Gửi: Thu Jan 24, 2008 1:33 am Tiêu đề: NỬA ÐÊM CHỢT TỈNH THẤY EM BUỒN Tác Giả: Thanh Thương Huyền
NỬA ÐÊM CHỢT TỈNH THẤY EM BUỒN
Nửa đêm chợt tỉnh, thấy em buồn
Mình đã già rồi, tóc điểm sương.
Con cái tự do, xa phụ mẫu
Ngôi nhà quanh quẩn chỉ chàng-nàng.
o0o
Nhìn kỹ, em còn thơm dáng ngọc
Mặt hoa, da phấn, dẫu gầy hao.
Tóc huyền còn chút màu con gái
Ngón đã sấn sùi, cũng chẳng sao.
o0o
Với xa quá cỡ, tay em đẹp!
Có móng dài như Mai Siêu Phong.
Bận rộn môi hồng luôn mấp máy
Lưỡi tươi lời nói, cứ hương nồng.
o0o
Mọi vật trong nhà dường lặng lẽ
Gió qua rèm cửa, chợt im re.
Ôm đồm, thương bậu lu bu quá!
Em hãy dựa Thiền, Tâm nhẹ đi!
o0o
Nửa đêm chợt tỉnh, thấy em buồn
Cảm động vô cùng, em biết không?
Duyên dáng, dịu hiền, nàng Tiên ạ!
Tình nghĩa đôi ta, cứ mặn nồng.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn