Lặng ngắm hoàng hôn lại nhớ quê,
Thu qua gió lạnh báo đông về.
Sáng mưa phơn phớt cho trời mát,
Chiều nắng chan hòa để đất mê.
Mưa nắng Sài-Gòn trong ký ức,
Hiện lên chớp nhoáng thấy buồn ghê.
Sương gió che mờ bóng dáng quê,
Tha hương chấp nhận hứng ê chề.
Tiếng chuông vọng lại tâm rung động,
Giòng nhạc nhẹ đưa dạ tái tê.
Nỗi nhớ chiều tàn chim mỏi cánh,
Thu về rải lá chốn sơn khê.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn