Gửi: Thu Mar 13, 2008 10:24 am Tiêu đề: CHÚNG MÌNH TÍNH SAU - (KIM ANH)
CHÚNG MÌNH TÍNH SAU
(SƯ TỬ HÀ ĐÔNG)
Nào Ai biết trước RỦI, MAY,
Sánh đôi với Gái xứ này HÀ ĐÔNG.
Cứ nhìn thấy má Em hồng,
Hàm răng Em trắng mà lòng ngẩn ngơ.
Trời hanh gió lặn thẫn thờ,
Bên Em mát rượi LỤA nhờ Hà Đông,
Thế là Ai chẳng thuận lòng,
Cùng Em kết nghĩa Vợ Chồng rõ MAY.
May ơi, May quá là May,
Bài THƠ Anh đọc mê say tặng nàng.
Thơ rằng:
NS*
"Nắng Saigon Anh đi mà chợt mát,
Bởi vì Em mặc Áo Lụa Hà Đông" *
Say sưa khen áo lụa hồng,
Vài năm có chút ẵm bồng trên tay.
Bây giờ áo lụa lâu ngày,
Phải mau biến sắc GÁI NÀY HÀ ĐÔNG.
Dữ hơn cọp cái sổ lồng,
Đúng là SƯ TỬ HÀ ĐÔNG đây mà.
Trời Ơi nghe nổi da gà,
TUỔI DẦN đã khớp, huống là HÀ ĐÔNG.
Nóng thì dùng quạt cho xong,
Đèo bồng chi thứ Lụa Hồng dễ phai.
Rõ thời RỦI thật chẳng sai,
Bị Ông Thi Sĩ biệt tài gạt đây.
Thôi thì đành chịu RỦI MAY,
Cho qua cái Kiếp đọa đầy trần gian.
HÀ ĐÔNG đích thực Quê Nàng,
Khuyên Ai xin chớ lựa hàng Hà Đông.
Cho chừa Thứ GÁI hiếp Chồng,
Bây giờ Áo Lụa, chổng mông vái trời
Cho Em ở vậy suốt đời
Chẳng Ai thèm rớ tới thời thất kinh
Dù cho có Đẹp có xinh.
Hẹn Em kiếp khác, CHÚNG MÌNH TÍNH SAU.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn