TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ANH HÙNG Hồi 4 - Truyện Thơ
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ANH HÙNG Hồi 4 - Truyện Thơ

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Thu Mar 27, 2008 10:54 am    Tiêu đề: ANH HÙNG Hồi 4 - Truyện Thơ - (DIÊM KHÁNH)








HỒI IV: THỦY MẪU ÂM CƠ

1) LIỄU VÔ MY

“Họa My Điểu” biệt danh đó
“Liễu Vô My” chính thị nàng.
Cải trang, đổi hình hiếm có
Võ Lâm tuyệt kỹ thênh thang.

Vô My giai nhân tuyệt sắc
Lông mi thưa thớt, mịn màng.
Mỹ danh cô nàng Sa Mạc
Học trò Số Một Quan Âm.

Liễu Nương, rõ ràng lanh lợi
Thông minh, khéo nói, đa tài.
Sư Mẫu yêu thời, tin cậy
Dò la tin tức khắp nơi.

Hôm đó, bồng trôi xa tít
Khi về, hay được tin buồn.
Sư Mẫu, vì Hương tự sát
Nổi khùng giết sạch các nường,

Đệ tử Quan Âm áo trắng
Lấy lòng Đạo Soái Lưu Hương.
Lại giết Diệu Tăng bất động
Tim mạch yếu lắm, khó lòng.

Không thể cứu chàng ta được
Lưu Hương điểm huyệt tài tình.
Vô Hoa Diệu Tăng thoi thóp
Chỉ còn chờ chết nằm im.

Vô My khinh công tuyệt đỉnh
Thiên tài, điêu luyện má hồng.
Đích truyền võ công thượng thặng
Quan Âm yêu mến vô song.

Trung Nguyên, má hồng công tác
Lâu rồi, nàng gặp một chàng.
Lý Ngọc Hàm, mê tuyệt sắc
Trở thành tri kỷ, tình tang.

Công tử, Gia Trang đồ sộ
Quang Ngư, cao thủ lừng danh.
Kiếm khách tài năng đáng nể
Võ Lâm thân phụ, bạn tình.

Ngọc Hàm, mê nàng quá cỡ
Nguyện làm nô lệ Vô My
Tình yêu, sương mù mờ tỏa
Chìu nàng mọi thứ lê thê.

Cô nàng mưu mô, thủ đoạn
Cơ trí, ranh mãnh, Ma Đầu.
Ứng xử Má Đào, uyển chuyển
Cứ là mưa nắng, lao xao,







Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Thu Mar 27, 2008 10:57 am    Tiêu đề:







2) ANH HÙNG ĐỐI ĐỊCH

Anh hùng, bất ngờ hay được
Trân Châu quả thật mê ai.
Công Chúa, trang đài, đã gạt
Ba cô khách quý rong chơi.

Bốn nàng bày trò cút bắt
Làm ai mỏi mệt đường xa.
Hiểm nguy, mịt mờ, suýt chết
Thật là khó biết đàn bà.

Trung Nguyên, trở về Đại Hiệp
Ba chàng lần lượt hồi trang.
Băng Nhạn giã chàng bạn thiết
Hai người tạm biệt lên đường.

Hương - Hoa đi tìm Khách Sạn
Biên cương, còn trống qua đêm.
Mệt mỏi, hành trình mờ sáng
Nghe người phá đám ngoài thềm.

Ngạc nhiên, Lưu Hương ra tới
Đám đông bu lại nghịt đen.
Mảnh giấy, đã ghim tấm vải
Phất phơ treo dưới mái hiên.

“Đạo Soái Lưu Hương có giỏi
Họa My Điểu, gặp được người?
Đã từng giúp ai diệt ác
Vô ơn, bạc nghĩa quá thôi!”

“Đừng tưởng Quan Âm đánh bại
Chỉ là may mắn mà thôi!
Ta đây coi người mánh lới
Quang minh, chính đại, tìm tôi!”

“Muốn tìm ta, thời tới Xóm
Phía Tây, có đám ruộng khô.
Bên đường, Miếu thờ Quan Thánh
Bãi hoang, cây cảnh lơ thơ.”

Họa My Điểu, gìờ thách thức
Bực mình Đạo Soái quyết tìm.
Con người vô cùng quái kiệt
Lạ lùng, bí mật, ẩn mình.

Lưu Hương tới vùng đã tả
Phía Tây, Xóm Nhỏ đìu hiu.
Rừng thưa, vắng teo Miếu đó!
Một màu sát khí bồng phiêu.

Chàng ta đi vào rừng vắng
Để tìm bóng dáng của ai.
Linh tinh, hiểm nguy báo động
Ngã nhào xuống cỏ chàng trai.

Ào ào, châm thời bay lại
Một bóng vượt tới đâm chàng.
Mặt che chiếc khăn, chỉ thấy
Đôi mắt đen láy, sao băng.

Đạo Soái vội vàng né khỏi
Một đàn ào tới tấn công.
Đối phó, người hùng cầm quạt
Lẹ làng đánh giạt đối phương.

Bóng đen, khinh công quá tuyệt
Xem bề không giết được chàng.
Lướt nhanh, khúc quanh mất biệt
Về phòng, chàng Thiết kinh hoàng.

Một lũ du côn vây đánh
Hiệp Sĩ chống trả mệt nhoài
Chiến đấu liên hồi Ác Đảng
Anh hùng chẳng đặng nghỉ ngơi.

Đạo Soái về nơi Khách Sạn
Đã thấy dán sẵn tờ hoa.
Đại ý tỏ cho tin nhạn
Bốn cô bạn gái đang chờ.

Tại Lý Gia Trang Kiếm Chủ
Ngọc Hàm quả thật thiếu gia.
Gia phụ, Quang Ngư, cao thủ
Hương - Hoa vội vã bôn ba.

Đối phương mưu đồ bắt giữ
Bốn nàng thiếu nữ Con Tin.
Kẻ thù cố tình gài bẫy
Lộng hành trong tối rập rình.

Đôi bạn mướn phòng Khách Điếm
Tại vùng Thị Trấn dò la.
Hỏi thăm Gia Trang Họ Lý
Nổi danh đồ sộ, không xa.

Đạo Soái, đêm về Phòng Ngủ
Bình trà, tiểu nhị mang vào.
Liền rót nước vô ly nhỏ
Hương thơm ngào ngạt nhấp nhô.

Chàng vội lấy đồ thử độc
Nhẹ nhàng nhúng nước trà kia.
Đen thủi, lùi xùi hơi bọt
Chàng liền nhanh dọt tức thì.

Bồi phòng, chụp ghì thân hắn
Chàng liền gạn hỏi y ngay:
“Kẻ nào sai mày ám toán?"
Hoảng hồn y ngẩn mặt mày.

Mấp máy đôi môi muốn nói
Bỗng châm bay tới trúng người
Trợn mắt, tức thời ngã chúi
Thế là đầu mối ra khơi.

Đêm đó, chàng rời giường nệm
Xuống nằm dưới đất ngủ vùi.
Nửa đêm lui cui một bóng
Mạnh tay đâm thủng mền ai.

Lưu Hương, tức thời bật dậy
Tấn công sát thủ mặt che.
Đỉểm huyệt nhanh ghê tên ấy
“Ai sai mi lại, nói nghe?”

“Nếu không thì ta giết chết
Khai nhanh mới thoát tử thần”.
Sát thủ, tần ngần định nói
Bay vù nhanh tới, kim châm.

Mắt trừng, sụt sùi bọt mép
Thế là tin tức đi đong.
Xác ngã, Lưu Hương lục soát
Trăm vạn Ngân Phiếu tiền công.

Rõ ràng, Phú Ông giàu sụ
Thuê người sát thủ giết ai.
Tên phóng, bên ngoài chạy lẹ
Lưu Hương đuổi ả tức thời.

Nữ nhi, cao gầy, nhanh nhẹn
Hương thơm thoang thoảng không gian.
Chất độc lan tràn lẹ lắm!
Đạo Soái, ảnh hưởng đi hoang.

Khinh công cô nàng tuyệt kỹ
Mặt nạ che lấp đen thui.
Lấp lánh mắt thời sáng rõ
Khói tung, cô ả biến rồi!

Lưu Hương bực thôi, ghê lắm!
Anh chàng, lẩn thẩn về phòng.
“Vạn Lý Độc Hành“ xuất hiện
Hai người thi triển khinh công.

Đại Hiệp, Cái Bang Trưởng Lão
Bất bình Bang Chủ Cung Linh.
Giang hồ, một mình xông xáo
Khinh công diệu ảo. tài tình.

Vạn Lý Độc Hành thổ lộ
Về Bà "Thủy Mẫu Âm Cơ”
“Bà này ẩn cư sơn dã
Lập riêng Thủy Động bao la.”

“Võ công của Bà cao lắm!
Còn hơn Ma Nữ Quan Âm.
Chưởng pháp vô lường, bí ẩn
Lưu Hương phải gắng đề phòng.”

“Quang Ngư quang minh, lỗi lạc
Đang kiêm Minh Chủ một vùng.
Kiếm pháp vô vùng bí mật
Tuyệt vời nhiều mật khó lường.”





Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Thu Mar 27, 2008 11:00 am    Tiêu đề:






3) MÁ ĐÀO TÌM KIẾM


Bấy giờ Lưu Hương cảm tạ
Khinh công ngang ngửa đôi bên.
Nhị vị anh hùng từ giã
Đạo Soái vội vã đăng trình.

Cùng Hồ Thiết Hoa nhanh nhẹn
Khinh công lanh lẹn lên đường.
Đến Lý Gia Trang cứu bạn
Bốn nàng, khốn đốn tai ương.

Vừa đến khu rừng hoang vắng
Lưu Hương bị chận bất ngờ.
Kiếm khách giang hồ lai vãng
Như là Tiền Bối xông vô.

Hiệp Khách giang hồ nổi tiếng
Phong Trần, bè bạn rất thân.
Quang Ngư, chủ nhân nhờ ổng
Tìm giết Đạo Soái Lưu Hương.

Thế là hai bên quyết đấu
Đạo Soái chẳng lấy kíếm dùng.
Từ khi Tiên Nhi trảm thủ
Giai nhân, chàng rất mến thương.

Thế là không còn cầm kiếm
Lưu Hương bẻ nhánh cây kia.
Thay kiếm đỡ che, giao chiến
Phong Trần, nhanh nhẹn đâm lia.

Lưu Hương, khinh công đa dạng
Bay lên, bay xuống lẹ làng.
Chàng bẻ nhánh cây quăng hắn
Trở thành công hãm không ngừng.

Lạng quạng xuyên vào bụng chết
Đạo Soái kỳ tuyệt võ công.
Trong tay dễ dàng tiêu diệt
Bất cứ vật cứng chàng dùng.

Bỗng chốc, người hùng bay lượn
Quăng từng đoạn gẫy, chẳng thôi.
Phong Trần xoay người đỡ kiếm
Nếu không lủng bụng như chơi.

Bây giờ, mồ hôi xối xả
Dáng người mệt lả, kiệt dần.
Vung kiếm vòng tròn, chống đỡ
Xem chừng Hà Bá gọi rân.

Lưu Hương bay lên, thôi ném
Phong Trần ngừng kiếm nhìn chàng.
“Tiền Bối tuyệt trần nhanh nhẹn
Nương tình, tại hạ cảm ơn!”

Kiếm khách ôn tồn, cảm kích:
“Quả là Đại Hiệp lừng danh.
Tuổi trẻ võ công siêu việt
Anh hùng tha chết giao tranh”

“Bao dung, nhún mình lỗi lạc
Tôi đây cảm phục vô cùng.
Chịu thua, tìm đường ẩn dật
Từ đây vui thú ruộng vườn”

Phong Trần, nói xong, quăng kíếm
Gia truyền báu kiếm, ngàn vàng.
Kiếm bay xuống hồ sâu thẳm
Phải đành xa vắng bạn ông.

“Quang Ngư, tôi đành bái biệt
Bất tài, không diệt đối phương.
Không rõ hai đàng thù địch
Vì sao tranh chấp ngút ngàn”

Phong Trần vội vàng giã biệt
Khinh công vun vút đi xa.
Từ đây giang hồ vắng mặt
Nổi danh kiếm khách sáng lòa.

Lý Gia Trang vào quả khó
Võ Lâm Cấm Địa một vùng.
Cao thủ canh chừng khắp ngã
Bây giờ chàng đã vô trong.

Quang Ngư, đôi chân tê liệt
Luyện công, tẩu hỏa nhập ma.
Tàn phế, ngồi vô xe đẩy
Á khẩu, đôi mắt lờ đờ.

Ngọc Hàm thay cha Trang Chủ
Quản lý mọi sự trong ngoài.
Vô My vợ thời diễm lệ
Lông mi như liễu lơ thơ.

Tiếp đãi khách xa, hờ hững
Yêu cầu giao chiến bảy người
Thế trận Liên Hoàn sắp sẵn
Quang Ngự sáng tạo lâu rồi.

Nếu mà Lưu Hương từ chối
Đừng hòng gặp lại bốn nàng.
Giai nhân bị giam nào thấy
Vẫn còn khỏe mạnh, bình an.

Âm mưu vợ chồng thâm độc
Nhân danh thân phụ Chưởng Môn.
Triệu tập tài danh kiếm khách
Quyết lòng giết chết Lưu Hương.

Bắt giữ con tin, bốn ả
Má hồng bạn của anh hùng.
Làm mồi nhử chàng vào đó
Bẫy kia sẽ sụp Lưu Hương.

“Liên Hoàn Trận” lừng danh quá!
Bảy tay cao thủ Võ Lâm.
Thế trận hình thành hiệu quả
Làm sao Đạo Soái thoát thân.

Không nhận đấu, chàng khiếp nhược
Bốn cô bị nhốt khổ đau.
Anh hào không đầu hàng địch
Mới mong cứu thoát má đào.

Thế là chàng nhận vào trận
Liên Hoàn Kiếm Pháp bảy người.
Trận đấu diễn nơi Đại Sảnh
Quang Ngư Thủ Lãnh ngồi coi.

Tiền Bối sáu người đã lại
Chỉ còn chưa tới Phong Trần.
Cả đám mỏi mòn chờ đợi
Cuối cùng chẳng thấy kiếm nhân.

Rõ ràng ông ta không đến
Thời điểm hò hẹn trễ tràng.
Trận đấu Liên Hoàn thiếu bóng
Một tay nổi tiếng ngút ngàn.

Tuy nhiên Vô My vô thế
Cô nàng phục hận Sư Môn.
Quyết lòng giết chàng trả đũa
Sư Mẫu chết bởi Lưu Hương.

Đạo Soái trong mình không kiếm
Chối từ hảo ý đám kia.
Đưa chàng một thanh gươm sáng
Chàng lấy kiếm gỗ đỡ che.

Liên Hoàn bày ra Kiếm Trận
Bảy người hùng dũng uy nghi.
Kiếm thép như Rồng bay lượn.
Tấn công Đạo Soái tức thì.

Lưu Hương tung người né tránh
Kíếm gỗ đỡ đánh nghịp nhàng.
Võ công vô cùng biến chuyển
Chàng tìm người kém tấn công.

Nếu phá vòng vây đánh thủng
Một chỗ lúng túng vỡ tan.
Chàng thoát thênh thang, thì thắng
Còn nếu khốn đốn vô vàn.

Không thể ra ngoài vòng thoát
Hoặc là bị giết tan thay.
Hay là bó tay thua cuộc
Vĩnh vĩễn, tù ngục ngày ngày.

Trận đánh diễn ngay ác liệt
Quang Ngư cứ liếc nhìn xem.
Ngồi ghế, châu thân bị liệt
Tuy không nói được rõ ràng.

Trang Chủ vẫn còn minh mẫn
Thấy nghe diễn biến, bực mình.
Con trai, con dâu tàn nhẫn
Một bày ma mãnh, lưu manh.

Nhận thấy thằng con si dại
Con dâu mánh lới chỉ huy.
Lợi dụng Cha thì liệt bại
Tự tung, tự tác sắp bày.

Đạo Soái tỏ rày lỗi lạc
Quang minh, chất phác, anh hùng.
Bị đám tiểu nhân hãm hại
Lòng ông bực bội vô cùng.

Hai bên chập chùng thi triển
Kiếm bay nhanh nhẹn như mưa,
Đạo Soái nhấp nhô tung lượn
Chưa phân thắng bại bấy giờ.

Bốn cô bị giam trong ngục
Thiết Hoa cũng bị nhốt luôn.
Trân Châu tức mình la hét
“Quang Ngư độc ác, cô hồn.”

Dung Dung vẽ hình Trang Chủ
Con rùa rút cổ vắng tanh.
Ngọc Hàm lưu manh, mặt giấu
Một tuồng Hắc Đạo giả danh,

Thiết Hoa tình hình kể lại
Phái đoàn vừa mới ngao du.
Sa Mạc hoang vu khổ ải
Suýt thì bị nhốt cầm tù.

Hoậc là hiểm nguy bỏ mạng
Cũng vì đùa giỡn các nàng.
Bây giờ Ngọc Hàm lợi dụng
Các cô để hại Lưu Hương.

Trận chiến với Liên Hoàn Kiếm
Không rõ diễn bíến ra sao.
Các nàng nghe, sầu, lo lắng
Bốn cô phiền muộn nôn nao.

Vì ai, anh hào vất vả
Bôn ba, hiểm trở, kiếm tìm.
Tử sanh nhẹ nhàng, chống trả
Những phường Ác Bá mông mênh.

Bỗng nhiên cửa hầm bật mở
Vợ chồng Trưởng Tử Ngọc Hàm.
Y cầm hộp châm đe dọa
Lấy mạng những kẻ bị giam.

Vô My, bên chồng hổ trợ
Hai người tóe lửa căm thù.
Hộp châm chĩa vô các ả
Cứ như chực nhả các cô.

Ô kìa! Phía sau Đạo Soái
Lầm lì tiến tới hai người.
“Đầu hàng, nếu không ta giết
Bạn ngươi trong ngục tức thời.”

Ngộc Hàm hét thôi dữ dội
Các cô vừa thấy bạn trai.
Hớn hở vui mừng mở hội
Vô cùng lo lắng không nguôi.

“Đứng lại, buông xuôi tức khắc
Nếu không, đừng trách ta đây.
Bấm hộp, châm này, giết sạch
Đừng hòng cứu thoát chốn này.”

Thiết Hoa châu mày lo ngại
Sợ cho Đạo Soái Lưu Hương.
Các nường giai nhân nhìn thấy
Nôn nao, hồi hộp, phập phồng.

“Ngọc hàm buông ngay chiếc hộp
Châm kia xài hết lâu rồi.
Nếu không ta thời giết chết“
Hét to Đạo Soái rung tai.

“Mi đừng gạt ai, đe dọa
Ta đây bấm hộp bây giờ.
Các ả ra ma cả lũ
Cả tên ăn có Thiết Hoa“

“Giết họ, bọn mi chết ráo
Gia Trang hy hữu có ngươi.
Bât hiếu gạt thời thân phụ
Mê man cô vợ, hại người.”

“Châm đã hết rồi. Hãy thử
Ta đây, trừ khứ ngươi ngay.
Bán tín, bán nghi, lưỡng lự
Liếc nhìn chiếc hộp cầm tay.

Chỉ chờ một giây lơ đãng
Lưu Hương chưởng pháp tài tình.
Tung người thật nhanh, hộp nắm
Bốp văng, châm phóng tường xanh.

Điểm huyệt vợ chồng tức khắc
Cả hai ngã quỵ xuống thềm.
Vô My, Ngọc Hàm khóc lóc
Cúi đầu năn nỉ, liên miên.

Bao dung, thông thường tha mạng
Ít khi xử trảm ác nhân.
Lưu Hương ôn tồn hỏi chúng.
Tại sao cứ muốn hại chàng.

Thiết Hoa, bốn nàng ngồi đó
Bực mình Đạo Soái tha ai.
Những bậc anh tài, đức độ
Từ bi, bị lỗ hoài hoài.

Ác Đảng, Ma Đầu, Quỷ Sứ
Lợi dụng nhẹ dạ, anh hùng.
Lỗi lạc, quang minh, quân tử
Mưu mô, lừa dảo, vô cùng.

Vô My, Ma Vương, diễm lệ
Ngậm ngùi kể lể khổ đau.
Oan ức bấy lâu quá xá
Lịnh kia ép buộc má đào.

Nàng bị nhiễm vào chất độc
Thủy Mẫu Âm Cơ bảo nàng.
Phải giết Lưu Hương tức khắc
Bà cho thuốc giải độc lần.

Thuốc này độc quyền Bà giữ
Ba tháng đến lấy một lần.
Khi nào giết xong Đạo Soái
Thì Bà giải tiệt độc lan.

Nêu không có màn giải độc
Độc kia, lục phủ hoành hành.
Ngũ tạng tan tành thâm nhập
Thì nàng phải chết rất nhanh.

Đạo Soái ngạc nhiên, hỏi ả:
“Tôi không có oán thù chi.
Âm Cơ, cớ gì trừ khử?
Phu nhân nói rõ tôi nghe.”

Lệ còn ướt mi uất ức
Cô nàng sùi sụt kể ra:
"Tại vì nghi ngươi trộm lấy
Thiên Nhất Thần Thủy, chuồn xa”

“Đại Hiệp hẹn Bà một tháng
Sẽ đến diện kiến Thủy Cung.
Thời gian đã hơn kỳ hạn
Mà ngươi chẳng thấy một lần.”

“Quả nhiên, Lưu Hương có hứa
Nhưng vì có chuyện bất ngờ.
Chàng phải ngao du bôn tỏa
Nên đành bê trễ gặp Bà”

Vốn giàu vị tha, giúp đỡ
Lưu Hương hoan hỷ theo ai.
Đoàn người tới ngay Thần Động
Trình dịên Cung Chủ một hai.

Chàng xin Âm Cơ thuốc giải
Để cứu Cô Liễu Vô My.
Lên đưỡng tức thì hôm ấy
Đại Hiệp kể lại chuyện kia.

Giao đấu lê thê Kiếm Trận
Chàng thấy cô bạn Ngọc Hàm.
Kiếm pháp chưa rành lấn cấn
Nhanh nhẹn bay đến tấn công.

Quả nhiên giai nhân lúng túng
Vụng về chống đỡ ngã nhào.
Người hùng tha tào má phấn
Thừa cơ lơ đãng đánh nhầu.

Đáng lẽ anh hào phá trận
Quy ước ấn định rành rành.
Vô My lưu manh gian lận
Anh hùng cao thượng lụy mình.

Chàng bị thình lình công hãm
Suýt nữa bỏ mạng trận tiền.
Quang Ngư công bình chứng kiến
Giận dâu hãm hại người hiền.

Nộ khí sung thiên bay đến
Giải cứu nhanh nhẹn Lưu Hương.
Quang Ngư quang minh nổi tiếng
Ngọc Hàm, vợ hắn ác ôn.





Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Thu Mar 27, 2008 11:02 am    Tiêu đề:






4) THỦY MẪU ÂM CƠ



Bây giờ phái đoàn đã tới
Thần Cung Thủy Mẫu núi rừng.
Ba nhóm thong dong theo lối
Vô My chỉ dẫn vừa xong.

Vợ chồng rẽ đường lẩn tránh
Các cô đi hẳn một nơi.
Thủy Động bẫy thời khắp chốn
Lưu Hương mạo hiểm không rời.

Thủy Mẫu Âm Cơ nổi tiếng
Võ công tuyệt đỉnh giang hồ.
Tình sử của Bà gay cấn
Vốn là đồng tính các cô.

Âm Cơ vô cùng xinh đẹp
Từ lâu ưa thích đàn bà,
Trẻ trung, mượt mà, da tuyết
Tình tang mây nước sa đà.

Hôm đó Hái Hoa Đại Đạo
Nam nhân giả mạo nữ nhi.
Trà trộn vào Cung Thần Thủy
Cải trang mặt nạ thỏa thuê.

Gã này rành nghề trăng gió
Chuyên làm mặt giả vào ra.
Mặt thật, khó mà biết rõ
Ngoại hình, đẹp đẽ sáng lòa.

Phong lưu đã lề chăn gối
Làm cho phụ nữ say mê.
Ái ân, nhớ về y mãi
Nam nhân bơi lội nhà nghề.

Đêm đó, y thời lẻn tới
Lối thông quen lối vào Cung
Âm Cơ, các nàng gần gũi
Hai bên âu yếm mặn nồng.

Đến khi giai nhân gợi hứng
Tức thì Đại Đạo mơn man.
Hai đàng, âm - dương hợp xướng
Khoái lạc tột đỉnh dâng tràn.

Từ đó Âm Cơ ghiền gã
Tới lui, trăng gió tuyệt vời.
Cung Cấm, đôi ta êm ả
Mang thai, con gái ra đời.

Tuyết Hoa, con thời hai kẻ
Lớn lên đẹp đẽ, đa tình.
Vô Hoa Diệu Tăng đến đó
Giảng kinh, dụ dỗ đôi bên.

Tri âm trở thành thân thiết
Cô nàng trộm độc Thủy Thần.
Giao cho tình nhân nhiều lượt
Thiên Nhất Thần Thủy, Lưu Hương.

Bị nghi, khinh công vào lấy
Đại Đạo Hoa Hái - Âm Cơ
Có con, tình giờ êm ái
Lai rai, lui tới trăng hoa.

Lúc này, Lưu Hương vào tới
Núp sau tảng đá nhìn quanh.
Dòng suối, lênh đênh thuyền lại
Một đôi trai gái làm tình.

Thì ra Hái Hoa Đại Đạo
Vào thăm Thủy Mẫu Âm Cơ.
Gã này lâu nay vắng mặt
Tình tang, lả lướt nhiều cô.

Âm Cơ ghen tuông, hờn giận
Mỗi khi âu yếm các nàng.
Cung Yến thường xuyên thăm viếng
Vuốt ve, quyến luyến, than van:

Cung Yến vô cùng bực tức
Sư Mẫu bị gã phong tình.
Con người đa dâm, hiếu sắc
Hôm nay, quyến rũ thử xem.

Nàng vốn trẻ trung, diễm lệ
Nõn nà, thân thể tròn căng.
Trên thuyền hai đàng trăng gió
Bồng bềnh, cảm khoái trào dâng.

Quả tình, chàng này có ngón
Làm cho cô bạn đê mê.
Đại Đạo, tay nghề lịch lãm
Làm tình, say đắm, tràn trề.

Cung Yến, bây giờ đã hiểu
Âm Cơ dan díu với y.
Má hồng dầm dề lạc thú
Nhớ mong Tri Kỷ di về.

Dù Bà hờn ghen ghê lắm!
Nhưng say mê hắn vô vùng.
Ngày đêm, ngóng trông gã đến
Cung Yến, thù hận ngập lòng.

Khi ông làm tình nồng nhiệt
Nhấp nhô, thân xác bồng bềnh.
Cung Yến liền đâm y chết
Moi tim, bầm nát để xem.

Một kẻ phong tình, đa cảm
Nhiều bà quyến rũ mê tơi.
Đào hoa, lắm người say đắm
Ái ân, nghề ngón tuyệt vời!

Đi đêm, có ngày gặp Quỷ
Cung Yến quăng xác, Suối kia!
Thân thể lõa lồ, nước chảy
Phong lưu, gặp rủi, Âm về.

Cung Yến, nặng nề, hung dữ
Dã man, ganh tỵ, hận thù.
Chống thuyền đi vào lối nhỏ
Lưu Hương vội vã theo sau.

Vào tới phòng, thời vắng vẻ
Lưu Hương lẹ trốn tủ kia.
Âm Cơ trở vô bất tử
Cung Yến lối nhỏ đến kìa!

Phòng the, hai người âu yếm
Vuốt ve, mơn trớn, mặn nồng.
Đồng nữ tang tình, khoái cảm
Như là yêu mến vợ chồng.

Một cô gõ phòng cửa trước
Cung Yến vội lướt màn sau.
Nhỏ to, báo cho Sư Mẫu
Đã tìm thấy xác Hái Hoa.

Đại Đạo chết đà tức tưởi
Âm Cơ biết kẻ giết ông.
Cung Yến cuối cùng thú thiệt;
“Thay Bà diệt kẻ hai lòng”.

“Phụ bạc, lang bang kẻ khác
Mặc dù tình nghĩa mặn nồng.
Một con, loan phòng thắm thiết
Lâu nay chẳng đến vợ chồng”.

Nghe qua, Âm Cơ giận lắm:
”Đành rằng ông chẳng thủy chung.
Phụ rẫy tấm lòng cô bạn
Nhưng ngươi, quá đáng giết ông.”

“Ta đây quyết lòng trị thẳng
Cái tội giết ổng ngang nhiên.”
Âm Cơ tay nâng, đánh chưởng
Cung Yến ngã xuống đất liền.

Thủy Mẫu tiến nhanh tới tủ
Đưa bàn tay gõ vừa la:
“Người là kẻ nào trốn đó?
Nãy giờ nghe rõ hết mà!”

“Tôi là Lưu Hương Đạo Soái
Bà hãy tha lỗi cho tôi!”
“Khách không được mời, đáng tội
Về chầu ThầnThủy cho rồi!”

“Tôi xin yêu cầu Bà nói
Có phải Bà thù hận tôi?
Bà buộc Vô My phải giết
Mới ban giải độc cho ai?”

“Bà nghi tôi trộm Thần Thủy
Thiên Nhất thuốc độc trong Cung.
Tôi hứa trong vòng một tháng
Gặp Bà, nhưng bận quá chừng.”

“Liễu Vô Mi không có tội
Bà buộc hạ sát Lưu Hương.
Mới cứu cô nường thoát chết
Tôi đây chỉ tới phân trần.”

“Lưu Hương thông minh bị gạt
Cô này, ta biết, xưa rồi.
Đệ tử Quan Âm xảo quyệt
Không hề trúng độc, láo thôi.”

“Thiên Nhất độc thời, ta biết
Vô Hoa đã lấy trước đây
Tuyết Hoa trộm thay nhiều lượt
Việc này giải quyết lâu nay.”

“Anh hùng thơ ngây, chân thật
Dễ tin bụng dạ đàn bà
Nơi đây vô ra không phép
Thôi thì chịu chết, không tha!”

Tủ liền đưa tay khóa lại
Bà đá chiếc tủ bay xa.
Lọt ngay xuống hồ nước chảy
Nước sâu thăm thẳm, đục lờ.

Chiếc tủ chìm sâu xuống nước
Đạo Soái đập nát cửa vào.
Vừa mới chui ra phía trước
Âm Cơ phóng lướt, đánh nhau.

Võ công má đào ồ ạt
Lưu Hương muốn ngạt thở luôn.
Chưởng pháp chập chùng bão táp
Chàng ta chống chọi đến cùng.

Giai nhân nương tình không giết
Lưu Hương ôm chặt nàng ngay.
Kề miệng hôn rày môi đẹp
Ôm hôn liên tiếp miệng này.

Ôm siết trang đài tuyệt sắc
Bà ta vùng vẫy thoát ra
Vô ích, tay đà như thép
Âm Cơ nghẹt thở la đà.

Xác thân Bà ta mềm hẳn
Hơi thở má phấn ngộp dần.
Lưu Hương thông minh tuyệt đỉnh
Giao đấu đã thắng mỹ nhân.

Kỳ tài Võ Lâm một thuở
Đấu với cao thủ tuyệt luân.
Càng đấu, càng lanh, chống đỡ
Cuối cùng đã hạ địch nhân.

Âm Cơ võ công thượng thặng
Trên chân Siêu Đẳng Quan Âm.
Lưu Hương nghĩ nhanh các thắng
Là hôn che miệng của nàng.

Làm cho mỹ nhân nghẹt thở
Chỉ còn cách đó hạ ai.
Chủ quan, ỷ tài, bị lỗ
Âm Cơ suýt nữa chầu Trời.

Lưu Hương thương ai kiều diễm
Buông tay, rời miệng, hết hôn.
Má hồng bản năng muốn sống
Chưởng tung hai kẻ bềnh bồng.

Đạo Soái, thân chàng bay bổng
Bờ hồ rơi mạnh, cát tung.
Chấn động lùng bùng, bất tỉnh
May hồn trúng đá, mạng vong.

Bên tai khóc than ầm ĩ
Tỉnh ra, đệ tử bu quanh.
Âm Cơ lìa trần xấu hổ
Tự sát nhục nhã xử mình.

Tờ hoa, Chưởng Môn tuyệt mạng:
“Ta thua Đạo Soái Lưu Hương.
Hắn đã nương tình tha chết
Ta đây nhục nhã vô cùng”

“Các con, từ đây rời khỏi
Trở về quê quán làm ăn.
Thủy Cung không nên ở lại
Sư Mẫu vĩnh biệt Cõi Trần.”

Áo trắng các nàng khóc kể
Thảm sầu nung nấu tâm can.
Lưu Hương vội vàng dọt lẹ
Ra ngoài đã có ba nàng.

Trân Châu ủ buồn đi mất
Để lại mảnh giấy gửi ai:
“Em yêu anh tài lỗi lạc
Nhưng chàng bạn gái quá trời!”

“Ba nàng tuyệt vời nhan sắc
Anh hùng, người đẹp theo đông.
Chúng mình Tri Âm không mượt
Từ đây, bạn kết thong dong ”

“Khi nào Lưu Hương cần gặp
Tin tức, em sẽ tới ngay.
Chúc chàng gặp nhiều may mắn
Bây giờ, cô bạn chia tay.”

Thiết Hoa thấy ai trở lại
Hân hoan, khoan khoái vô cùng.
Cả đám đi tìm Họ Lý
Cùng nàng Ma Nữ gạt chàng,

Vợ chồng lẹ làng lẩn trốn
Khi đoàn người đến nơi đây.
Lưu Hương thơ ngây bị chúng
Xảo quyệt bịp bợm thật hay.

Đậo Soái kể ngay các bạn
Ai ai cũng hận Vô My.
Ngọc Hàm mặt lì, mày dạn
Một phường ác đảng cùng phe.

Ô kìa! Mê si, Họ Lý
Ngẩn ngơ trong Miễu hoang tàn.
Lảm nhảm, lầm bầm, khóc kể:
“Em ơi, sao nỡ thác oan!”

Mọi người ngạc nhiên tụ tập
Ngọc Hàm, nước mắt như chan.
Quỳ xuống vợ chàng tự sát
Nằm trơ, da thịt võ vàng.

Kiến bu mắt nàng, đông nghịt
Vô My đã chết hồi nào.
Ngọc Hàm cứ gào thảm thiết:
“Em ơi! Vĩnh biệt anh sao?”

“Tuyệt sắc má đào em đó!
Chắc anh tự tử theo nàng!
Hiền thê dịu dàng, sao nỡ
Bỏ anh bóng lẻ trần gian?”

Họ Lý cứ than, cứ khóc
Kể lể, nhè nhẹ, đập đầu.
Hốc hác, bù xù mái tóc
Anh chồng ủ dột, khổ đau.

Lưu Hương tha tào tội ác
Vợ chồng thù địch hại chàng,
Nhiều lần gian manh láo xược
Đại Hiệp nhẹ bước qua đường.

Cả đoàn ghé vào Quán Nước
Bên kia, khu vực dân cứ.
Mệt mỏi, mọi người giải khát
Núi rừng lác đác trơ vơ.

Thiết Hoa bất ngờ đảo mắt
Xa xa, rảo bước hai người.
Thoạt trông, chàng thời kinh ngạc
Tưởng là ma quỷ hiện thôi.

Nhìn kỹ, Vô My bước lẹ
Ngọc Hàm lặng lẽ theo sau.
Cải trang, làm sao giấu gã
Thông minh cô ả Ma Đầu.

Cả đám chính nhân, quân tử
Anh Hùng, tuyệt thế võ công.
Thua trí một người phụ nữ
Từ bi, hỷ xả, bao dung.

Khù khờ, dễ tin nhẹ dạ
Chân thật, cứ bị gạt hoài.
Lưu Hương cũng quay lại ngó
Trời ơi Ma Nữ kia rồi!

DIÊM KHÁNH





Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân