Mọi người có khuynh hướng nghĩ rằng những hình thức ngôn ngữ cũ là “hợp lý” hoặc “chính xác” hơn những hình thức ngôn ngữ hiện đại, nhưng điều này không đúng. Việc ngôn ngữ luôn biến đổi không có nghĩa là chúng trở nên thui chột đi. Chúng chỉ trở nên khác biệt hơn mà thôi.
Trong tiếng Anh cổ, một sinh vật nhỏ nhắn và có cánh được gọi là “brid”. Theo thời gian, cách phát âm được đổi thành “bird”. Mặc dù đây là một từ lạ lẫm so với những năm 1400, nó lại hoàn toàn bình thường trong bối cảnh hiện đại.
Cách nói năng của thế hệ trẻ thường có vẻ “chướng tai” so với những người lớn tuổi hơn, đơn giản bởi vì họ không quen thuộc với những từ ngữ mới. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng “tệ hơn” – chúng chỉ “mới hơn” mà thôi.
Trong nhiều năm liền, các giáo viên tiếng Anh và biên tập viên của những tờ báo nổi tiếng đã chống lại việc sử dụng từ “hopefully” thay cho từ “I hope”. Thế nhưng trong ngôn ngữ đời thường, người ta vẫn nói “Hopefully it won’t rain today” (“Hy vọng hôm nay trời không mưa”), và giờ đây lối diễn đạt này đã bắt đầu xuất hiện trong những tài liệu chính thức.
Hầu hết mọi ngôn ngữ đều có một mẫu mực chung, được sử dụng trong các tài liệu của chính phủ, giáo dục, báo chí... Nhưng tiếng Anh chuẩn (standard English) thực ra chỉ là một phương ngữ (dialect) mà thôi.
Hãy thử so sánh hai câu văn sau:
(1) I didn’t eat any dinner.
(2) I didn’t eat no dinner.
Câu (1) tuân thủ các nguyên tắc của tiếng Anh chuẩn mực, còn câu (2) lại tuân theo nguyên tắc của các phương ngữ khác, cũng là tiếng Anh. Thậm chí, tiếng Anh cổ còn thường xuyên sử dụng bộ đôi phủ định (double negatives) để nhấn mạnh ý nghĩa câu văn.
Sau đây là một ví dụ khác về ba dạng câu tường thuật.
(3) So Karen goes, "Wow - I wish I'd been there!"
(4) So Karen is like, "Wow - I wish I'd been there!"
(5) So Karen is all, "Wow - I wish I'd been there!"
Câu (3) tuân theo ngữ pháp chuẩn mực. Câu (4) được sử dụng khi tường thuật nội dung lời nói của Karen, với câu chữ khác đi đôi chút. Còn câu (5) là một cách diễn đạt khá mới, thể hiện thêm cảm xúc của Karen.
Vậy đó có phải là cách dùng sai tiếng Anh hay không? Xin thưa là không. Với những sáng tạo trong ngôn ngữ, giới trẻ đã tạo ra đến ba cách tường thuật một câu nói, thay vì chỉ dùng một từ “said” như các thế hệ trước.
Vì thế, ngôn ngữ sẽ không bao giờ ngừng thay đổi, nhằm tiếp tục đáp ứng nhu cầu của người sử dụng. Và thứ tiếng Anh bạn đang dùng hiện nay, biết đâu chừng sẽ trở nên lỗi thời trong 100 năm tới.
Đăng Trình