơ tôi thấy mình hóa cỏ
Ngút ngát xanh dưới chân cừu.-


Tôn Thất Tuệ
nóng bỏng bakerfield, calif.


Em xuất hiện trong hỗn mang tư tưởng
ở trong anh dồn dập những ưu lo
những suy tư xuyên ngang lịch sử
những ước mơ kinh hải mộng bình thường
những ê chề, những nét đứt từng khúc ruột
những nụ cười nửa miệng kín bi thương.

Trước mắt anh hoang sơ trải rộng
đất không cây cỏ nhú chết trước giờ
hơi gió thoảng hồn ma vất vưởng
tiếc thương cho mấy phút vắn trơn.

Trong lòng anh hoang sơ quằn quại
những mỹ miều không che hết môi thâm
những tiếng kêu nằm sau cơn mê dại
chuổi hoài niệm quấn thắt đường sinh tử.

Hãy nhìn anh con người ngạo nghễ
qua đại dương như chèo ghe lạch nhỏ
xem trăng sao không bằng nút áo
dám băng ngang những vùng khúc xạ
đạp lên đầu những ảo giác lung linh.

Nhưng sợ hãi trong nụ cười có thật
tiếng đơn sơ em xóa tan vùng sa mạc
không ảo giác nhưng, kìa, lung linh em mắt ngọc.
Anh xin em làm chứng với mặt trời.

Xin làm chứng với Thái Dương Thần Nữ
cõi lòng nầy đau xót thật, không ngoa
nhưng rên xiết kêu la đều hèn yếu.(*)
Anh bặm môi, em đừng làm anh bật khóc.-

*gémir, pleurer, prier est égalemt lache, Alfred de Vigny

xuất xứ theo link bên dưới

Web Page Name
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân