Vô tình nên đã lụy người ta,
Gặp lại nơi đây dạ xót sa.
Tóc bạc phủ mi che giọt lệ,
Răng thưa cười gượng nói khôn ra.
Kiếp này đã phụ gây dang dở
Hẹn đến kiếp sau sẽ một nhà.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn