TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
SNOW WHITE Ngày tham gia: 29 Oct 2007 Số bài: 3689
Gửi: Sun Feb 17, 2008 3:33 am Tiêu đề: CÁI TA DỄ THƯƠNG - (MINH CẨM)
CÁI TA DỄ THƯƠNG
(Phỏng họa bài Vịnh Cái Rún của Kim Anh)
Cái Rún, nữ thi nhân, muốn nói
Là cuống nhau, vết sẹo đó, em à!
Rún không trắng, như ngọc ngà, sáng chói.
Mà con người cứ mãi, thích phô ra.
o0o
Cái Rún dị thường, rất là thô thiển
Chẳng có gì hấp dẫn, phải không em?
Bà Mụ cắt đi, vết lành sẹo đóng
Dầu bôi lên, khi bụng chẳng êm đềm.
o0o
Thế sao, thiên hạ thường đem khoe Rún?
Nhà thơ ám chỉ, cũng bởi ba hoa.
Mình cứ tưởng, ta là cao lắm
Dễ thương, lấp lánh Cái Ta mà!
o0o
Cái Rún, chính Ta là Vũ Trụ
Học cao, hiểu thấu hết mọi điều.
Tính khiêm tốn đã bồng phiêu mây gió.
Và nhún nhường, nhỏ nhẹ cũng bay vèo.
o0o
Cái Rún chính là Cái Ta đeo mãi
Làm khổ đau, ganh tỵ, hận thù.
Vô Ngã Niết Bàn, rán tu, sửa đổi
Ta sẽ thấy lòng thoải mái Vô Ưu.
o0o
Rún ngang quần, nhà thơ so sánh
Nghĩ cho cùng cũng đúng, đó em.
Ngã càng nhỏ, càng êm đềm thanh tịnh
Cõi Ta Bà, ta bình thản, an nhiên.
MINH CẨM
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn