TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - TRANG THƠ DS72 / THƠ "VẤN VƯƠNG"
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

TRANG THƠ DS72 / THƠ "VẤN VƯƠNG"
Chuyển đến trang Trang trước  1, 2, 3, 4  Trang kế
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tuyển chọn THƠ của MAI THỌ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Tue Jul 09, 2013 11:33 am    Tiêu đề: THÁP CHÀM






THÁP CHÀM
(Riêng tặng bạn Mai Hữu Thọ)

Tháp chàm cổ kính vẫn còn đây
Vươn lên oai hùng qua tháng ngày
Rêu phong ngậm ngùi về dĩ vãng
Tường khắc mỹ nữ với lâu đài

Vang trong gió hú tiếng vó ngựa
Đồi xanh vẳng tiếng vọng quân đưa
Thép gươm lóe sáng trong sấm chớp
Uy nghiêm một thuở triều đình xưa

Sầu ai da diết ca cung nữ
Huyền trân xa xứ với nhớ thương
Ai về nhắn với người yêu cũ
Yêu nước sá chi nỗi dặm trường

Lạc bước chân đi về cố quận
Trở về quê cũ mối tình thân
Gót mòn vạn dặm người chinh chiến
Thoảng trong tiếng gió lời gọi thầm

Văn Viết Bổn


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sat Jul 13, 2013 2:27 pm    Tiêu đề: Mưa trên biển vắng




Thưa các anh chị,
           Tháng Sáu vừa qua, Phước có đi nghỉ ' đổi gió’ vài ngày ở bờ biển Vũng Tàu.
           Như các anh chị đều biết, vào tháng Sáu, trời miền Nam nước ta, đã có nhiều mưa rồi! Vì thế, ra biển gặp trời mưa, mà Phước lại quên đem theo dù! Nên không thể tận hưởng, cái thú đi dạo một mình, đón những ngọn gió chiều mát rười rượi, của buổi hoàng hôn trên bãi biển và để… đôi bàn chân được đùa nghịch, với những đợt sóng ven bờ,trong khi nước biển đang từ từ rút ra xa!
Thôi thế thì thôi! Phước  đành phải ngồi trong phòng, nhìn qua khung cửa sổ, ngắm những hạt mưa rơi trên bãi biển… vắng người! mà …lòng buồn…hắt hiu!
           Nhưng may quá! Phước đã nghĩ ra rồi! Phước xuống gặp cô tiếp tân và xin tờ giấy  trắng A 24. Thế rồi, Phước thả hồn vào với thiên nhiên, ngắm cảnh vật, rồi ghi vội vào giấy những cảm xúc thoáng qua…
           Hôm nay, Phước xin gửi các anh chị những cảm nghĩ của Phước vào hôm ấy nhé!
         
                                                                                    Nguyễn Thị Phước


           


Mưa trên biển vắng

Biển vắng chiều nay loáng thoáng mưa
Thuỳ dương hong tóc xỏa bên dừa
Lưng trời mây xám buồn giăng mắc
Mặt nuớc mờ hơi lãng đãng đưa
Sóng biếc reo vui theo điệu múa
Cát bờ im giữ dấu chân xưa?
Ngây thơ Muống biển khoe bông tím
Hoa Sứ nhìn lên, sắp tạnh chưa?

KOBE.AT
15/06/13



BIỂN   THIẾU   MỘT   NGƯỜI

Chiều  rơi  cùng   với  tiếng  mưa  rơi
Biển  vắng   dường  như  thiếu  một  người  
Dấu  chân  lưu  lại  theo  bờ  cát
Tiếng  sóng  còn  ghi  suốt  một  đời
Tình  cũ  phai  rồi  theo  bọt  nước
Cát  xưa  còn  lại  dấu  chân  thôi
Hỏi  người  năm  ấy  giờ  phiêu  lãng
Mãi  tận  nơi  đâu  ở  cuối  trời

Thanh Lam
(13-07-13)



BIỂN VỀ

Người ơi tháng sáu giữa mùa mưa
Cát bụi về qua ngợp bóng dừa
Sóng biển bạc đầu nương bãi vắng
Dã tràng mờ mắt sóng đong đưa
Thùy dương đâu nữa ôm bờ cũ
Ki-ốt mơ hồ dấu vết xưa
Yêu dấu nghìn trùng cơn mộng dữ
Trăm năm hờ hững đá-vàng chưa?

Lộc Bắc
13/07/2013



Mưa  chiều Cà mâu

Cà Mâu tràm rộ buổi chiều mưa
Lả lướt bờ đê ngập bóng dừa
Sông Trẹm bạc đầu mây tỏa trắng
Lững lờ bìm bịp lội đong đưa
Sáo diều bến vắng con đò cũ
Neo chờ mòn mõi đợi người xưa
Lục bình e ấp màu hoa tím
Hững hờ trôi dạt dưới trời mưa

Bá Nha
13/07/2013



Bãi Vắng Chiều Mưa

Mưa trên bãi vắng chiều hôm,
Biển xanh mờ ảo con thuyền lênh đênh.
Thùy dương rủ lá buồn tênh,
Hàng dừa , sóng biếc bên ghềnh gió đưa.
Em đi đã mấy mùa mưa,
Cát vàng in dấu chân xưa ngỡ ngàng.
Tưởng người tri kỷ miên man,
Về đây nối giấc mộng vàng năm nao.

HHD



Biển Vắng Một Mình

Hoàng hôn biển vắng một chiều mưa
Hiu hắt hàng dương, xơ xác dừa .
Mây xám giăng giăng chim mõi cánh
Gió lay nhè nhẹ lá đong đưa .
Trong lòng da diết tâm tình cũ
Bờ cát đâu còn lưu dấu xưa !
Cảnh đấy người đây bao luyến nhớ
Một mình biển vắng tạnh lòng chưa?

Tịnh Phan
15/07/13



*Bạn  HHĐ  làm  thơ  lục  bát  hay và  mơ  màng  thật .
Tôi  xin  gởi  lại  mấy  câu  đọc  cho  vui !
DVT


Bãi  Vắng  Chiều  Mưa

Buồn  trông  bãi  vắng chiều  mưa
Có  chàng  thi  sỹ  thẩn  thờ  nhớ  ai
Em  đi  mang  giấc  mộng  dài
Dấu  chân  còn  nét  trang  đài  thuở  xưa
Biển  buồn  tơ  liễu  lưa  thưa
Bóng  chim  tăm  cá  mịt  mờ buồn  tênh
Trời  chiều  sóng  nước  lênh  đênh
Người  xa  ngàn  dặm chút  tình  lãng  quên

Thanh Lam
(14-07-2013)






Được sửa bởi MAI THO ngày Mon Jul 15, 2013 1:24 am; sửa lần 6.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sun Jul 14, 2013 11:48 pm    Tiêu đề: CẢNH CẢM TÁC CHO BÀI "MƯA TRÊN BIỂN VẮNG" : BÃI BIỂN VŨNG TÀU - DS ÚT PHƯỚC CUNG CẤP




BÃI BIỂN VŨNG TÀU VN



BÃI BIỂN VŨNG TÀU VN

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Fri Jul 26, 2013 11:53 pm    Tiêu đề: TÌNH BẠN



TÌNH BẠN


      Nhận được thư, nhận được hình
      Bao nhiêu dòng chữ thân tình hiện ra.
      Đôi giòng lệ ứa chan hòa
      Nuốt vào trong ngực lại òa đầy tim.
      Tình bạn chẳng cần đi tìm
      Hiện ra trước mắt lặng im bồi hồi.
      Dù cho đường sá xa xôi
      Nhất định sẽ gặp bạn tôi... một ngày.

      TỊNH PHAN



Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Thu Aug 15, 2013 8:12 am    Tiêu đề: NHẪN & CẶP ĐÔI HẠNH PHÚC



NHẪN





(Chữ Nhẫn gồm chữ Tâm và bộ Đao ở trên)

NHẪN mang ĐAO bén ở trên đầu,
Bên dưới chữ TÂM chưa vết khâu.
Cố nén cơn ghen,  ĐAO bỏ xuống
Con tim nguyên vẹn thuở ban đầu.

Con tim nguyên vẹn thuở ban đầu
Út Tỉnh dần dần sẽ tóm thâu
Thể xác,  tinh thần rồi tất cả
Bờ vai vẫn mãi áp bên đầu.

Bờ vai vẫn mãi áp bên đầu.
Một nhịn,  chín lành há biết đâu?
Gác lại cắt đầu đâu có thiệt,
Vẫn còn giữ được mối tình đầu.

Vẫn còn giữ được mối tình đầu
Hờn giận,  yêu thương chưa hết đâu
Tái phạm lần sau đừng có trách
Hết tiền,  hết bạc,  phén luôn đầu.

Tịnh Phan


CẶP ĐÔI HẠNH PHÚC
        (tặng 2 bạn Phú-Tỉnh)

Thật là hạnh phúc vuông tròn
Chữ TÂM mẹ tặng ngày còn nằm nôi.
Lớn lên gặp PHÚ sánh đôi
Ơn trên cho PHÚC cuộc đời nở hoa.
TÌNH chàng NGHĨA thiếp mặn mà
Cũng nhờ biết NHẪN,  chan hòa yêu thương.
Vợ chồng nứt tiếng bốn phương
Sống Chân Thiện Mỹ làm gương cho người.
Ngọc Tỉnh,  Quang Phú,  bạn ơi!
Giữ gìn chữ ĐỨC đến đời cháu con.
Lên chùa hái chiếc LỘC non
Trời ban trường THỌ vẹn toàn ước mong.

Tịnh Phan





[size=Font Size] [/size]
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sun Aug 18, 2013 9:26 am    Tiêu đề: NỤ HOA



NỤ HOA



       Nụ hoa tung cánh muôn màu
Nở trong nắng sớm ngọt ngào hương thơm
       Hoa cười rực rỡ nhụy đơm
Sắc hoa lộng lẫy bướm vờn lượn quanh
       Ngày nào búp nụ còn xanh
Vươn bao sức trẻ trên cành đong đưa
       Lớn nhanh khoe sắc muôn đường
Xuân thì hoa nở ong thương nhụy vàng
       Đường xưa sánh bước thênh thang
Ngắm nhìn hoa nở dịu dàng bên ai
       Nụ cười đẹp mãi chẳng phai
Con tim rộn rã nhớ hoài nụ hoa
       Đường trần cát bụi chia xa
Tìm về lối cũ bông hoa thuở nào
       Bên hiên cổng đóng lối vào
Hoa kia vẫn nở lòng sao chạnh buồn
       VĂN BỔN


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Fri Aug 23, 2013 8:55 pm    Tiêu đề: MƯA HUẾ - VĂN BỔN



MƯA HUẾ


Mưa rơi xứ HUẾ lâm râm
Màn mưa giăng mắc ướt dầm ngày đêm
Tỉnh yên mơ mộng bên thềm
Quán chiều tâm sự êm đềm giọt rơi
Hương giang mờ nhạt thuyền bơi
Trường tiền bắc nhịp ai ơi quá cầu
Áo tím ướt lạnh về đâu
Dù che chung bước theo nhau ngõ dài
Phố buồn ướt gót trang đài
Mưa qua Linh Mụ miệt mài tiếng chuông
Mây mù che kín chiều buông
Mưa từ Vĩ Dạ đến luôn Hoàng Thành
Hạt sầu nhỏ ướt mỏng manh
Để thương để nhớ ai đành quay đi
Huế thơ Huế mộng thành thi
Che nghiêng nón là xuân thì chiều mưa

VĂN BỔN


Về Đầu Trang
Bảo Minh Trang



Ngày tham gia: 23 Feb 2013
Số bài: 144
Đến từ: Đồng Nai

Bài gửiGửi: Sat Aug 24, 2013 7:23 am    Tiêu đề:

Mưa Huế của chú Văn Bổn dễ thương quá! MT cũng là người Huế đấy ạ!
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Mon Aug 26, 2013 8:50 am    Tiêu đề: MƯA NGHÈO ~ MƯA BUỒN & KIẾP NGHÈO


MƯA NGHÈO


Mưa nghèo                                           Mưa  Buồn

Tí tách ngoài hiên giọt ngắn dài            Mưa rơi lất phất mãi lâu dài

Âm vang lạnh lẽo thật bi ai                   Se thắt trong lòng chợt nhớ ai.

Vang xa những tiếng kêu buồn bã         Lời ngỏ tưởng chừng như mật ngọt,

Khóc kiếp nghèo sao quá đắng cay        Tình trao sao lại quá chua cay!

Nhà trống gió lùa sao quá lạnh              Quên đi nhung nhớ cho êm dạ,

Mảnh chăn nào đủ ấm che vai               Vương vấn sầu buồn chỉ nặng vai.

Nhập nhòe sấm chớp qua khung cửa     Năm tháng qua rồi thôi mộng đẹp

Bụng đói chịu sao nổi tới mai                 Mưa còn rơi mãi đến ngày mai?

Bá Nha                                                  Tịnh Phan

25/08/2013                                           27/08/2013

KIẾP NGHÈO - LAM PHƯƠNG - THANH THÚY



Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sun Sep 01, 2013 9:01 am    Tiêu đề: ĐÀ LẠT SƯƠNG MÙ & ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN



ĐÀ LẠT SƯƠNG MÙ


Đà lạt đường dốc sương mù xuống
Đồi Cù ẩn hiện bóng chiều buông
Cam Ly thác nước rầm rập đổ
Xuân Hương tĩnh lặng mặt hồ trong

Sương rơi thấm lạnh bờ vai ướt
Hàng cây nhạt nắng buổi chiều tà
Từng đôi dìu bước trên ngõ phố
Dàn hoa tím nở trước hiên nhà
             
VĂN BỔN


Đà Lạt Hoàng Hôn - Minh Kỳ, Dạ Cầm -  Thanh Tuyền




Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Fri Sep 06, 2013 3:00 pm    Tiêu đề: Ẩn Trong Nhau


Ẩn Trong Nhau


Ẩn Trong Nhau

03/01/2013 03: 46: 00

Thích Tánh Tuệ

Này em, trong chữ BELIEVE

Chữ LIE chen giữa nằm ì, thấy không?

Chớ tin vội chuyện viễn vông

Sa vào bóng tối mênh mông, mịt mờ.

Em ơi, trong chữ '' Lớp vờ '' (LOVER)

Nó '' nhưn '' cái chữ ô vờ (OVER) đó em!

Tình phai, dù mãi gọi tên

Người ta vẫn bước qua thềm, lãng quên.

Bạn ơi! trong một chữ FRIEND.

Ba mẫu tự cuối vần '' END '' phũ phàng.

Khi trong nghịch cảnh, tai nàn.

Mới hay ai thật '' đá vàng '' với ai.

Anh ơi! có thấy chữ WIFE

Ở giữa là '' IF '', nếu mai vẫn là...

Vợ anh, chẳng của người ta.

Vậy mà một chút hở ra, mất liền!.

Trong chữ nghĩa đựng nỗi niềm.

Vô thường thẩm thấu, bình yên tâm hồn.

Mời em nhìn lại chữ '' MOM ''

Vắng '' M'', Mẹ vẫn cứ... ôm em hoài.

Dù tha hương, sống bên ngoài

Tình thương Mẹ vẫn trải dài phía em...

Tình nao mới thật tình bền?

''Ba tình'' trên đó gập ghềnh, lắt lay.

Em ơi, thức tỉnh, chớ say!

Vòng tay của mẹ tháng ngày cho em.


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Wed Sep 11, 2013 9:51 am    Tiêu đề: Hà Nội Nhớ Thương & NGƯỜI EM HÀ THÀNH


HỒ HOÀN KIẾM VỀ ĐÊM


Hà Nội Nhớ Thương

Hà Nội về thăm buổi cuối thu

Cửa ô năm phía tỏa sương mù

Trên đê Yên Phụ triều dâng sóng

Phượng đỏ rụng đầy phủ Cổ Ngư

Liễu rũ hồ Gươm mưa gió lạnh

Đồng Xuân chợ vắng nỗi buồn ru

Thăng Long hoài cổ trong sương khói

Quan Chưởng phố buồn khách lãng du

Bá Nha

09/09/2013


EM HÀ NỘI


NGƯỜI EM HÀ THÀNH

Anh đi để lại người tình

Phố xưa em nhớ một mình cô đơn

Hồ Gươm liễu rũ buồn hơn

Soi hình xuống nước bóng dần trôi xa

Ra đi bao nỗi nhớ nhà

Hà thành mờ nhạt chan hoà nhớ thương

Nụ cười ai đó còn vương

Dáng xưa yêu dấu con đường hàng cây

Mây trôi lơ lửng xa bay

Áo hoa em mặc đẹp thay ngày nào

Bao nhiêu nhung nhớ rạt rào

Tiếng mưa rả rích thì thào mái hiên

Em ơi! đâu biết tình riêng

Ngày về anh hẹn nối liền tình xưa

VĂN BỔN


[color=Font Color] [/color]


Được sửa bởi MAI THO ngày Sat Sep 14, 2013 2:39 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sat Sep 14, 2013 2:33 am    Tiêu đề: HUẾ THƯƠNG


Huế về đêm nhìn từ trên cao

Cầu Trường Tiền và Khách sạn Morin


HUẾ THƯƠNG

Ai qua xứ HUẾ mộng mơ

Sông HƯƠNG tiếng vọng đò đưa lửng lờ

Qua cầu áo tím nên thơ

TRƯỜNG TIỀN gió thổi ngẩn ngơ nắng chiều

Che nghiêng vành nón yêu kiều

Ru hồn lữ khách bao điều nhớ thương

Tiếng chuông THIÊN MỤ chiều vương

NGỰ BÌNH soi bóng dòng Hương kinh thành

Trăng vàng chiếu sáng long lanh

Bên đò THỪA PHỦ nước xanh khách chờ

Thương o nên dệt vần thơ

Nhớ chi nhớ lạ vẩn vơ đông về

VĂN BỔN


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sun Sep 15, 2013 5:19 am    Tiêu đề: Hà Nội Nhớ Thương ~ Thăng Long Thành Cũ ~ Cõi Mơ


Thăng  Long  thành  cũ

Thê Húc cầu son soi mặt nước



Hà Nội Nhớ Thương

Hà Nội về thăm buổi cuối thu

Cửa ô năm phía tỏa sương mù

Trên đê Yên Phụ triều dâng sóng

Phượng đỏ rụng đầy phủ Cổ Ngư

Liễu rũ hồ Gươm mưa gió lạnh

Đồng Xuân chợ vắng nỗi buồn ru

Thăng Long hoài cổ trong sương khói

Quan Chưởng phố buồn khách lãng du

Bá Nha

09/09/2013

Thăng Long Thành Cũ

Quan Thánh đường chiều rụng lá thu

Hồ Tây ẩn hiện bóng sương mù

Áo vàng tô thắm ngang Hàng Bạc

Phựợng đỏ phai hồng dọc Cổ Ngư

Thê Húc cầu son soi mặt nước

Hoàn Kiếm Rùa Thần nhịp sóng ru

Thăng Long thành cũ hồn thu thảo

Còn đậm trong lòng khách viễn du

Thanh Lam

10-9-13


CHÙA MỘT CỘT


Cõi Mơ

Cõi mơ lìa bỏ lúc vào thu

Một sớm về thăm chốn mịt mù

Ruộng lúa bờ đê tràn quán xá

Đồi hoa triền suối vắng tiều ngư

Trai thanh chém gió rền kho đạn

Gái lịch đê em điểm khúc ru

Nhân cảnh đổi thay hơn nửa kỷ

Dưng dưng giấu mặt khách nhàn du!

Lộc Bắc

11Sept201


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Fri Oct 04, 2013 4:24 pm    Tiêu đề: Bài Thơ "ĐÔI DÉP" & Lời Bình Luận



HÃY TRÂN QÚY NHỮNG GIỜ PHÚT CÒN BÊN NHAU...

(Tony Hoàng)

Các bạn & gia đình thân mến,

Cũng trong tâm tình với tác giả viết bài chia sẻ về Đôi Dép... bài thơ này hay quá... Hãy learn to accept and love your beloved wife/husband MORE each day. Mỗi ngày hãy chọn 1 niềm vui và dâng lời tạ ơn. I am pretty sure you will have more than 1 niềm vui để cám ơn.

Hãy đọc chầm... chậm bài thơ Đôi Dép... và nhớ về những kỷ niệm... vui/buồn 2 người đã có với nhau... và hãy tỏ cử chỉ yêu thương với người bạn đời của mình nhé.

Well, be creative... hãy chân quí những gì mình đang có... đừng để mất chiếc dép kia nhé.

“Đôi Dép” – Một Bài Thơ Chân Thật Về Tình Nghĩa Vợ Chồng

Những chia sẻ ngọt ngào và thú vị về tình nghĩa vợ chồng qua cảm nhận của một người yêu thơ:

ĐÔI DÉP.

Bài thơ đầu anh viết tặng em

Là bài thơ anh viết về đôi dép

Khi nỗi nhớ trong lòng da diết

Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp gỡ bao giờ

Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước

Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược

Lên thảm nhung, xuống cát bụi, cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao

Cùng chia sẻ sức người chà đạp

Dẫu vinh nhục, không đi cùng người khác

Số phận chiếc nầy phụ thuộc ở chiếc kia.

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi

Mọi thay thế sẽ trở thành khập khiễng

Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết

Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.

Cũng như mình trong những phút vắng nhau

Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía

Dẫu bên cạnh đã có người thay thế

Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.

Đôi dép vô tư khắng khít bước song hành

Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối

Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội

Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.

Không thể thiếu nhau trên mọi bước đời

Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải, trái

Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại

Gắn bó đời nhau một bước đi chung.

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song

Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc

Chỉ còn một là không còn gì hết

Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

- Nguyễn Trung Kiên -

Tôi bất ngờ đọc được bài thơ nầy trên một tờ báo Cơ Đốc từ rất lâu, và ngay lần đọc đầu tiên, bài thơ cứ như ám ảnh mãi trong tôi, không thể nào quên được. Và thế là tôi cứ đọc đi, đọc lại mãi cho đến khi thuộc lòng mới chịu thôi. Sở dĩ bài thơ gây ấn tượng trong tôi ngay từ lần đọc đầu tiên, vì cái tựa đề rất ấn tượng của nó.

Đôi dép, một vật rất đỗi quen thuộc, bình thường với cuộc sống của mỗi con người, không ai là không sở hữu cho mình một đôi dép để đi lại. Quen thuộc, bình thường đến độ nhiều khi ta không còn để ý đến nó nữa. Ấy thế mà có một người đã “bắt” ta phải để ý đến nó và thấy nó mới đáng yêu làm sao, người đó chính là nhà thơ Nguyễn Trung Kiên-tác giả bài thơ độc đáo nầy.

Tôi nói độc đáo, vì quả thật, tác giả rất “tinh” khi chọn đôi dép để làm hình ảnh bày tỏ ý nghĩa về tình cảm vợ chồng, mà xưa nay, chưa một ai có suy nghĩ đó cả, dù nó vẫn “song hành” cùng mỗi người hằng ngày rất đỗi quen thuộc.

Đôi dép luôn gắn bó bên nhau, không rời nhau nửa bước trong bất cứ môi trường nào:

Hai chiếc dép kia gặp gỡ bao giờ/ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước/ Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược/ Lên thảm nhung, xuống cát bụi, cùng nhau/ Cùng bước, cùng mòn không kẻ thấp người cao/ Cùng chia sẻ sức người chà đạp/ Dẫu vinh nhục, không đi cùng người khác/ Số phận chiếc nầy phụ thuộc ở chiếc kia.

Đôi dép là vật vô tri vô giác mà còn biết “chung thủy” với nhau như thế, thì vợ chồng sống với nhau phải như thế và hơn thế mới phải lẽ. Gắn bó trọn đời bên nhau, gian khổ, vất vả cùng chia; đắng cay, ngọt bùi cùng hưởng. Sống chết có nhau. Luôn luôn phụ thuộc vào nhau. Vợ không thể sống thiếu chồng và chồng cũng không thể nào sống thiếu vợ, vì đó là luật định của Tạo Hóa đã ban cho con người chúng ta từ bao đời nay rồi. Từ “cùng”được lặp đi lặp lại đến những năm lần trong hai khổ thơ thật hay nhấn mạnh đến sự gắn bó bên nhau của vợ chồng trong mọi nẻo đường đời.

Tình cảm vợ chồng là tình cảm thiêng liêng nhất của đời người.

Nếu rủi thay, đến một thời điểm nào đó mà một chiếc dép bị hư, bị đứt và buộc phải thay thế bằng một chiếc khác để mang thì người mang vẫn cảm nhận được một sự “ngờ ngợ” nào đó, vẫn cảm thấy “sao sao” ấy, như là một sự “lệch pha” trong lòng, không tả được. Vợ chồng khác nào như thế! Nếu một khi nào đó, một trong hai người “đi về bên kia thế giới”, người còn lại dù có “đi bước nữa” với một người khác thì trong lòng vẫn cảm thấy có một khoảng trống không có gì có thể lấp đầy được, vẫn cảm nhận rất rõ sự hụt hẫng, sự khập khiễng từ trong trái tim mình:

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi/ Mọi thay thế sẽ trở thành khập khiễng/ Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết/ Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu! Cũng như mình trong những phút vắng nhau/ Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía/ Dẫu bên cạnh đã có người thay thế/ Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.

Tác giả đã sử dụng những từ “khập khiễng”, “hụt hẫng”, “chênh vênh” thật đắc để lột tả được nỗi nhớ nhung, sự trống vắng trong lòng người ở lại khi người kia “ra đi” trước mình. Tôi rất thú vị, thú vị đến bất ngờ khi đọc đến từ “nghiêng” trong câu thơ “Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía”. “Nghiêng” ở đây không chỉ nói đến sự thiếu cân bằng của cơ thể khi đi hai chiếc dép cũ-mới khác nhau, nhưng “nghiêng” ở đây là tình cảm, là trái tim người còn ở lại cứ “nghiêng” về phía người đã ra đi, dẫu đã có người khác thay thế bên cạnh rồi. Không ai có thể bù đắp được cái sự hụt hẫng nầy cả. Phải chăng đó là một thứ tình cảm thiêng liêng, mầu nhiệm mà Tạo Hóa đã đặt để trong lòng của những đôi vợ chồng?

Nhà thơ Tú Mỡ có những vần thơ cũng cùng một cảm nhận như thế: Tôi mà chết thì ông sẽ khổ/ Vì cứ theo câu cổ người ta/Xưa nay con cái nuôi cha/ Cũng không chu đáo bằng bà nuôi ông.

Tác giả viết tiếp: Đôi dép vô tư khắng khít bước song hành/ Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối/ Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội/ Lối đi nào cũng có mặt cả đôi. Đôi dép luôn song hành bên nhau, luôn khắng khít có đôi. Vợ chồng phải sống với nhau như thế. Sống chân thật, thủy chung và “yêu nhau tha thiết không phai” cho đến đầu bạc răng long, cho đến khi nào không còn hiện diện trên cõi đời nầy nữa.

Cha ông ta đã từng nhắc nhở:

Em ơi chua ngọt đã từng

Gừng cay muối mặn, xin đừng quên nhau.

Bài thơ được kết thúc như một “tuyên ngôn” mạnh mẽ về tầm quan trọng của cuộc sống vợ chồng: Vợ chồng không thể sống thiếu nhau!, vì một khi đã thành vợ chồng rồi thì không còn là hai nữa mà là một mà thôi. “Hai người đã nên một thịt” rồi mà: Hai mảnh đời thầm lặng bước song song/ Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc/ Chỉ còn một là không còn gì hết/ Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia! Vợ chồng mà khi “chỉ còn một” thì đúng là “không còn gì hết”. Đó là một chân lý vậy!

Khi nói về vợ chồng, chúng ta không thể nào không nghĩ đến vấn đề nguồn gốc của hôn nhân. Hôn nhân đến từ đâu? Hay nói cách khác, ai là người đã thiết lập hôn nhân đầu tiên cho con người? Nói đến nguồn gốc hôn nhân, người Việt Nam ta thường hay cho rằng do ông Tơ bà Nguyệt xe duyên mà thành, do ông Tơ bà Nguyệt định đoạt hết cả.

Chuyện kể rằng: “Vào đời Đường, có chàng Vi cố trọ học ở Tống thành. Một hôm, Vi cố đi chơi đêm, gặp một cụ già ngồi dưới trăng đọc sách, bên cạnh có túi xách, bên trong có cuộn chỉ đỏ. Vi Cố hỏi cuộn chỉ ấy để làm gì, thì được đáp: “Ta là Nguyệt Lão (ông Nguyệt), giữ sổ biên tên nhân duyên của người đời, chỉ đỏ này dùng buộc chân họ cho nên vợ nên chồng. ” Nghe vậy, chàng lại hỏi: “Thế nhân duyên của chúa có biên trong sổ ấy không? ”. Cụ nói: “Sao lại không? ”, rồi giở sổ ra và nói: “Nhà ngươi sau nầy lấy con gái của người ăn mày ngoài chợ đó. ” Vi Cố cho đó là nhục, hôm sau ra chợ chém chết người con gái ăn mày và bỏ trốn đi nơi khác. Về sau, Vi Cố lấy một người con gái quan phủ, nhưng sau mới biết là con của mụ ăn mày ngoài chợ, bị bỏ ở chợ, quan thương tình đem về nuôi.

Điển nầy chỉ nhân duyên trời định không sao tránh được hoặc mối duyên tốt đẹp trời xe. ” (*) Như vậy, cuối cùng thì sự tích nầy cũng xác nhận chuyện nhân duyên, vợ chồng là do trời định cả.

Nhìn vào Kinh Thánh là Lời của Đức Chúa Tr

ời, ta nhận ra ngay nguồn gốc chân xác của hôn nhân là đến từ Thiên Chúa, do chính Đức Chúa Trời thiết lập sau khi dựng nên con người. Sách Sáng-thế-ký trong Kinh Thánh chép về nguồn gốc của hôn nhân như sau: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó... Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sường, rồi lấp thịt thế vào. Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ đưa đến cùng A-đam. A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có. Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt. ” (Trích sách Sáng-thế-ký, đoạn 2, câu 18, câu 21-24).

Như vậy, chính Đức Chúa Trời đã tác hợp đôi nam nữ đầu tiên lại với nhau để trở thành vợ chồng, để rồi từ đó, con người cứ theo luật định của Ngài mà dựng vợ gả chồng, xây dựng hôn nhân với nhau.

Nguồn gốc đích thực của hôn nhân là đây chứ không phải là đến từ ông Tơ bà Nguyệt nào đó đâu. Đó là điều chúng ta đã biết được một cách chắc chắn mà không sợ sai lầm. Tạ ơn Chúa đã ban hôn nhân cho con người để con người có thể được chung sống với nhau trong hôn nhân cách hạnh phúc tràn đầy.

Hôn nhân được ban cho con người với mục đích là để cho vợ chồng vui hưởng tình yêu bên nhau cách thỏa thích, để duy trì dòng giống loài người và để thờ phượng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, Đấng đã thiết lập hôn nhân thật cao đẹp.

Vợ chồng cần phải biết sống với nhau trong tình yêu và bằng tình yêu, sống với nhau bằng sự thủy chung như nhứt đang khi Chúa cho còn sống trong cõi thế gian nầy thì Đức Chúa Trời mới đẹp lòng. Kinh Thánh cũng cho chúng ta biết cuộc sống vợ chồng chỉ giới hạn trong cõi thế gian nầy mà thôi, chứ trên thiên đàng là nơi những người tin thờ Chúa Giê-su sẽ đi đến để ở mãi mãi với Chúa thì không còn có đời sống vợ chồng nữa. Chính Đức Chúa Giê-su đã phán rằng: “Con cái của đời nầy lấy vợ gả chồng; song những kẻ đã được kể đáng dự phần đời sau và đáng từ kẻ chết sống lại, thì không lấy vợ gả chồng. ” (Trích sách Lu-ca, đoạn 20, câu 34).

Cảm ơn tác giả Nguyễn Trung Kiên đã mượn hình ảnh đôi dép để diễn tả tình cảm vợ chồng thật hay, thật độc đáo, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.

Có nhiều bài thơ viết về tình cảm vợ chồng rất hay, “Đôi dép” là một trong những bài thơ hay đó. Nó không chỉ hay mà còn rất gần gũi, chân thực và cảm động nữa.

Nhà thơ Lê Minh Quốc khi bình bài thơ nầy đã có một kết luận theo tôi là rất chí lý: “Đến với một bài thơ hay, có nhiều đường đến và nhiều hướng để cảm nhận. Với tôi, tôi nghĩ trong đời, nếu có một người để mình da diết thương, mình cuồng nhiệt yêu, mình điên cuồng nhớ... thì đó đã là một hạnh phúc. Hạnh phúc vì tin rằng dù được hoan lạc yêu hay não nùng tình phụ thì những cuộc tình đẹp vẫn tồn tại và có thật ở trên đời. Trong suy nghĩ đó, tác giả Nguyễn Trung Kiên là một người hạnh phúc. Anh đã gieo cho bạn đọc một niềm tin như thế” (**)

Tôi nghĩ, Nguyễn Trung Kiên hẳn sẽ rất hạnh phúc khi anh đã đem đến cho độc giả, nhất là cho những đôi vợ chồng, một bài thơ thật gần gũi, đáng yêu, đáng nhớ vô cùng.

Xin cảm ơn nhà thơ Nguyễn Trung Kiên! (***)


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sun Oct 06, 2013 2:12 pm    Tiêu đề: KHOAN DUNG & MAI TÔI ĐI



KHOAN DUNG


Nằm lòng hai chữ “ khoan dung”
Cùng nhau hướng thiện sống chung hài hòa.
Thương người,  bác ái,  vị tha
Hận thù,  tranh chấp lánh xa cuộc đời.
Từ bi,  hỉ xả ai ơi!
Tu thân tích đức khắp nơi thái hòa.

PMT

*******************************************


Chuyển đến quý thân hữu những vần Thơ hay.


MAI TÔI ĐI

Mai tôi đi...chẳng có gì quan trọng,
Lẽ thường tình, như lá rụng công viên,
Như hoa rơi trước gió ở bên thềm,
Chuyện bé nhỏ giữa giòng đời động loạn...

Trên giường bệnh, Tử Thần về thấp thoáng,
Xin miễn bàn, thăm hỏi hoặc cầu an,
Khi xác thân thoi thóp trút hơi tàn,
Nằm hấp hối đợi chờ giờ vĩnh biệt.

Khoảnh khắc cuối... Đâu còn gì tha thiết...
Những tháng ngày hàn nhiệt ở trần gian.
Dù giàu sang hay danh vọng đầy tràn,
Cũng buông bỏ trở về cùng cát bụi...

Sẽ dứt điểm đời phù du ngắn ngủi,
Để đi vào ranh giới của âm dương,
Không bàng hoàng trước ngưỡng cửa biên cương,
Bên trần tục, bên vô hình cõi lạ...

Chỉ ước nguyện tâm hồn luôn thư thả,
Với hành trang thanh nhẹ bước qua nhanh,
Quên đàng sau những níu kéo giựt dành,
Kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế...

Mắt nhắm rồi... Xin đừng thương rơi lệ,
Đừng vòng hoa, phúng điếu hoặc phân ưu,
Đừng quay phim, chụp ảnh để dành lưu.
Gây phiền toái, nợ thêm người còn sống...

Ngoảnh nhìn lại, đời người như giấc mộng,
Đến trần truồng và đi vẫn tay không.
Bao trầm thăng, vui khổ đã chất chồng,
Nay rũ sạch...lên bờ, thuyền đến bến...

Nếu tưởng nhớ..Xin âm thầm cầu nguyện,
Nên xem như giải thoát một kiếp người,
Cứ bình tâm, thoải mái với vui tươi,
Kẻ đi trước, người sau rồi sẽ gặp...


NQH
07/31/2013.


"Le Temps Qu'il Nous Reste"

Quelle importance le temps qu'il nous reste
Nous aurons la chance de vieillir ensemble
Au fond de tes yeux vivra ma tendresse
Au fond de mon coeur vivra ta jeunesse

Comme une prière du temps de l'enfance
Ces mots sur tes lèvres me donnent confiance
Je nous imagine ta main dans la mienne
Nos moindres sourires voudront dire: Je t'aime.

Mais l'un de nous s'en ira le premier
Il fermera ses yeux à jamais
Dans un tout dernier sourire
Et l'autre en perdant la moitié de sa vie

Restera chaque jour dans la nuit
Son coeur bien sûr battra
Mais pour qui? mais pour quoi?
Ton pas résonne, la porte s'entr'ouvre

Mon coeur bat plus vite et je te retrouve
Nos mains se tiennent j'oublie tout le reste
J'ai l'impression même que le temps s'arrête
Mais l'un de nous s'en ira le premier

Il fermera ses yeux à jamais
Dans un tout dernier sourire
Un jour l'un de nous sera trop fatigué
S'en ira presqu'heureux, le premier

Et l'autre sans tarder, viendra le retrouver
... ...
Je nous imagine ta main dans la mienne
Nos moindres sourires voudront dire: Je t'aime.


Tomorrow I'm going

Tomorrow I'm going...It's no big a deal,
It happens all the time, like fallen leaves in the park
Like flowers driven by winds onto the sidewalk,
These are minor matters in the turbulent waters of life...

Death is hovering over my deathbed,
Please spare me of comments, visitations, or prayers of peace
While my breathing is going to cease
And I'm lying, waiting to bid farewell.

These last dying moments...I wouldn't care less..
The hot and cold months on this planet.
No matter I'm rich or full of glory,
At the end I still return to dust and ashes ...

My finite existence decisively comes to an end
And enters the yin and yang borderlands
I won't be bewildered at the frontier's gate
Earthly realm is on this side, the other an unimaginable and unknown fate

I only wish my soul  always at peace,
Traveling lightly, I quicken my pace
Leaving behind those who push and pull,
While I finish my journey on earth's face...

My eyes are already closed....please don't shed tears of sympathy
Please, no flower wreaths, no offerings, nor condolences,
No videotaping, no picture taking for memories.
That would only bring stresses and strains to the surviving...

A quick look behind and life is just like a dream
I arrived naked and I'm leaving with empty hands
Many ups and downs, happy and sad moments piled high,
Now they're all cleared up...I'm stepping on board, the boat has arrived...

If you miss me...Please silently pray,
And consider a life has been liberated,
Be calm, relaxed, and gay,
I go first, you follow behind, we'll meet again...


Translated by
Wissai
August 14, 2013

Roberto Wissai/NKBa'



Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Wed Oct 23, 2013 9:57 am    Tiêu đề: YÊU NGƯỜI - BHN


BÃO LỤT MIỀN TRUNG



YÊU NGƯỜI


Dân nước Việt Nam, ôi mến yêu

Cách xa năm tháng nhớ thương nhiều

Mong về gặp lại quê hương cũ

Tha thiết trong lòng, mãi nhớ yêu

Dân nước Việt Nam, ôi mến yêu

Đau thương nghèo khổ, khó muôn chiều

Trở về sống lại cùng chia sẻ

Dầu phải đấu tranh với mọi điều

Dân nước Việt Nam, ôi mến yêu

Tuổi thơ trong sáng biết bao nhiêu

Áo cơm bão lụt nhiều đau xót

Chia xẻ cùng ai đã khổ nhiều...

Bông Hoa Nhỏ (BHN)

20/10/2013


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Wed Nov 13, 2013 7:55 pm    Tiêu đề: GIÓ LOẠN - LỘC BẮC


GIÓ LOẠN !

Tranh Vũ thái Hòa


Mời các anh chị đọc bài thơ mới về lối sống của một số người trẻ tuổi.

Thân

LB



GIÓ LOẠN!

Ta tiếc cho em, ta tiếc cho em

Nhìn em trong lòng mọi người

Quay cuồng theo tiếng nhạc vui

Nhìn em tay nâng ly rượu

Môi cười mà lệ như rơi

Môi cười mà lệ như rơi*

o o O o o

Đà Lạt vào đời bao ước mơ

Mắt to hạt dẻ nét ngây thơ

Mũi cao, miệng nhỏ chiều thanh thoát

Tóc mây óng ả sợi như tơ

Một chút phiêu lưu, một chút liều

Kẻ khen, người thúc ý liêu xiêu

Vui chơi đắm đuối nào đâu biết

Khoe sắc, khoe thanh ngỡ giáng kiều

Trả nợ cho đời, trả cho xong

Thâu đêm ca hát sống buông lung

Rượu say, thuốc hút mờ sương khói

Tỉnh giấc ngộ ra cõi hư không

Ao ước sao dừng cơn gió loạn

Tóc bay quấn quýt mắt đờ căm

Tương lai thiêu đốt còn chi nữa

Mây đen che kín cả trăng rằm!

Lộc Bắc

Oct2013

*Lời nhạc của Trịnh Lâm Ngân

Bài Hát Cho Người Kỹ Nữ - Trịnh Lâm Ngân - Hữu Tiến



Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Thu Nov 28, 2013 2:16 pm    Tiêu đề: Còn gì Chiều Sương... - Lộc Bắc


Còn gì Chiều Sương…

Tranh Duy Hân



Còn gì Chiều Sương...

Lạ lùng sao có vạt nắng chiều sương

Len lén đến nghiêng vai ngoài song cửa

Ôi vạt nắng hong bàn tay buốt giá

Nắng muộn màng mà ấm cả hồn ta...

[Nguyên Nhung]

Giữa xuân mà tưởng đầu đông

Nhà thương lạnh lẽo trống không bốn bề

Em đi bãng lãng cơn mê

Một mình ở lại bước lê thân tàn

Tết về cây cỏ chứa chan

Em về thăm lại trái oan một thời

Gặp nhau khó nói nên lời

Kẻ là cư sĩ người nơi nghìn trùng

An nhiên, cốt cách thung dung

Hỏi han, chăm sóc một lòng từ bi

Sớm mai dậy sớm ra đi

Mang theo vạt nắng, còn gì chiều sương !?

Lộc Bắc

27/11/2013


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sat Nov 30, 2013 6:58 pm    Tiêu đề: Còn Gì Chiều Sương (Cảm Tác)


Còn Gì Chiều Sương (Cảm Tác)


Còn Gì Chiều Sương

(Cảm Tác)

Quang cảnh quạnh hiu với núi đồi

Mắt buồn sâu thẳm ngó xa xôi

Nhớ nhung chờ đợi trong thôn vắng

Lặng lẽ u sầu mím chặt môi

Sương xuống nhẹ rơi lòng lạnh tái

Người yêu xa cách nỗi đơn côi

Nhớ về kỷ niệm đầy ân ái

Khóc mãi trong lòng chẳng chịu thôi

TửKỳ


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Wed Dec 04, 2013 2:56 am    Tiêu đề: Gợi Nhớ Quê Chiều - Bá Nha


Gợi nhớ quê chiều

Họa Bài Của Tử Kỳ "Còn Gì Chiều Sương (Cảm Tác)


Gợi Nhớ Quê Chiều

Tiếng nhạc trời êm vọng núi đồi

Ngủ quên trong mái tóc em tôi

Mây mơ mờ sáng sao hoang vắng

Xỏa tóc hôn bờ chạm khóe môi

Lớp lớp non cao mầu tím tái

Ánh hồng hương sắc cảnh đơn côi

Lung linh cỏ lá cười trong nắng

Gợi nhớ quê chiều mãi chẳng thôi

Bá Nha

29/11/2014.


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Thu Dec 05, 2013 9:28 pm    Tiêu đề: Đêm Gác Trọ - Trần Văn Giang

Đêm Gác Trọ


Đêm nay trăng tỏa mờ mờ
Ngoài hiên gió thổi vật vờ lá reo.
Vẳng xa tiếng dế dặt dìu
Tắt đèn gấp sách thiu thiu gượng nằm.

Nhìn trong bóng tối âm thầm
Gõ giường khẽ hát mấy vần thơ xưa.
Kiếp người trong cuộc đẩy đưa
Ngắn dài chỉ một giấc mơ ảo huyền.

Bù trừ vẫn lẽ tự nhiên
Sinh Ly Tử Biệt còn truyền đến nay
Dầu cho cầm thú cỏ cây
Cũng không thoát khỏi bàn tay của trời.

Công danh nợ trả cho đời
Sách đèn giấy bút lụy người canh thâu
Đổi dời nay bể mai dâu
Chung qui chỉ dám cỏ khâu xanh rì.

Thoảng chừng đêm sắp qua đi
Lao xao tiếng gió chuyển về lạnh hơn
Cuộn mình trong mảnh chăn đơn
Cầu mong giấc ngủ xua cơn sầu dài.


Trần Văn Giang

UCLA Campus - Fall 1980.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sat Dec 21, 2013 9:01 am    Tiêu đề: DẤU CHÂN TRONG TUYẾT - THANH LAM


DẤU CHÂN TRONG TUYẾT


DẤU CHÂN TRONG TUYẾT

Chống gậy thiền sư mặc

tuyết rơi

Đường xa chân bước bóng

in trời

Lạnh lùng cơn gió mùa

Đông ấy

Cành khô tay với đám mây

trôi

Mờ nhạt gót giày trên

mặt tuyết

Hoa tuyết sáng ngời theo

bưoc chân

Tuyết chân thầm lặng nào

phân biệt

Muôn vật trong ngoài một

Thể Như

Thanh Lam

16-12-13


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Wed Dec 25, 2013 10:16 am    Tiêu đề:



Tình Đầu


                 Ngày đó lần đầu mới gặp nhau
                 Hồn anh đi lạc ở nơi đâu
                 Em như sương đọng trên cành lá
                 Trong sáng long lanh đủ sắc mầu
                 Quen biết lâu năm không dám ngỏ
                 Lòng anh bứt rứt một nỗi sầu
                 Còn em phậ̣n gái làm sao tỏ
                 Để được anh đưa rượu với trầu

                 Hiểu được lòng người đã mất nhau
                 Sao anh ngớ ngẩn chẳng mang cau?  
                 Sao em thắc mắc mà không hỏi?  
                 Giữ mãi trong tim nỗi u sầu
                 Chuyện đã qua rồi lòng tiếc luyến
                 Nhớ nhung khờ dại mối tình đầu
                 Bao nhiêu kỷ niệm đầy yêu mến
                 Để lại trong tim dấu vết đau

                 TửKỳ
                 22-12-2013


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Thu Dec 26, 2013 9:30 pm    Tiêu đề: Mưa Buồn - Bá Nha


Mưa Buồn


Mưa Buồn

Ngày ấy mưa đầy trời

Em nép vào mình tôi

Sao thấy lòng ấm áp

Chẳng thấy hạt mưa rơi

Hôm nay nắng đầy trời

Em đi xa thật rồi

Làm lòng tôi ướt lạnh

Như trời đổ mưa rơi

Bá Nha

24/12/2013


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Tue Dec 31, 2013 12:53 am    Tiêu đề: Ấm Áp - Lộc Bắc


Ấm Áp


Ấm Áp

Ngồi bên bếp lửa hồng

Cao nguyên giữa mùa đông

Người về từ đỉnh núi

Lao đao kiếp bểnh bồng

Lưng đồi nếp nhà rông

Gió buốt tận cõi lòng

Choàng vai em tấm áo

“Chúa về, có lạnh không? ”

Xoa hai tay lạnh cóng

Cơn lạnh như băng tan

Nhẹ nhàng cơn gió thoảng

Tay trong tay ngỡ ngàng

Tựa vai anh nói nhỏ

Hương lan nhẹ, ráng hồng

Vòng tay bờ vai ngỏ

“Chúc ấm một mùa đông”

Thu đi gọi đông tới

Lòng buồn thân xác ve

Anh về tình yêu tới

Than ủ cháy đam mê!

Lộc Bắc

29Dec2013


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Wed Jan 01, 2014 9:41 pm    Tiêu đề: HÀ TIÊN - VĂN BỔN


HÀ TIÊN


HÀ TIÊN

HÀ TIÊN biển nước mây trời xanh

Dừa cao cát trắng đất trong lành

Thái bình sóng vỗ miền đất mũi

Đảo xa thấp thoáng đá gập ghềnh

Về thăm HÀ TIÊN biển chiều

Người em bé nhỏ yêu kiều miền xa

Hàng dừa nghiêng bóng bao la

Tóc dài theo gió hiền hòa nhẹ bay

CÔ TÔ bến nước trời mây

Đò đưa nhẹ lướt đâu đây tiếng hò

THẠCH ĐỘNG, ĐÁ ĐỨNG núi hùng

Danh lam thắng cảnh một vùng xanh tươi

Giai nhân tài tử khắp nơi

Thăm lăng MẠC TỬ một thời vàng son

Đêm thanh gió mát trăng tròn

Tiếng ca thôn nữ biển trong sóng dồn

VĂN BỔN

Hà Tiên - Lê Dinh - Thanh Tuyền




Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Thu Jan 02, 2014 1:50 pm    Tiêu đề: THƠ ĐÙA "XEM TỬ VI 2014"


THƠ ĐÙA "XEM TỬ VI 2014"


XEM TỬ VI 2014

Vó ngựa bắt đầu cất sãi bay

Mọi người đều có những cơ may

Làm ăn mọi chuyện dễ thành đạt

Của cải trong kho chất thật đầy

Cần phải chăm lo đến sức khỏe

Đừng làm quá sức sẽ hao gầy

Tiền vào tủ sắt đâu không thấy

Chỉ thấy tiền ra rỗng túi đây

Với những người già như chúng ta

Bao năm làm việc chả còn ga

Sức thêm đâu nữa mà ham cố

Thôi hãy yên vui với tuổi già

Khi đã nghỉ hưu lương xuống thấp

Xin đừng lấy thế phải lo ra

Giữ gìn sức khoẻ cho ngon đã

Sống tới trăm năm tuyệt quá mà

Xin giải: năm nay tương đối tốt, làm ăn dễ dàng, nhất là kinh doanh về địa ốc. Tài lộc tốt nhưng Sức khỏe cần phải thật cẩn thận, giữ gìn.

Tử Kỳ.




Được sửa bởi MAI THO ngày Thu Jan 02, 2014 2:08 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Thu Jan 02, 2014 2:00 pm    Tiêu đề: Khai Bút Đầu Năm 2014 - Lộc Bắc


Khai Bút Đầu Năm 2014


Khai Bút Đầu Năm 2014
 

Muời ba vội vã bước qua thềm

Mười bốn khoan thai xóa bóng đêm

Cha mẹ hai lòng không nghĩ tới

Cháu con một dạ sống bình yên

Chúc nhau ráng sống trăm năm nữa

Hạnh phúc tràn dâng thế kỷ mềm

Trống ngược, chiêng xuôi là thuận lẽ

Mong sao trong ấm, cõi ngoài êm!

Lộc Bắc

01/01/2014


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7284

Bài gửiGửi: Sat Jan 04, 2014 9:48 pm    Tiêu đề: Tuyệt tác thơ (Vô danh)

Tuyệt tác thơ (Vô danh)
(Tuấn Cao Sưu Tầm)



Thật độc đáo, có một không hai!
Tựa của những bài hát trong lòng người nghe được tác giả gói vào chùm Lục bát như hơi thở một cách...thần sầu.

Cám ơn tác giả Vô danh- đã mượn chữ đề thơ tuyệt diệu. Chắc phải là người mê thơ nhạc lắm...


Quê em BIỂN MẶN dừa xanh
Sóng tình HOA BIỂN dổ dành người thương
KIẾP NGHÈO một nắng hai sương
LỐI VỀ XÓM NHỎ cuối đường cầu tre
Đượm nồng TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
Rung rinh GÁNH LÚA hẹn thề đêm trăng
NƯƠNG CHIỀU khói toả lều tranh
Vài con BƯỚM TRẮNG lượn quanh liếp cà
HƯƠNG THẦM còn mãi TÌNH XA
BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO còn ra nổi này
CON THUYỀN KHÔNG BẾN có hay
THU SẦU, CHIỀU TÍM tháng ngày đơn côi
TRĂNG MỜ BÊN SUỐI ngàn đời
Sao MÙA THU CHẾT còn rơi rớt nhiều
ĐÈN KHUYA một bóng cô liêu
MÙA THU CÒN ĐÓ tình yêu ngỡ ngàng
ĐÒ CHIỀU chưa tiễn người sang
NỔI LÒNG sao biết THIÊN ĐÀNG ÁI ÂN
TRÚC ĐÀO rụng khắp đầy sân
DUYÊN QUÊ mong gặp một lần cho vơi
NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG trong đời
DẤU CHÂN KỶ NIỆM một thời học sinh
Và TRANG NHẬT KÝ riêng mình
Làm sao có được chuyện TÌNH THIÊN THU
CÔ ĐƠN nhìn GIỌT MƯA THU
Nghe như TUYẾT LẠNH âm u sao đành
Lật từng LƯU BÚT NGÀY XANH
Thấy như LỆ ĐÁ vây quanh NỖI NIỀM
SẦU ĐÔNG chẳng phải của riêng
BÓNG CHIỀU TÀ nhạt, PHỐ ĐÊM hững hờ
ĐÒ CHIỀU chở mấy LÁ THƠ
KHUNG TRỜI TUỔI MỘNG, TÌNH BƠ VƠ sầu
Ôi NHỮNG ĐÓM MẮT HỎA CHÂU
NỦA ĐÊM NGOÀI PHỐ nhuốm màu thê lương
MONG NGƯỜI CHIẾN SĨ sa trường
Vào trong CÁT BỤI gíó sương không sờn
Để ai GIẤC NGỦ CÔ ĐƠN
NGƯỜI ĐẸP YÊU DẤU, DỖI HỜN phòng the
Từng đêm TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ
TRĂNG MỜ BÊN SUỐI nghe se sắt lòng
CÔ ĐƠN, TÌNH NHỚ, phòng KHÔNG
NGHÌN TRÙNG XA CÁCH nhớ mong ngập trời
NẮNG CHIỀU giăng sợi đơn côi
GIỌT MƯA TRÊN LÁ khóc đời hợp tan
Bao giờ em bước SANG NGANG
GIỌT LỆ SẦU khóc CHIỀU HOANG VẮNG người
GA CHIỀU, NHƯ GIỌT SẦU RƠI,
TẦU ĐÊM NĂM CŨ biết NGƯỜI VỂ đâu
XÓM ĐÊM, TRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU
TÌNH BUỒN biến SẮC HOA MÀU NHỚ thương
Cho em ĐÔI BÓNG bên đường
Chung HAI LỐI MỘNG một phương trời hồng
Sá gì ẢO ẢNH, ĐÊM ĐÔNG
NỔI BUỒN GÁC TRỌ chờ mong ngày về
NGĂN CÁCH, MẤY DẬM SƠN KHÊ
ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ trăng thề còn đây
Tình yêu CHIẾC LÁ THU PHAI
LÂU ĐÀI TÌNH ÁI không xây một mình
Từ ngày XẾP ÁO THƯ SINH
ANH ĐI CHIẾN DỊCH đăng trình nặng vai
NGẬM NGÙI cửa đóng then gài
NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH không phai má đào
Lỡ khi BIẾT TRẢ LỜI SAO
TÌNH CHÀNG Ý THIÊP ai sầu hơn ai
Đượm nồng TIẾNG SÁO THIÊN THAI
KHÔNG BAO GIỜ CÁCH NGĂN hai mai đầu
Một lòng ĐỪNG NÓI XA NHAU
NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG trọn câu vẹn thề
Rồi MỘT MAI QUA CƠN MÊ
HAI VÌ SAO LẠC đi về BẾN MƠ
VẮNG XA vẫn mãi ĐỢI CHỜ
Để em viết tiếp BÀI THƠ CUỐI CÙNG
Có ai THƯONG VỀ MIỀN TRUNG
QUÊ NGHÈO sỏi đá khốn cùng điêu linh
Lòng như KHÚC HÁT ÂN TÌNH
Trãi dài QUÊ MẸ nắng bình minh vui
MƯA TRÊN PHỐ HUẾ sụt sùi
CHO NGƯỜI TÌNH LỠ bùi ngùi vấn vương
VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
NƯẢ ĐÊM NGOÀI PHỐ lòng TƯƠNG TƯ sầu
Dẫu rằng HAI ĐỨA GIẬN NHAU
Vẫn không như thể QUA CẦU GIÓ BAY
Một lần TỪ GIÃ THƠ NGÂY
Là em NHƯ CÁNH VẠC BAY mất rồi
Dẫu cho CAY ĐẮNG, TÌNH ĐỜI
NGƯỜI EM SẦU MỘNG tuyệt vời yêu anh
Ân tình GẠO TRẮNG TRĂNG THANH
Làm sao NƯỚC MẮT LONG LANH cạn dòng
Bây giờ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG
NGƯỜI EM XÓM ĐẠO chỉ mong một điều
Thương em HÃYNHỚ NHAU NHIỀU
Hãy xin LÝ LUẬN TÌNH YÊU thế nào
Cũng xin đừng VẪY TAY CHÀO
TÌNH YÊU TRẢ LẠI TRĂNG SAO thật buồn
MỘT LẦN DANG DỞ đau thương
THA LA XÓM ĐẠO thánh đường bơ vơ
Hằng đêm QUÁN NHỎ ĐỢI CHỜ
Ôm SẦU LẼ BÓNG vần thơ bẽ bàng
Còn đâu HOA SỨ NHÀ NÀNG
Gặp em trở lại CÔ HÀNG XÓM xưa
Còn đâu HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA
NHỮNG NGÀY THƠ MỘNG đón đưa hẹn thề
Em SAO KHÔNG THẤY ANH VỀ
MIỀN TRUNG THƯƠNG NHỚ tái tê lạnh nhiều
ĐÊM TÀN BẾN NGỰ cô liêu
AI RA XỨ HUẾ hắt hiu tháng ngày
Ôi chao THÀNH PHỐ MƯA BAY
KHÓC NGƯỜI TRINH NỬ đắng cay tình đời
HAI PHƯƠNG TRỜI CÁCH BIỆT rồi,
NGẬM NGÙI cắn chặt bờ MÔI TÍM màu
BAO GIỜ TA GẶP LẠI NHAU
NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG giọt sầu ly tan
Anh XIN TRẢ LẠI THỜI GIAN
ĐƯA EM VÀO HẠ thênh thang vùng trời
THÔI thì ANH BIẾT EM ƠI
DƯ ÂM ngày MỘNG SẦU đời khó quên
CĂN NHÀ MÀU TÍM êm đềm
MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ làm nên CHUYỆN TÌNH
NÉT BUỒN THỜI CHIẾN điêu linh
Ráng đi em CHUYỆN CHÚNG MÌNH qua mau
TÌNH ANH LÍNH CHIẾN địa đầu
Trao em ÁO ĐẸP NÀNG DÂU mai này
CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI có hay
ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ tháng ngày héo hon
TÌNH YÊU CÁCH BIỆT mõi mòn
SAO ANH LỖI HẸN em còn đơn côi
Ngày MAI ANH ĐI XA RỒI
ĐÒ TÌNH LỠ CHUYẾN bờ môi nhạt nhoà
TÀU ĐÊM NĂM CỦ mấy toa
BIỆT LY như CHUYỆN TÌNH HOA TRẮNG tàn
NỔI LÒNG mang tận quan san
Là như vai nặng HÀNH TRANG GIÃ TỪ
Phương này VẦNG TRÁN SUY TƯ
Xem như PHÚT CUỐI, TẠ TỪ TRONG ĐÊM
Mà SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN
RỪNG CHƯA THAY LÁ, GỌI TÊN BỐN MÙA
Tiền đồn THÁNG SÁU TRỜI MƯA
Trọn tình thương nhớ CHO VỪA LÒNG EM
Trở về MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM
VÙNG TRỜI NGÀY ĐÓ càng thêm mặn nồng
TẠ ƠN, TRĂNG SÁNG ĐỒI THÔNG
CƠN MÊ TÌNH ÁI phiêu bồng LÃNG DU
Ngõ hồn lạc lối VƯỜN THU
MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ ngục tù con tim
Ngày mai anh BIẾT ĐĂU TÌM
LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ
Đắm chìm BIẾT ĐẾN BAO GIỜ
CHUYỆN NGƯỜI ĐAN ÁO đợi chờ đêm đông
Xin em ĐỪNG TRÁCH DIÊU BÔNG
BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO má hồng chưa phai
Sao em NHƯ TIẾNG THỞ DÀI
NGHẸN NGÀO đắng GIỌT LỆ ĐÀI TRANG tuôn
Để cho TỪ ĐÓ EM BUỒN
NẾU MAI ANH CHẾT chim muôn gọi đàn
TÌNH YÊU VỖ CÁNH băng ngang
GA CHIỀU PHỐ NHỎ đèn vàng xót xa
TÌNH NGHÈO mang KIẾP CẦM CA
ĐIỆU RU NƯỚC MẮT phòng trà từng đêm
THỀM TRĂNG còn đọng môi mềm
GIỌNG CA DĨ VÃNG buồn thêm nản lòng
Cho em BẢY NGÀY ĐỢI MONG
SAO ANH KHÔNG ĐẾN phòng không cuối tuần
Anh còn VỌNG GÁC ĐÊM SƯƠNG
CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI còn vương giặc thù
BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT mật khu
Bên RỪNG LÁ THẤP sương mù giăng giăng
Trên đồi HOA TÍM BẰNG LĂNG
NHỚ MẦU HOA TÍM đêm trăng thuở náo
Chuyện tình HÒ HẸN trăng sao
PHÚT ĐẰU TIÊN ắy nghe xao xuyến lòng
LẶNG THẦM, HOA RỤNG VEN SÔNG
Ngập ngừng GỎ CỬA hằng mong trao nàng
KỂ TỪ ĐÊM ĐÓ thênh thang
ĐƯỜNG LÊN SƠN CƯỚC vai mang chử tình
Đếm từng sợi NẮNG THỦY TINH
TÌNH XA em mãi NHỚ MÌNH ANH THÔI
Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
THUYỀN MƠ, CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm
CHIỀU trên NHỮNG ĐỒI HOA SIM
TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em
Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM
Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh
Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH
BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai
CHỜ ANH TRỞ LẠI ngày mai
ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ sánh vai TÌNH HỒNG
Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG
Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI
Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY
Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLY nghìn trùng
Đường chiều phủ kín MƯA RỪNG
SAO EM KHÔNG ĐẾN trời rưng rưng sầu
Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU
Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần
PHÙ DU kiếp sống chinh nhân
ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ, BƯỚC CHÂN ÂM THẦM
Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM
Của người TÌNH LỞ TRĂM NĂM đợi chờ
Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ
DẤU TÌNH SẦU vẫn BƠ VƠ cuối tuần
Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN
BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày
chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY
AI XUÔI VẠN LÝ vui vầy nước non
LỜI THỀ SÔNG NÚI vẫn còn
TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai
TÌNH ANH BIỂN RỘNG sông dài
DẤU CHÂN KỶ NIỆM, THƯƠNG HOÀI NGÀN NAM



(VUI LÒNG XEM TIẾP TRANG 3)


Được sửa bởi MAI THO ngày Wed Jan 15, 2014 12:22 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tuyển chọn THƠ của MAI THỌ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Chuyển đến trang Trang trước  1, 2, 3, 4  Trang kế
Trang 2 trong tổng số 4 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân