TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - VỊNH CÁI RÚN
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

VỊNH CÁI RÚN

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Annie



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 2434

Bài gửiGửi: Sat Feb 16, 2008 2:28 am    Tiêu đề: VỊNH CÁI RÚN - (KIM ANH)








VỊNH CÁI RÚN

HỎI RẰNG cái RÚN từ đâu?
XIN THƯA vết sẹo cuống nhau đấy mà.
Phải chăng nó trắng như ngà,
Nó trong như ngọc, để mà phô trương!
THƯA KHÔNG nó rất dị thường,
Lỗ sâu trên bụng vết thương Mụ Bà.
Đôi khi để xức CÙ LÀ,
Mỗi khi đau bụng, lại thoa chút dầu.
Thế sao thiên hạ đua nhau,
Cứ khoe cái RÚN vì đâu vậy cà?
THƯA RẰNG bởi chút ba hoa,
Lắm khi cứ tưởng, rằng TA nhất đời.
Nhiều khi hứng lại buông lời,
TA là cái RÚN sáng ngời đấy nha.
Học cao, hiểu rộng nhất mà,
Quên điều khiêm tốn, rõ là lố lăng.
RÚN to RÚN nhỏ ai bằng,
Cao hơn chút xíu cái LẰN DÂY LƯNG.
Vài câu viết gởi chúc mừng,
Cái RÚN VŨ TRỤ cái QUẦN ngang nhau./.

KIM ANH









Được sửa bởi Annie ngày Fri Feb 22, 2008 7:04 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
Admin



Ngày tham gia: 23 Oct 2007
Số bài: 2278

Bài gửiGửi: Wed Feb 20, 2008 1:00 am    Tiêu đề: CÁI TA DỄ THƯƠNG (MINH CẨM)






CÁI TA DỄ THƯƠNG
(Phỏng họa bài Vịnh Cái Rún của Kim Anh)


Cái Rún, nữ thi nhân, muốn nói
Là cuống nhau, vết sẹo đó, em à!
Rún không trắng, như ngọc ngà, sáng chói.
Mà con người cứ mãi, thích phô ra.

o0o

Cái Rún dị thường, rất là thô thiển
Chẳng có gì hấp dẫn, phải không em?
Bà Mụ cắt đi, vết lành sẹo đóng
Dầu bôi lên, khi bụng chẳng êm đềm.

o0o

Thế sao, thiên hạ thường đem khoe Rún?
Nhà thơ ám chỉ, cũng bởi ba hoa.
Mình cứ tưởng, ta là cao lắm
Dễ thương, lấp lánh Cái Ta mà!

o0o

Cái Rún, chính Ta là Vũ Trụ
Học cao, hiểu thấu hết mọi điều.
Tính khiêm tốn đã bồng phiêu mây gió.
Và nhún nhường, nhỏ nhẹ cũng bay vèo.

o0o

Cái Rún chính là Cái Ta đeo mãi
Làm khổ đau, ganh tỵ, hận thù.
Vô Ngã Niết Bàn, rán tu, sửa đổi
Ta sẽ thấy lòng thoải mái Vô Ưu.

o0o

Rún ngang quần, nhà thơ so sánh
Nghĩ cho cùng cũng đúng, đó em.
Ngã càng nhỏ, càng êm đềm thanh tịnh
Cõi Ta Bà, ta bình thản, an nhiên.

MINH CẨM





Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân