TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ANH HÙNG Hồi 3 - Truyện Thơ
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ANH HÙNG Hồi 3 - Truyện Thơ

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 21, 2008 9:15 pm    Tiêu đề: ANH HÙNG Hồi 3 - Truyện Thơ - (DIÊM KHÁNH)








HỒI III: THẠCH QUAN ÂM

1) ANH HÙNG DẤN BƯỚC

Đạo Soái vội vàng dấn bước
Quan san, ngàn dặm ngút ngàn.
Giai nhân ba nàng bắt cóc
Phải tìm cho được đối phương.

Không oán, không thù chi cả
Mà ai cứ phá, cứ theo.
Làm chàng liu điu vất vả
Hành trình gọn nhẹ bay vèo.

Dự tính mời theo bạn thiết
Chẳng quen Sa Mạc hoang vu.
Các cô mịt mù tin tức
Kẻ thù bát ngát bất ngờ.

Lưu Hương đi vô thị trấn
Thiết Hoa quê quán nơi này.
Đạo Soái gặp ngay Đại Hiệp
Ngồi trong tiệm nước nhìn say.

Cô nàng chẳng rày kiều diễm
Ngực ai mỏng mảnh phẳng lì.
Không có nhấp nhô gợi cảm.
Da ngăm, mông chẳng tròn trìa.

Đôi môi nàng thì he hé
Màu hồng tươi thắm đã bay.
Thân hình cao gầy, còn trẻ
Tóc xù cháy nắng, tội thay!

Nhan sắc cô này đêm tối
Thiết Hoa trắng trẻo, đẹp trai.
Trên đời thiếu gì cô gái
Dễ thương, bắt mắt, thương ai.

Chàng si, cứ ngồi ngắm ả
Cô nàng, phục vụ, tính tiền.
Ngó lơ, lạnh lùng, xa lạ.
Thiết Hoa mê quá, như điên.

Quả chuyện bất thường có thật
Lưu Hương hỏi bạn thăm dò:
"Theo đuổi cô ta điếu đổ
Bao lâu mê ả, Thiết Hoa?"

Hiệp sĩ đa tình thú thật
Vẫn không rời mắt nhìn nàng:
"Đã bảy năm trường quen biết
Ta đây đeo miết, uổng công."

Đạo Soái thực lòng mời bạn
Du hành một chuyến ngút ngàn.
Sa Mạc dấn thân mạo hiểm
Quyết tâm tìm kiếm ba nàng.

Thiết Hoa bằng lòng đề nghị
Vội vàng rời ghế định đi.
Bỗng nhiên ai kia hớn hở
Tiến đến thỏ thẻ tức thì:

"Anh Hoa, em mê chàng lắm!
Bấy lâu cảm động tình chàng.
Em biết tính anh lạ lẫm
Hững hờ, lãnh đạm, anh thương."

"Ngược lại, yêu chàng say đắm
Tỏ ra thương mến, đáp tình.
Dù là yêu đương chìu chuộng
Thì anh xa lánh, lãng quên."

"Cho nên em liền né tránh
Cho anh nhìn ngắm em hoài.
Dù em yêu ai ghê lắm.
Bây giờ chấp nhận theo ai!"

"Từ đây em vui hầu hạ
Một lòng mến mộ, yêu chàng.
Em xin theo không chàng đó.
Người hùng tuấn tú hiên ngang."

Nói xong, cô nàng ôm chặt
Mặt mày hôn hít liên tu.
Quyết đeo Thiết Hoa hết kiếp,
Ả si mê mệt từ lâu.

Thiết Hoa bất ngờ bối rối
Vội vàng né vội, khinh công.
Đảo nhanh một vòng, tránh khỏi
Hình như thấy quỷ hiện hồn.

Lưu Hương theo chàng quái đản
Giở chiêu tán tỉnh má hồng.
Lạnh lùng thì luôn mê mẩn
Khi nàng say đắm, thì dông.

Người hùng bảnh trai quá cỡ
Bao cô thương nhớ cảm tình.
Kết tóc se duyên hoa nở
Nhưng giờ đôi lứa lênh đênh.

Hôm ấy, Lưu Hương đến viếng
Bạn Cơ Băng Nhạn nhà lầu.
Kinh doanh cơ ngơi to lớn
Có nhiều thê thiếp thướt tha.

Thiếp danh gửi vào nói rõ
Nhờ ai rành rẽ biên cương.
Kinh nghiệm vận hành Sa Mạc
Ngao du một chuyến với chàng.

Hai người chờ trông lâu lắc
Chiếc xe nhỏ được đẩy ra.
Gia nhân gần xa tấp nập
Băng Nhận, bịnh tật bất ngờ.

Hai cẳng, bây giờ, băng trắng
Nằm dài trên cáng băng ca.
Nét mặt tỏ ra chán nản
Ngồi quanh, xinh xắn các bà.

Các cô. da ngà, má phấn
Môi son, tươi tỉnh, chuyện trò.
Băng Nhạn, cẳng giờ đau lắm
Cáo từ di chuyển đường xa.

Lưu Hương, Thiết Hoa giã bạn
Hai người di chuyển lên đường,
Chiếc xe thuê xong, lăn bánh
Hoa tưởng Băng Nhạn đau xương.

Anh chàng thở than, tiếc rẻ
Người hùng, võ nghệ cao cường.
Sa Mạc mênh mông biết rõ
Đi về chuyên chở thông thương.

Giờ đây, nhức xương nằm đó
Đôi chân băng bó, sưng vù.
Thê thiếp ra vô đông quá!
Các nàng đẹp đẽ, nằm trơ.

Lưu Hương, bây giờ nhận xét
"Giai nhân, mắt biếc, môi hồng.
Hớn hở, các nàng hương sắc
Khi chồng bị liệt, đơn phòng".

"Giả sử Lang quân tê liệt
Giai nhân, ủ dột mày châu.
Làm sao má đào tụ họp
Nói cười nhộn nhịp, lao xao?"

Nghe qua Thiết Hoa hiểu được
Tức mình, bạn thật lừa ai.
Khinh công, sải ngay lập tức
Băng Nhạn, quả thật đi rồi.

Nổi sùng, Hoa thôi tóm gọn
Ba nàng xinh xắn, trẻ măng.
Thuê xe các nàng di chuyển
Tờ hoa, cảnh cáo Cơ Băng.

Xe đến, đỗ bên Đạo Soái
Hai xe chờ đợi ai kia.
Băng Nhạn khi về, chắc phải
Ra đi, xin lỗi bạn bè.

Quả nhiên, chàng kia tới đó
Chiếc xe chuyên chở hành trang.
Lạc đà, một đoàn lủ khủ
Chỉ huy, mướn kẻ rành đường

Sa Mạc vô vàn gian khổ
Phải mua đủ thứ mang theo.
Nước uống đắt như của báu
Lương khô, áo ấm, vải lều.

Băng Nhạn, dồi dào kinh nghiệm
Tỏ ra di chuyển rành đường.
Sa Mạc, lạc đà quý hiếm
Đi xa, nhịn uống, bình thường.

Trước đây, các nường ngồi đợi
Thấy lâu, không tới lang quân.
Xi xào, tán bàn đủ loại
Dịp này dễ thấy tình chàng.

Nếu yêu vợ, chồng ra cứu
Các bà ngồi đó, đợi chờ.
Cuối cùng, xe ra tại chỗ
Nữ nhi, xe chở lại nhà.

Cả đoàn, bây giờ di chuyển
Thạch Đà, người bạn dẫn đường.
Vừa điếc, vừa câm. mắt hỏng
Thế mà hướng đạo tiên phong.

Thạch Đà, Trưởng Đoàn, nói chuyện
Có cách chỉ dẫn, hỉểu nhau.
Khó biết cách nào ý kiến
Hai bên hò hẹn đổi trao.

Nghe nói ông ta lưỡi cắt
Đâm mù đôi mắt, lủng tai.
Ma Nữ tày trời độc ác
Thạch Quan Âm, ả chứ ai!

Băng Nhạn, bạn thời, khuyến cáo
Sa Mạc, trùng điệp hiểm nghèo.
Đường xa, cheo leo, tỉnh táo
Võ công, hạn chế tiểu, tiêu.

Ra tới một vùng cát trắng
Xe kia hiu quạnh nằm trơ.
Mọi người bây giờ dưới nắng
Từ từ cuốc bộ thẫn thờ.

Đêm tối lều giăng trống trải
Thạch Đà cứ tới lân la
Vuốt ve Lạc Đà thoải mái
Người chơi với thứ đậm đà.

Đống lửa nhập nhòa le lói
Thiết Hoa mới hỏi Lưu Hương:
"Tại sao chàng ta lui tới
Thú vật làm bạn bình thường?"

"Đôi khi, con người, ác độc
Bạn cùng thú vật, vui hơn.
Thạch Đà mù lòa, câm điếc
Ma Vương hạ độc hại chàng."

Bên thú la cà thơ thẩn
Mênh mông, thanh vắng, lạnh ghê!
Đóng lửa lập lòe, đêm xuống
Bỗng ông run hẳn, tê tê.

Một bóng sáng lòa, nhẹ lướt
Khinh công quả thật tuyệt vời.
Đạo Soái ngẩn người, đưa mắt
Người kia đã vượt xa rồi.

Thạch Đà, dáng thời còn sợ
Rõ là nhạy cảm gã câm.
Kẻ thù xa dần nhẹ lướt
Trời khuya, gió thổi cát vàng.

Thạch Đà thong dong đi trước
Lạc đà dẫn dắt theo sau.
Ba vị anh hùng dấn bước
Tiến vào Sa Mạc hoang vu.





Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 21, 2008 9:19 pm    Tiêu đề:










2) QUY TY VƯƠNG

Nhiều ngày, mịt mù thăm thẳm
Nào là bão cuốn tứ tung.
Nào là lạnh lùng, sương xuống
Ban ngày, trời nóng như nung.

Trại lều giữa đồng mông quạnh
Bây giờ, họ đến, giếng kia!
Quy Ty Quốc, lập lòe, ẩn hiện
Lều giăng tứ nhãn, lê thê.

Cấm trại, mọi bề xong xả
Lưu Hương vội ghé Cung Đình.
Nước này lưu vong bé nhỏ
Hoàng Đệ lật đổ quê mình..

Quy Ty tranh giành quyền lực
Ông em đã cướp Chính Quyền.
Ấn tín, người anh nắm lấy
Hiện nay, kiếp sống lênh đênh.

Đạo Soái nhẹ nhàng vào tới
Giai nhân tắm gội, nõn nà.
Chính là Tỳ Bà Công Chúa
Cô nàng xinh đẹp, thướt tha.

Đại Sảnh, Nhà Vua tiếp đãi
Hiệp khách lui tới, đông người.
Ba bạn được mời, mới tới
Thức ăn, ruợu thịt, đầy nơi.

Thực khách, nổi thời hai gã
Du Hùng cùng với Lục Tinh.
Đại hán, tướng hình oai quá!
Như là tên giả, ẩn danh.

Quy Ty Vương, liền kêu gọi
Đại Hành, dũng sĩ tới ngay.
Thi tài, trò chơi thử thách
Làm vui bữa tiệc hôm nay.

"Thiết Hoa! Mời người" Vua nói
"Hãy ra đấu với anh này!
Nếu như xô hắn ra khỏi
Vòng tròn đã vạch tối nay."

"Coi như anh tài thắng cuộc
Quà này, rượu quý tặng ai!"
Quốc Vương tươi cười mời mọc
Tỳ Bà Công Chúa ngồi coi.

Võ sĩ, anh này hung hãn
Cao to như đấng khổng lồ.
Râu rậm, bù xù tóc dợn
Tay chân, gân guốc lơ nhô!

Y đứng, gầm gừ, chờ đợi
Thiết Hoa nhìn thấy, ớn ghê!
Cứ đưa mắt về Đạo Soái
Mong chờ bạn thiết chở che.

Lưu Hương giả vờ ngoảnh mặt
Không thèm can thiệp cứu chàng.
Lo lắng tràn trề ánh mắt
Nhìn người địch thủ nghinh ngang.

Lưu Hương tươi cười hớn hở
Tỳ Bà liếc ngó, đưa tình.
Chàng nổi ghen tuông vô cớ
Anh ta, số đỏ hơn mình.

Võ sư gờm gờm, đứng đó!
Hai tay chống nạnh oai phong.
Hình như sẵn sàng quyết đấu
Ỷ tài mãnh hổ, anh hùng.

Đôi mắt rực lên ánh lửa
Mày rậm, mặt dữ lộ ra.
Thiết Hoa nhào vô tức khắc
Hai bên giao đấu la đà.

Gã kia dù cho cao lớn
Đôi tay thép cứng cứ vồ.
Thiết Hoa lẹ làng né tránh
Võ công thượng thặng nhấp nhô.

Lưc sĩ gầm gừ chụp hụt
Bỗng nghe tiếng "ực" bùng bình.
Thiết Hoa tung mình một phát
Gã kia ngã bật, rung rinh.

Nhào ngửa khỏi vòng phấn trắng
Lờ đờ đôi mắt hoảng kinh.
Ấy là lưu tình ông bạn
Đại hiệp tha mạng, hiếu sinh.

Thiết Hoa nhìn ai cười nói
Lưu Hương khen ngợi ngầm thôi.
Nháy mắt khen ai tài giỏi
Tỳ Bà ngó lại, tươi cười.

Chàng trai, nghe thôi nở mũi
Giai nhân đã thấy người hùng.
Da trắng, môi hồng, liếc lại
Con tim hạnh phúc lâng lâng.

Tiệc tan, giai nhân mời khách
Lưu Hương dạo mát cùng nàng.
Hai người lang thang ngoạn cảnh
Ngoài trời sương xuống mênh mang.

Công Chúa vô vàn ngưỡng mộ
Anh hùng tuấn tú khôi ngô.
Tỳ Bà thướt tha diễm lệ
Ánh trăng rực rỡ, gió lùa.

Má hồng bây giờ lồ lộ
Cảm tình chàng trẻ mới quen.
Trời đêm dần dần buốt giá
Anh hùng từ giã cô em.

Về lều, vắng tanh dấu hiệu
Báo nguy Băng Nhạn đã rời.
Theo vết chân ai lẽo đẽo
Xa xa, trận đấu hai người.

Nhìn kỹ, nhận thời Băng Nhạn
Điểm Hồng giao chiến ngang tài.
Chàng núp bên ngoài cát đụn
Tiện bề giám sát cả hai.

Quả là "Kỳ phùng địch thủ"
Nhị Hùng nhanh nhẩu lẹ tay
Vì vèo kiếm bay thác đổ
Thật là ngoạn mục, mê say.

Tranh tài, chừng vài trăm hiệp
Điểm Hồng sung sức lộ ra.
Đạo Soái biết là ai trội
Xem tình áp đảo bạn ta.

Lưu Hương, đá giờ ném mạnh
Trúng ngay thanh kiếm Điểm Hồng.
Băng Nhận tấn công dũng mãnh
Lưu Hương vội lượn mấy vòng.

Khóa tay Cơ Băng cứu bạn
Bây giờ chỉ dẫn rõ ràng.
Điểm Hồng nương tay nhẹ đánh
Nếu không Băng Nhạn nguy nan.

Ba chàng giờ đây thông cảm
Đánh nhau làm bạn cũng hay.
Anh Hùng mấy ai giao chiến
Trở thành đồng cảnh sum vầy.

Từ xa dường như lóe sáng
Ba người thi triển khinh công.
Miếu kia hoang tàn hiu quạnh
Ngoài sân nhảy nhún rất đông.

Bàn thờ ảnh hình tôn kính
Vô cùng kiều diễm Quan Âm.
Không phải Phật Bà Chùa Tháp
Mà là người đẹp cõi trần.

Chính Thạch Quan Âm rực rỡ
Hoa tiên chữ rõ lung linh.
Ba chục người đang nhảy múa
Điên cuồng mê hoặc ảnh hình,

Tôn thờ như nàng Thần Nữ
Phật Tiên phù trợ linh hồn.
Lang thang hồn về viễn xứ
Họ liền tự tử hết trơn.

Sững sờ Lưu Hương quay gót
Lều kia về tới rạng ngày.
Nhà Vua mời ngay Đại Hiệp
Thiết Hoa tiệc cưới mai này.

Quốc Vương khen rày Hiệp khách
Đánh bại Võ Sĩ Hoàng Gia.
Quyết định gả cho Công Chúa
Kết tình hôn ước hai nhà.

Thiệt Hoa vui mừng vô kể
Má đào tuyệt thế giai nhân
Mắt biếc, môi hồng, tươi trẻ
Duyên đưa Phò Mã đến gần.

Hôm sau tưng bừng hôn lễ
Cô dâu đầu phủ khăn hồng.
Chú rể bên nàng diễm lệ
Lứa đôi giao bái vợ chồng.

Đêm ấy động phòng hoa chúc
Ảo huyền mây nước tang tình.
Ôi chao mỹ nhân rạo rực
Tình xuân dào dạt liên miên.

Thiết Hoa tình xuân bát ngát
Trai tơ nội lực mượt mà.
Má hồng mặt hoa, da tuyết
Dục tình lả lướt đôi ta.

Cô dâu đậm đà sành điệu
Đường tơ õng ẹo nước mây.
Nàng Tiên tuyệt vời khêu gợi
Nõn nà bộ ngực tròn đầy.

Anh hùng mệt nhoài mờ sáng
Ngủ vùi, thức trắng gần đêm.
Ồn ào quan quân la hoảng
Quốc Vương tức giận đến xem.

Mỹ nữ hồi hôm biến mất
Dưới giường áo đỏ cô dâu.
Bị giết hồi nào, xấu quắc
Tân nương nhan sắc mịt mù.

Công Chúa gì mà Thị Nỡ
Rõ ràng cố gạt Thiết Hoa.
Bị Nữ Ma Đầu cắt cổ
Giả danh trăng gió mặn mà.

Cô ta vô cùng diễm lệ
Rõ ràng tuyệt thế giai nhân.
Dục lạc hồi xuân mạnh mẽ
Gối chăn hạnh phúc lâng lâng.

Thiết Hoa xa gần bày tỏ
Không ai tin cả, buộc chàng.
"Cái tội sát nhân đã rõ
Nếu mà chê xấu, đừng ưng."

"Tại sao giận hờn cắt họng?
Quả là tàn nhẫn vô luân."
Thiết Hoa phân trần tuyệt vọng
Quốc Vương đòi mạng anh chàng.

Lưu Hương vội vàng binh vực
Hứa hẹn tra xét án tình.
Một tháng điều nghiên hư thực
Quốc Vương, chàng sẽ tường trình.

Nhận thấy bộ ba cao thủ
Quang minh lỗi lạc, anh hùng.
Lực lượng bên mình bé nhỏ
Nhà Vua đồng ý Lưu Hương.

Hú hồn Thiết Hoa bị gạt
Tưởng nàng Công Chúa Tỳ Bà.
Nào ngờ chị cô, nhan sắc
Lọ lem, xấu xí như ma.

Tỳ Sương da đen, ngực lép
Bù xù tóc rối vàng khè.
Công Chúa răng hô, môi sứt
Thế mà dám bịp ai kia.

Hôm sau nhận thư hăm dọa
Thạch Quan Âm buộc nhà vua.
Ngàn vàng, trao ra, khỏi chết
Tối nay bà tới đó mà!

Quốc Vương tỏ ra lo lắng
Năn nỉ Đạo Soái cứu nguy.
Lưu Hương tức thì hưởng ứng
Dịp này đối diện nữ nhi.

Lưu Hương bảo cho hai bạn
Hết lòng bảo đảm an toàn.
Công Chúa Tỳ Bà, tài sản
Mình chàng đối diện Ma Vương.





Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 21, 2008 9:23 pm    Tiêu đề:








3) THẠCH QUAN ÂM

Đại Mạc Nữ Vương chính ả
Lý Nữ, vợ của Tứ Lang
Dân Phú Lang Sa cư trú
Trung Hoa kết tóc với nàng.

Đoạn trên rõ ràng sáng tỏ
Hai con bỏ mạng sa trường.
Vô Hoa, Cung Linh Sát Thủ
Gây bao xáo trộn Võ Lâm.

Lý Nữ lang thang Sa Mạc
Cơ duyêu, bí kiếp võ công.
Phi thân, tuyệt trần số một
Hiện nay vô địch quần hùng.

Thạch Quan Âm, danh Bồ Tát
Ma Đầu, độc ác vô song.
Huyền thoại, thuốc thần, nhan sắc
Mượt mà, diễm tuyệt vô cùng.

Dục lạc, tình xuân phơi phới
Nõn nà, da thịt thơm tho.
Môi hồng, mặt hoa khuê gợi
Trai tơ quyến rũ vô bờ.

Tựa như Từ Hy Thái Hậu
Đêm dài mây gió bồng trôi.
Nhũ hoa rạng ngời hoa nở
Cứ là dục lạc không thôi.

Thế rồi giết người chăn gối.
Còn nàng Ma Nữ Quan Âm.
Bùa mê bạn tình hãm hại
Suốt đời, tôi mọi, mỹ nhân.

Các chàng khôi ngô tuấn tú
Trẻ trung, mạnh khỏe, đa tình.
Dính câu dễ dàng Ma Nữ
Tình tang thỏa thích, nệm êm.

Nạn nhân vô vàn đau khổ
Không còn trí nhớ họ tên.
Tê liệt thần kinh, bản ngã
Ngút ngàn cỏ nội lênh đênh.

Trở thành những chàng nô lệ
Làm vườn phục vụ Ma Đầu.
Tội nghiệp khôi ngô tuấn tú
Bây giờ mờ mịt âm u.

Ma Nữ, Hoa Sơn đệ tử
Sư Huynh, quyến rũ Thạch Đà.
Sư Muội, Tiên Nga giáng thế
Dễ dàng bẫy sụp chàng ta.

Cắt lưỡi. đâm mù đôi mắt
Soi tai, điếc lác, khổ đau.
Võ công, anh hào trốn thoát
Bây giờ hướng đạo, ngao du.

Sư đệ, hai người tìm kiếm
Cuối cùng, họ nhận biết nhau.
Nói chuyện, cạ vào da thịt
Bàn tay, quả thiệt nhiệm mầu.

Lưu Tinh, Du Hành, mừng rỡ
Thuốc thần, chữa trị khỏe dần.
Tình nguyện dẫn chàng hang ổ
Ma Vương Quỷ Sứ, Quan Âm.

Lý Nữ, mưu toan thâm độc
Giết chết Hoàng Hậu, Nhà Vua.
Đóng vai vợ hờ, quá cố
Hóa trang thật quả giống Bà.

Quy Ty không hề biết được
Cứ là ân ái, đêm đêm.
Chính Nữ giả danh, làm vợ
Mây mưa hôm đó êm đềm.

Sau khi giết nàng Công Chúa
Tỳ Sương, chị của Tỳ Bà.
Cô dâu sắc hoa rực rỡ
Tân lang mây gió đậm đà.

Thiết Hoa thật là khoái lạc
Giai nhân, mắt biếc, môi hồng.
Nõn nà, Nàng Tiên tuyệt sắc
Tang tình, mây nước mênh mông.

Đêm nay đòi vàng, dâng hiến
Quan Âm, lẽo đẽo tới lui.
Lưu Hương đợi người, quyết chiến
Cát vàng, gió lạnh, sương rơi.

Khuya rồi, chàng trai đứng đó!
Trại lều, đèn đỏ khắp nơi.
Hiệp khách canh thời mọi thứ
Im lìm, Ma Nữ đâu rồi?

Quan Âm dọa thôi, không lại
Hay Bà đã biết anh hùng.
Một đoàn canh phòng nhẫn nại
Nên chờ cơ hội tấn công?

Hôm sau, Lưu Hương tìm kiếm
Dò la tin nhạn, má hồng
Chi Vương mịt mùng, hiu quạnh
Khó lòng thấy dạng ba nàng.

Đạo Soái lang thang khắp chốn
Đường về Khách Sạn, phía Đông.
Chính là Ma Vương tửu điếm
Lạc vào Chi Nhánh Ma Vương.

Bán Thanh Phong, tên Quản Lý
Lưu manh, gian ác vô cùng.
Khách xa khi cần nước uống
Chúng liền trấn lột, không buông.

Lưu Hương, Điểm Hồng, vào Quán
Thăm dò mở rộng Quỷ Vương.
Giả vờ khách thương, phòng mướn
Thức ăn, nước uống đàng hoàng.

Quả nhiên, bọn gian trấn lột
Tưởng dân giàu có, bạc tiền.
Điểm Hồng, trị liền, đánh gục
Thanh Phong, tức giận như điên.

Võ công, đấu nhanh, Đại Hiệp
Ác ôn bị đập tơi bời.
Gian Đảng biết ngay thứ thiệt
Vội vàng, xuống nước ỉ ôi!

Bên ngoài, tức thời, thuyền tới
Thuyền trôi qua lại cát vàng.
Do Chim Đại Bàng cánh sải
Kéo thuyền lướt mãi, thênh thang.

Chủ nhân, nhanh chân xuất hiện
Hồng - Phi, cũng vội buớc ra.
Tươi cười, Ông ta tiếp đón
Mời lên thuyền rộng bao la.

Các chàng không ngờ họ gạt
Lên thuyền, bị nhốt tức thì.
Võ công, ông ta thật tuyệt
Tung mình, điểm huyệt nhanh ghê!

Dưới thuyền, Thiết Hoa, Băng Nhạn
Cũng đều bị tóm, nạn nhân.
Hiệp sĩ, bốn chàng ngơ ngẩn
Chiếc thuyền, di chuyển nhẹ nhàng.

Chiều xuống lẹ làng Sa Mạc
Quân binh, rộn rịp dàn ra.
Rõ ràng, Chính - Tà tranh chấp
Thuyền ngừng, cửa mở sáng lòa.

Cúc Hiên nhìn qua cả lũ
Thân hình mệt lả, khổ đau.
Y cười, liếc mau xuống cát
Tù nhân, trói chặt trên tàu.

Cao Thủ, dổi dào nội lực
Một khi điểm huyệt nạn nhân.
Làm sao thoát thân tê liệt
Thủ hạ canh gác xa gần.

Y lịnh tay chân thân tín:
"Giết ngay lạng quạng tên nào.
Nếu như lao xao muốn trốn"
Y cười nham hiểm, bước mau.





Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 21, 2008 9:27 pm    Tiêu đề: 4) LỘT MẶT NẠ








4) LỘT MẶT NẠ

Cúc Hiên, theo sau thuộc hạ
Võ Lâm tướng tá dữ dằn.
Xếp Sòng đoàn quân hớn hở
Nhỏ to bàn bạc dưới trăng.

Hai phe dàn quân, quyết chiến
Lãnh Đạo, Tướng Tá gặp nhau.
Nội gián núp vào xui khiến
Cho mình hưởng lợi Cò - Ngao.

Anh em người nào cũng muốn
Nắm quyền ấn tín Quốc Vương.
Tranh giành Ngai Vàng, quân lính
Cúc Hiên ủng hộ Ông Hoàng.

Lưu vong trở về nhiếp chính
Bây giờ lực lượng đối phương.
Tăng cường vô cùng dõng mãnh
Lấy quyền chấp chánh huy hoàng.

Phe yếu không nhường, chiến đấu
Cúc Hiên cao thủ ra tay.
Chiến thắng thời gần kết thúc
Bỗng đâu xuất hiện anh tài.

Số là chàng trai vờ vịt
Giả mình tê liệt như ai.
Để mà lừa người ác độc
Tình hình xem xét các nơi.

Dễ gì chàng thời bị bại
Tên kia tưởng hại được chàng.
Điểm huyệt cao thâm hiếm thấy
Bốn tay ngã quỵ trong thuyền.

Vừa trong tác phong nhanh nhẹn
Chiêu thức lanh lẹn tài tình.
Tay chân thân hình tung cánh
Chàng liền nhớ đến Cung Linh.

Ông anh, võ công thượng thặng
Khinh công chưởng pháp ảo huyền.
Thủ thuật vô song điêu luyện
Thế là bám sát Cúc Hiên.

Chàng trai giải liền huyệt đạo
Ba bạn bị trói ngổn ngang.
Điểm huyệt vội vàng bọn gác.
Rồi cùng lướt tới cứu nàn.

Một mình Lưu Hương đối địch
Cúc Hiên quyết chiến đêm nay.
Vạch trần âm mưu thâm độc
Của tên Đầu Não xứ này.

Ba bạn cứu ngay quân đội
Bị em phản bội soán ngôi.
Mưu mô lộ rồi y chạy
Lưu Hương quyết đuổi bắt người.

Ngô Cúc Hiên, thời đứng lại
Nhắm chừng không khỏi thoát ai.
Quyết liều ăn thua thoải mái
Đằng nào cọp phải cỡi rồi,

"Vô Hoa quả thời giỏi thật!
Khù khờ ngươi đã gạt ta.
Bây giờ còn gì để nói?
Thông minh sơ hở lộ ra."

Diệu Tăng ngẩn ngơ kinh ngạc:
"Cúc Hiên ta thật biến hình.
Tại sao ngươi nhìn ra được?
Sau khi giả chết trốn nhanh."

"Chủ quan vô cùng ngươi tưởng
Thuốc độc bất động vài thời.
Đại Mạc trú thôi, đổi dạng
Tên mình xóa hẳn không xài".

"Thân mẫu che ngươi, vây cánh
Quán Nước, Khách sạn tung hoành.
Trấn lột dân lành thẳng cẳng
Nội gian kiếm chác linh tinh".

"Khinh công quả tình tuyệt diệu
Tung bay điểm huyệt quá nhanh.
Cao thủ Võ Lâm không thiếu
Kỳ tài hiện hữu long lanh."

"Giọng nói có phần thay đổi
Nhưng khi nổi nóng hung hăng.
Lồ lộ rõ ràng ta thấy
Vô Hoa sống dậy Ác Nhân"

"Ta biết nhà ngươi lanh lắm
Nhưng hay tay cẳng với dài.
Ngươi quá tin thời nhân tánh
Bao dung, đại lượng tha người."

"Khuyết điểm nhà ngươi: "chân thật"
Nhưng mà bản chất chúng sanh.
Bản năng sinh tồn vượt bực
Hận thù, tranh chấp mượt xanh."

"Danh lợi, bạc tiền cuốn hút
Công Lý, Đạo Đức mịt mờ.
Quyền lực say mê kẻ ác
Người hiền thua thiệt, rõ mà!"

"Ta vốn nể ngươi tài giỏi
Có điều phá rối ta hoài.
Ta thích mình thời bạn mãi
Mỗi người mỗi lối sống vui."

"Đừng tưởng ngươi tài hơn mỗ!
Ta đây cũng có ngón nghề.
Bây giờ muốn gì? Thân Mẫu
Biết người chống chọi lê thê"

"Mẹ ta võ công vời vợi
Trả thù, tìm tới ngươi ngay.
Ta muốn mình nay hòa giải
Bạn bè lui tới thường ngày."

"Tội ác ngươi thời như núi
Ta không giết chết ngươi đâu.
Giải ngươi Võ Lâm Đại Hội
Công khai xét xử đẹp màu."

"Ngươi đừng tự cao, tự đại
Ta đây chống lại từc thì"
Y giơ tay kia, bay khói
Mênh mông khói độc bay đi.

Lưu Hương mịt mờ ngã xuống
Vô Hoa cúi hẳn, chồm người.
Định giết ai kia chống báng
Tiểu Phi điểm huyệt nhanh thôi.

Quỷ Vương bất ngờ kinh ngạc
Không tin chất độc vô năng
Cuối cùng tay chân tê liệt
Lưu Hương giấu biệt Ác Nhân.







Được sửa bởi SNOW WHITE ngày Fri Mar 21, 2008 10:31 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 21, 2008 9:31 pm    Tiêu đề:








5) XÔNG VÀO HỔ HUYỆT

Bây giờ Lưu Hương Đạo Soái
Cùng ba Đại Hiệp sẵn sàng.
Xông vào Hang Hùm hiểm ác
Thạch Đà đi trước dẫn đường.

Cùng hai Hoa Sơn sư đệ
Lối đi, cạm bẫy mịt mùng.
Cuối cùng, cả đoàn đã tới
Thạch Đà liền rút lui luôn.

Đệ tử Quan Âm, áo trắng
Nữ nhi, ẩn hiện ra vô.
Thu Hương phất phơ áo mỏng
Một tay đã cụt bao giờ.

Sư Tỷ, hoa khôi tuyệt sắc
Chỉ là phế tật cánh tay.
Mắt phượng, mày ngài, da tuyết
Xếp Sòng tiếp khách, hôm nay.

Phái đoàn vào ngay vườn cảnh
Bông hoa rạng rỡ khắp vùng.
Nhà rộng, đàn ông, tiếp đón
Các nàng kiều diễm gác canh.

Quan Âm luyện công, chưa tiếp
Thức ăn, nước uống, khách mời.
Bỗng nhiên mọi người trúng độc
Hoa vàng, hương tỏa khắp nơi.

Vườn hoa làm người bủn rủn
Bốn chàng, chóng mặt, ngã dần.
Đi đứng bất thường, yếu hẳn
Hoa vàng, độc tính, hương lan,

Hôm sau, Thu Hương xuống gọi
Sư Mẫu lịnh tới mời chàng,
Đại Hiệp, đi đường yếu đuối
Lên phòng gặp mặt Quan Âm.

Khắp vùng, nam nhân ngớ ngẩn
Nhiều chàng, tuấn tú, khôi ngô.
Trẻ trung, bây giờ đờ đẫn
Như si, lú lẩn, khù khờ.

Đạo Soái hỏi qua một gã
Chừng hai mươi tuổi là cùng.
Nam nhân rõ ràng đẹp quá!
Hân hoan, cứ đứng quét đường.

"Các hạ, ưa làm việc nhỉ?"
"Ta đây thích thú ngoài trời
Làm vườn, tưới cây, nhổ cỏ
Phu nhân cắt cử chúng tôi."

Lưu Hương từ từ vào tới
Phòng loan, ít thấy nữ nhân.
Cửa mở, Quan Âm ngồi đợi
Đệ tử, đi lại vắng tanh.

Các cô mồ côi cha mẹ
Sư Mẫu nuôi dưỡng lớn khôn.
Truyền dạy võ công đệ tử
Trung thành, kỷ luật vô cùng.

Đạo Soái, lừng khừng đi lại
Quan Âm vội đóng cửa liền.
Hoa phòng, giường thơm, khêu gợi
Tấm gương chiếu rọi lung linh.

Nhìn chàng Lưu Hương tuấn tú
Là mỹ nam tử tuyệt vời.
Dáng dấp, độc thời hành hạ
Dục tình chắc đã chơi vơi.

"Đạo Soái đẹp trai ghê lắm!
Ta yêu say đắm lâu rồi!
Chúng ta kết đôi tuy muộn
Nhưng mà hạnh phúc tuyệt vời!".

"Ta chán cuộc đời sóng gió
Giết người, máu đổ chẳng ngưng.
Ta sẽ huy hoàng chồng vợ
Quy Ty nước đó hưởng nhàn!"

"Ta sẽ yêu chàng tha thiết!
Ta là Hoàng Hậu diễm kiều.
Anh là Nhà Vua trẻ đẹp
Chúng mình mãi mãi thương yêu."

Nói xong, má đào lõa thể
Ôi chao! Tuyệt thế giai nhân!
Nhũ hoa vô ngần diễm lệ
Mượt mà thân thể trắng ngần.

Đạo Soái lâng lâng cảm xúc
Tuổi cao, nhan sắc Tiên Nga.
Trẻ măng như là con gái
Hèn chi bao kẻ mê Bà.

Lưu Hương không ưa Ma Nữ
Anh hào, bình tĩnh, kiên cường.
Tuyệt thế má hường khêu gợi
Người hùng nhìn ả lạnh lùng:

"Cám ơn phu nhân thương mến!
Tôi đây, tuổi cũng đáng con.
Tôi không chìu lòng, không xứng
Bà tìm ngườì đáng Quân Vương."

"Ta vốn ghét phường xấc láo
Xưa nay, ta bực đàn ông.
Từ chối tấm lòng ta thích
Thì ta trừng phạt điên cuồng."

"Trong đời, một tên trái lịnh
Thạch Đà, tai lủng, mắt mù.
Lưỡi cắt, đầy nơi cát bỏng
Bởi vì dám chống Bà ư?"

"Nay người dám từ chối nhỉ?
Ta đây trừng trị thẳng tay.
Trúng độc hoa, nơi vườn đó
Đừng hòng thoát khỏi nơi này."

"Lần cuối, rượu mời, không uống
Muốn uống rượu phạt phải không?
Thông minh như chàng phải tính
Chết non, thật uổng vô cùng."

"Chớ trách ta không báo trước
Cho ta ác độc giết người."
"Chỉ là trò chơi người đẹp
Những chàng trẻ tuổi bên ngoài.."

"Nhà ngươi khác người vô dụng
Chỉ là có dáng khôi ngô.
Còn ngươi giang hồ danh tiếng
Thông minh, tuấn tú vô bờ!"

"Ta đây say mê chàng lắm!
Trăm năm hạnh phúc chúng mình.
Ta hưởng vinh hoa, phú quý
Quản cai Vương Quốc mông mênh!"

"Tôi không đồng tình phu phụ
Con Bà ngang ngửa tuổi tôi.
Tội lỗi của Bà lủ khủ
Đưa Bà xét xử có nơi"

"Đại Hội Võ Lâm quyết đoán
Sát nhân, tội ác của Bà.
Mẹ con gây ra quá lớn
Xin Bà chấp nhận theo ta!"

"Ta không muốn Bà giao chiến
Đánh nhau, việc chẳng nên làm.
Bà hãy đầu hàng, theo đến
Võ Lâm xét đoán công tâm."

"Người dám ngang tàng, hống hách?
Lấy tư cách gì bắt ta?
Quả là không còn muốn sống
Ta cho ngươi nếm chưởng Bà!"

Tức thì Quan Âm phóng lại
Võ công chuyển tới quá nhanh.
Dõng mãnh vô song, hiếm thấy
Bà ta còn chút nương tình.

Chưởng pháp vô vàn mãnh liệt
Lưu Hương muốn nghẹt thở luôn.
Quan Âm, mèo vờn con chuột
Vừa đánh, vừa ngó vô gương.

Thỉnh thoảng nhìn mình diễm lệ
Nhũ hoa quyến rũ vô song.
Bộ ngực, no tròn lồ lộ
Nõn nà thân thể má hồng.

Mỹ nhân bay qua, bay lại
Ảnh hình chiếu mãi vào gương.
Uốn lượn, bay vòng thoải mái
Bỗng nghe tiếng dội cái rầm!

Tấm gương vỡ tan, tức khắc
Lưu Hương đập nát quá nhanh.
Thừa cơ Quan Âm sửng sốt
Lẹ tay điểm huyệt tài tình.

Quan Âm rùng mình, bất động
Mắt trừng, hốt hoảng nhìn chàng.
Bấy giờ, tay chân mềm nhũn
Thủ pháp biến chuyển khôn lường.

Quan Âm trợn trừng đôi mắt
Giận dữ, bất lực, hỏi chàng:
"Nhà ngươi đã không trúng độc?
Bạn ngươi, yếu sức cả đàn."

"Tôi không dễ dàng trúng độc
Phu nhân chẳng biết việc này.
Bảy tuổi, tôi đây bị Soái
Làm tôi nghẹt mũi đến nay."

"Khứu giác, đã rày bị liệt
Tôi đành thở hít bằng da.
Tập tành lâu đà thở được
Cho nên, hơi độc các hoa."

"Không làm cho ta ảnh hưởng
Giả vờ độc trúng lờ đờ.
Đi đứng lừ đừ, yếu lắm!
Mới hòng che mắt được Bà."

"Phu nhân quả là tài sắc
Võ công tuyệt đỉnh Võ Lâm.
Tại hạ nể tình không giết
Đưa bà xét xử công bằng."

Quan Âm trừng trừng đôi mắt
Cắn răng, độc dược lan nhanh.
Bà ngã cái rầm xuống đất
Hồn lìa khỏi xác, lênh đênh.

Lưu Hương nhìn Bà, thương cảm:
"Phải mà, kiều diễm, tài ba.
Tuyệt thế Hoa Khôi, điêu đứng
Bao nhiêu nam tử sa đà! "

"Thất cơ chính Bà tự xử
Không ai có thể xử Bà."
Mỹ nhân vốn là Ma Nữ
Bây giờ hồn ngụ cõi xa.





Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 21, 2008 10:08 pm    Tiêu đề: 6) KẾT TÌNH TRI KỶ








6) KẾT TÌNH TRI KỶ

Nói về Thu Hương, cô ả
Nhất Hồng gặp gỡ giai nhân.
Da trắng, má hồng, môi đỏ
Đã làm xao xuyến anh hùng.

Hai bên, "Đồng thanh tương ứng
Đồng khí cũng dễ tương cầu"
Tâm sự cùng nhau hợp lắm
Đêm về, gió thoảng lao xao.

Thu Hương hận thù Sư Mẫu
Bà ta quả thật Ma Vương.
Giết cha mẹ nàng phú hộ
Gia tài đoạt cả, bắt con.

Lúc đó, nàng còn quá nhỏ
Đem về Hang Ổ dưỡng nuôi.
Lớn khôn, dạy thời võ nghệ
Thu làm đệ tử bao người.

Thu Huơng quả thời tuyệt sắc
Mới vừa mười sáu tuổi đời.
Da ngà, môi hồng, mắt biếc
Thướt tha dáng ngọc, hoa khôi.

Quan Âm nhìn thời, không thích
Ghét ai xinh đẹp hơn mình.
Chỉ muốn mình là đẹp nhất
Bảo nàng hủy hoại mặt xinh.

Nàng khóc, hết mình nài nỉ
Rằng nàng còn trẻ quá mà.
Sư Mẫu cứ là giữ ý
Ganh tỵ, không thể buông tha.

Đêm đó, nàng ta chạy trốn
Rủi thay phát hiện quân canh.
Thế là bị trừng phạt nặng
Chặt tay, cảnh cáo phản loàn.

Anh hùng vô cùng xúc động
Nhất Hồng quyết định cứu nàng.
Hai bên thề non hẹn biển
Trăm năm hạnh phúc vợ chồng.

Bây giờ Quan Âm đã chết
Thu Hương vội giải độc liền.
Mọi người bình yên, hết liệt
Êm đềm hạnh phúc đôi bên.

Nàng nhìn tri âm dò xét
"Tuy em xinh đẹp, anh thương.
Em, cụt cánh tay, xấu quắc
Sau này đừng có lạnh lùng."

"Em sẽ dẫn đường thoát khỏi
Mọi người, cạm bẫy êm qua.
Từ đây, tình ta mãi mãi
Em xin hầu hạ chàng mà!"

Nhất Hồng thấy nàng lo lắng
Mình cụt cánh trái tay ngà.
Yêu em đậm đà tha thiết
Người hùng cũng chặt tay ta.

Thu Hương ngẩn ngơ cảm động
Ôm chàng đứng khóc nỉ non:
"Chàng ôi! Sao chàng quá đáng
Cần gì hủy cánh tay Hồng."

Mọi người đi theo đôi bạn
Kết tình tri kỷ mặn nồng.
Tình yêu tuyệt vời cất cánh
Tình yêu bất diệt mênh mông.

Tình yêu vô cùng cao cả
Bạn tình, mạng sống hơn ta.
Thiên Thần tình yêu cánh vỗ
Tình yêu đôi lứa mượt mà.

Ô kìa! Xa xa hỗn loạn
Xác chết phơi trắng các nơi.
Đệ tử không ai còn sống
Khinh công bay bổng tuyệt vời.

Thạch Quan Âm thời tự sát
Có kẻ giết sạch các cô,
Cơ sở bây giờ tan tác
Máu chảy. người chết sô bồ.

Xác ngã, cài vô tờ giấy
Gửi chàng Đạo Soái Lưu Hương.
"Ngươi không giết người, ta giết
Thay ngươi, thanh toán chiến trường"

"Họa My Điểu, ký tên dưới
Xem chừng địch thủ ẩn danh.
Khinh công võ lâm hiếm thấy
Thủ pháp lui tới tái tình."

Khi rời Quỷ Vương Sào Huyệt
Lưu Hương tìm tới một nơi.
Vô Hoa chàng thời điểm huyệt
Bây giờ ai giết y rồi.

Họa My Điểu, người hạ thủ
Ký tên nhắn gửi Lưu Hương.
"Ta giết thế ngươi không giết"
Cao nhân kỳ dị không lường.

Hồng - Hương, vợ chồng đi mất
Ba chàng hịệp sĩ lang thang.
Sa Mạc kiếm tìm Vương Quốc
Hắc Trân Công Tử hại chàng.

Đêm đó cả đoàn khựng lại
Quân đội dàn trải nhộn nhàng.
Lưu Hương dừng chân thăm hỏi:
"Trân Châu lui tới trong vùng?"

Bât ngờ Tướng Công Lãnh Đạo
"Đó là Công Tử chúng tôi?"
Đạo Soái mừng vui hỏi tiếp.
Bây giờ mới biết đầu đuôi.

Trân Châu nàng thời Công Chúa
Cải trang nam tử giang hồ.
Ba cô vừa rồi khách quý
Thử lòng Đạo Soái vui đùa.

Xem chàng có yêu ba ả?
Có chịu đi kiếm mỹ nhân?
Trân Châu tuyệt trần Công Chúa
Cũng mê Đạo Soái quá chừng.

Bốn nàng, Trung Nguyên trở lại
Sau khi đợi mãi Lưu Hương.
Biền biệt người hùng chẳng thấy
Nóng lòng thục nữ lên đường.

Hồi Bốn vô cùng hấp dẫn
Họa My Điểu vẫn mơ hồ .
Khinh công thượng thừa, nhanh nhẹn
Giết người chớp nhoáng như mưa.

DIÊM KHÁNH





Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân