TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Thăm cha ở nhà dưỡng lão
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Thăm cha ở nhà dưỡng lão

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
CHINH NGUYEN
Cựu Giáo Sư Duy Tân


Ngày tham gia: 23 Aug 2016
Số bài: 346

Bài gửiGửi: Wed Jun 14, 2017 5:25 pm    Tiêu đề: Thăm cha ở nhà dưỡng lão
Tác Giả: ChinhNguyen/H.N.T.


Thăm Cha Ở Nhà Dưỡng Lão
     (Kỷ niệm Father's Day)

    Một ngày mùa đông, từ Georgia đi Connecticut,
    Tôi vào thăm một nhà dưỡng lão ở Stamford.
    Xe ngoằn ngoèo qua cánh rừng thưa thớt,
    Thấp thoáng vài nơi: biệt thự đẹp như mơ.

    Nhà dưỡng lão ẩn mình trong khu rừng vắng vẻ,
    Kiến trúc hai tầng mở rộng cánh hình V(ê).
    Cửa ra vào nằm dưới portico,
    Với bốn cột cao như thời Hi lạp cổ.
    *Hai giãy hành lang chạy dài nhưng chật chội,
    Nhiều xe lăn tay trên có những người già.
    Hăm hở tìm cha, ở chỗ nào đâu đó?
    Chẳng thấy gì nên dạ thật nôn nao.
    *Rồi như ánh bình minh vừa ló dạng,
    Con muốn oà lên như đứa trẻ lên ba.
    Ô kìa cha: ngồi một chiếc xe lăn,
    Trong góc nhỏ sát căn phòng ngoạn cảnh.
    *Mặc áo len dày mũ choàng cao kín cổ,
    Cha gục đầu im lặng ngủ lim dim.
    Không thể nén niềm vui, con nắm vội,
    Lấy bờ vai gầy guộc của cha yêu.
    *Cha lơ đãng nhìn con, chưa nhận biết,
    Một người con ngàn dặm đến thăm cha.
    Đang mùa lạnh tuyết rơi buồn da diết,
    Những cành cây ủ rũ nhuộm màu tang.
    *Như các lần thăm, con vẫn thường ca hát,
    Và đệm dương cầm những nhạc khúc cha ưa.
    Bản Ngày Về tả đàn chim tung cánh,
    Từ bốn phương trời về tổ ấm quê hương
    *Cha chợt tỉnh, nhạt nhòa đôi mắt lệ,
    Dĩ vãng hiện về như sống lại chuỗi ngày qua.
    Con cũng nhớ từ khi còn bé dại,
    Được vòng tay ấp ủ bởi tình cha.
    *Công cha mẹ, đấng sinh thành dưỡng dục,
    Như non cao, đất rộng, biển vô bờ.
    Trở lại Georgia sau lần thăm ngắn ngủi,
    Có ngờ đâu lần chót gặp cha già.

    Ôi buồn quá những cụ già trong các nhà dưỡng lão,
    Suốt ngày đêm ngóng đợi những người con,
    Trải bốn mùa Xuân Hạ lẫn Thu Đông,
    Sống cô quạnh, âm thầm cho đến khi về cõi chết.

    ChinhNguyen/H.N.T.      
  GA/USA   4/2011
    [Nguồn:Rạng Đông Mag.#399,Jun.5.2012]





Về Đầu Trang
QuangBĐ



Ngày tham gia: 20 Dec 2012
Số bài: 1165

Bài gửiGửi: Sat Jun 17, 2017 6:37 pm    Tiêu đề:

Thiên nhiên sao đầy bất công cay đắng
Già  yếu bệnh tật với tháng ngày qua
Khúc đoạn đường cuối không là món quà !
Lết lê giữa trần đời để  tồn tại !

Không phê bình tạo hóa trái hay phải
Buồn rười rượi khi nhìn bóng cha già
Sức khoẻ kém dần theo tháng ngày qua
Trên chiếc xe lăn, thân thể tàn tạ

Nhưng vết thời gian không có thể xóa
Những giây phút ngọt ngào tình cha con
Từ lúc con chào đời đến lớn khôn
Công ơn cha to lớn vô bờ bến…
QuangBĐ
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân