TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - THƠ TẾU
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

THƠ TẾU

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tuyển chọn THƠ của MAI THỌ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Sun Feb 28, 2016 10:42 pm    Tiêu đề: THƠ TẾU

MÌNH ƠI – MÌNH À!

(Phú Lan sưu tầm)

Đêm khuya nghe gọi: Mình ơi
Dậy em nhờ tí, Mình ơi, Mình à
Giật mình như thể gặp ma
Mồ hôi nó toát như là tắm mưa
Nằm im mắt nhắm cho qua
Bên tai thỏ thẻ Mình à, Mình ơi
Còn bao năm nữa trên đời
Vui xuân kẻo hết Mình ơi, Mình à
Người ta bảo lúc về già
Dẻo dai hơn trẻ Mình à Mình ơi
Con lớn chúng đã xa rời
Nhà thì vắng lạnh Mình ơi Mình à
Sao không bắt chước người ta
Cờ người quyết đấu Mình à Mình ơi
Bàn son có sẵn đang phơi
Quân ngà mau dậy Mình ơi Mình à
Ráng cho vui cửa vui nhà
Em thương Mình lắm Mình à, Mình ơi

(Khuyet Danh)




Được sửa bởi MAI THO ngày Fri Oct 01, 2021 11:43 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Sat Mar 18, 2017 10:20 pm    Tiêu đề: Thơ Tếu



Thơ Tếu


THƠ CỦA CÁC SẾP NHẮC NHỞ NHÂN VIÊN
(Bạn gởi đăng)

Bây giờ ghế ít đít nhiều
Chúng mầy hãy nhớ những điều sau đây:
Ăn chi là việc của Tao,  
Việc nghĩ,  việc viết,  thôi giao chúng mầy.  
Việc Tao ngồi ký suốt ngày,  
Thực thi công việc,  chúng mầy thay Tao.  
Việc Tao là hưởng lộc cao,  
Công lên việc xuống lại giao chúng mầy.
Uống rượu là việc của Tao
Còn khiêng,  bưng rót,  thôi giao chúng mầy
Nhậu nhẹt là việc của Tao
Còn khâu thanh toán,  chúng mầy ráng chi.
Ăn ốc là việc của Tao
Còn khâu đổ vỏ,  chúng mầy phải lo
Báo cáo thành tích để Tao
Còn nhận khuyết điểm chúng mầy chứ ai!
Giao du khắp thế gian nầy,  
Mở rộng tầm mắt,  việc nầy phần Tao.  
Trèo đèo lội suối gian lao,  
Tính toán rất kỹ,  thôi giao chúng mầy.
Lại đây Tao bảo cái nầy,  
Tao cấm chúng mầy nghĩ chuyện chống Tao.  
Chống Tao,  Tao chẳng làm sao,  
Nhưng mầy nghĩ bậy,  thì Tao trị mầy.
Trời cao,  biển rộng,  đất dầy,  
Tao đố chúng mầy thoát khỏi tay Tao.  
Trên trời muôn vạn vì sao
Ðố ai đo được lòng Tao với mầy
Tuy là ghế ít đít nhiều
Có tiền chạy chọt ghế chìu đít thâm
Có tiền ngồi mát bóng râm
Có chức thì hưởng muôn năm lo gì? !  
Quan to bổng lộc thiếu chi
Ðè đầu cỡi cổ khinh khi chúng mầy
Chúng mầy chớ có quấy rầy
Hãy lo phụng sự cho đầy túi Tao
Trên trời chi chít ánh sao
Trần thế bậc nhất là Tao.. .   sếp mầy! ! !


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Wed Mar 22, 2017 11:40 pm    Tiêu đề: Hỏi rất hay mà trả lời còn hay hơn !

Hỏi rất hay mà trả lời còn hay hơn !
(Bá Nha sưu tầm)
 
Vì Sao?

Anh có ở lại đây một trăm năm,
Ăn gà tây, uống coca, cũng không thành Mỹ trắng.
Anh có ở lại đây một ngàn năm,
Cắt cỏ dang nắng, cũng không thành Mỹ đen.

Tiếng Anh tiếng U nay chắc anh nói cũng đã quen,
Nhưng đến bao giờ mới phai mùi nước mắm.
Anh có muốn ở lại suốt đời?
Để mỗi lần đi cày về anh tắm,
Chỉ tắm dưới vòi sen

Những người đồng hương anh vừa quen hôm qua,
Ngày mai có thể trở thành kẻ lạ.
Những người thường làm mặt lạ,
Lại có thể bá cỏ hôn anh,
Nếu anh lên nhanh, nếu anh trúng số.

Ôi cái xứ sở xô bồ,
Lắm người qua hơn hai mươi năm
Vẫn còn bị hố.
Hàng xóm, láng giềng, nhà nhà lố nhố,
Nhưng chẳng ai thèm biết tên ai.
Xe của ai nấy đi,
Nhà của ai nấy đóng kín mít.

Tết tây tết ta, lễ tạ ơn tạ nghĩa,
Chẳng hề qua lại hỏi thăm nhau.
Thỉnh thoảng gặp nhau trên đường đi,
Cũng đặt bày làm người lịch sự,
Mấp máy nói hai nói ba, chào nhau,
Như chào cái cột cờ di động.

Đường phố, phi trường, núi rừng, ruộng đồng quá rộng,
Mà lòng con người đa phần tôi gặp,
Lại nhỏ bé đến li ti,
Nhỏ bé đến dị kỳ,
Nhỏ bé còn hơn những gì nhỏ nhất!

Thế mà từ quê nhà còn lắm người ao ước ra đi,
Thế mà từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về ...vĩnh viễn!
Vì sao? Vì sao?

Xuyên Sơn

Thơ đáp lại của Kế Đô:


Tớ chẳng muốn ở đây một trăm năm
Vì muốn trở thành người Mỹ trắng.
Tớ cũng chẳng muốn ở đây một ngàn năm
Để lao động như những người Mỹ đen.

Tiếng Anh, tiếng Việt tớ nói cũng khá quen
Nhưng đó là ngôn từ dùng trong giao dịch.
Nếu có phải ở đây đến khi nào viên tịch
Thì cũng phải đi làm với một mục đích
Để nâng cao nếp sống của con người.

Người đồng hương, hay người lạ ở trên đời
Đâu cũng vậy, có kẻ hèn người tốt.
Họ thương anh chẳng vì anh lắm bạc
Hay vì anh được cất nhắc làm to.

Chớ có lầm là nước Mỹ xô bồ
Khi thấy mỗi người mỗi nếp sống tự do
Đèn ai nấy rạng họ không nhòm soi mói
Trừ phi anh mở cửa đón họ vô

Anh trách mọi người sống rất thờ ơ
Gặp nhau chỉ lầm bầm vài câu nhạt nhẽo
Như những người học đòi làm lịch sự
Và ở nơi này cái gì cũng bự
Nhưng những người đa phần anh gặp
Lại có một tấm lòng đê tiện li ti
Vậy thì ai là kẻ đã lì xì
Hàng tỉ bạc cho quê nhà ăn Tết?

Cuối cùng như để thay lời kết
Anh lớn tiếng đặt câu hỏi vì sao?

Vì sao?
Từ quê nhà còn lắm người ao ước ra đi?

Xin thưa:
Vì quê nhà kiếp sống chẳng ra gì
Đảng Cộng Sản đang đè đầu dân đói khổ
Nuôi một lũ cán ngu, loài sâu bọ
Đục khoét làm giầu, cướp đất công khai
Cột đèn kia cũng muốn tếch ra ngoài!

Vì sao?
Từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về vĩnh viễn

Xin thưa:
Vì tầm nhìn của anh còn thô thiển
Lập luận một chiều, óc nô lệ còn cao
Anh chưa hiểu gì về chúng tôi, người tị nạn
Chỉ trở về vĩnh viễn khi không còn Cộng Sản
Chớ ngu si gì về làm bạn với đười ươi!!!

Kế Đô


Trả Lời Vì Sao.

Dù phải ở lại đây đến ba trăm năm
Nếu Việt Nam vẫn còn trong tay cộng sản
Tôi vẫn không về thăm cố quốc Việt Nam
Nói chi  ‘trở về … vĩnh viễn!”
Anh vẫn biết vì sao tôi vượt biển !?

Dù phải ở lại đây đến ba ngàn năm
Tôi vẫn không về sống chung với loài cộng phỉ
Chín mươi triệu dân Việt Nam rất hiểu
Chỉ có bọn anh
Giả điếc giả ngơ, hỏi vơ hỏi vẩn
Vì sao? Vì sao?

Vì con người khi được tự do
Có ai chọn sống chung với loài quỷ đỏ ?
Lũ vô thần lòng lang dạ sói
Bán nước buôn dân
“Xuất khẩu” lao động, lao nô
Bán đàn bà trẻ con cho Phi cho Tàu  
Ăn chận tiền viện trợ nhân đạo
Cướp đất giành nhà, hành hạ dân oan
Chiếm chùa phá miếu, kéo sập nhà thờ
Đào mả cuốc mồ
San bằng nghĩa địa
Xây cao ốc, khách sạn, đón khách ngoại quốc vãng lai
Làm giàu cho chủ tịch, thủ tướng … các “ngài”
Để họ trở thành tỉ phú
Tiền rừng bạc biển, gởi con du học nước Mỹ, nước Nga
Trong lúc dân lành nghèo khổ xót xa
Tay lấm, chân bùn,
Bươi rác móc bọc

Thế nên “từ quê nhà còn lắm người ao ước ra đi”
Thế nên “từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về …vĩnh viễn !”
Và “nếu cột đèn biết đi”, nó cũng “nhất trí” tìm đường vượt biển!

Vì sao? Vì  sao ?
Anh đã hiểu chưa nào ?
Hay vẫn còn hỏi ngơ hỏi ngẩn như một anh chàng giả đui giả điếc …
Bưng  bô .
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Mon Feb 15, 2021 6:06 pm    Tiêu đề: Thơ Vui Ngày Xuân

Thơ Vui Ngày Xuân

CHUYỆN TẾT NGÀY XƯA

Một anh lính trấn thủ miền xa
Gửi đồng đội mới vừa được phép
Về thăm nhà, một món quà Tết
Cho cô vợ, một thếp tiền, và
Kèm theo đó là một lá thư.
Anh bạn, trên đường về, lén mở
Lá thư xem nói gì trong đó

Thì thấy vẽ bốn chó, hai dê,
Một chũm chọe để ngay cạnh kề
Tám bát quái, không hề nhắc nhở
Đến số tiền gửi về cho vợ.
Anh bạn liền nẩy ý tham lam
Ăn chặn luôn đến sáu chục quan
Trong số một trăm quan tiền gửi.
Đến gặp vợ anh lính, hắn nói:
“Gói tiền mà anh gửi chị đây.
Bốn mươi quan, và lá thư này.
Anh không nhắn nhù gì thêm nữa,”
Cô vợ mở lá thư ngắm nghía,
Rồi bằng giọng giận dữ la lên:
“Tại sao anh lại ăn bớt tiền
Lấy mất sáu chục quan tôi vậy?”
Anh lính bạn cứ chối đây đẩy.
Chuyện được đưa lên tới cửa quan.
Quan hỏi vợ anh lính: “Mần răng
Hắn ta đã mất công mang giúp
Tiền chồng mi gửi về mừng Tết,
Mà mi lại không biết cám ơn,
Còn lên đây kiện cáo lăng nhăng?”
Cô vợ nói: “Bẩm Quan, bởi lẽ
Hắn đã làm một điều tồi tệ
Ăn chặn con cả sáu chục quan!
Chồng con gửi về trăm quan tiền!”
Quan thắc mắc: “ Trăm quan! Chứng cớ?
Trong thư này sao không thấy có!”
Cô vợ: “Thưa, có chứ! Bẩm Quan.
Bốn con chó, Quan có thấy không?
Là tứ cẩu. “Bốn” lần số “chín”,
Vị chi “ba mươi sáu” quan chẵn.
Bát quái, có phải “tám” quẻ không?
“Tám” bát quái, nhân lên là thành
“Sáu mươi tư”. Cộng thêm “băm sáu”
Không phải chẵn một trăm sao chứ?”
Quan nghe giảng mới vỡ chuyện ra
Bắt anh bạn trả lại tiền, và,
Phạt mười roi, vì là gian dối.
Xong Quan kêu cô vợ lại, hỏi:
“Hai con dê, cái chũm choẹ kia.
Ý nghĩa gì, mi nói tau nghe!”
Cô vợ mặt đỏ nhừ, líu nhíu:
“Dạ, chồng con chỉ là nhắc khéo
Chuyện riêng thôi, ý nghĩa gì đâu!”
Quan hỏi gặng: “Riêng, là thế nào?”
Cô vợ khẽ thì thào, bẽn lẽn:
“ Dạ, là chồng con, anh ấy hẹn
Tết “Trùng Dương” nhất định sẽ về
Dặn con trước, để con liệu mà
Sửa soạn “cái ấy” cho tươm tất!”

CHẨM TÁ NHÂN
(Xuân mới, viết lại truyện xưa)


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Fri Aug 13, 2021 9:58 pm    Tiêu đề: MẸ ƠI! VỀ CỨU BỐ


MẸ ƠI ! VỀ CỨU BỐ..��


MẸ ƠI! VỀ CỨU BỐ..��

A lô! Là mẹ đấy à❤����

Mẹ mau thu xếp về nhà đi thôi

Tình hình nguy lắm mẹ ơi.��

��

Mẹ không về kịp chắc đời bố tiêu!

.

‍Chuyện gì thế hả con yêu.⚘��

Nghe qua con kể ra chiều rất gay?!

Dạ vâng! Sự việc thế này:

Mẹ đi công tác mới ngày hôm qua

.��

Tối qua có trộm sang nhà��

Hình như là định trộm gà hay ngan

Chó nhà mình sủa râm ran��

Bố liền bật dậy vén màn chạy ra

.��

Hóa ra chẳng phải ai xa��

Mà cô Bạch Nữ ở nhà kế bên!

Thấy cô bố khẽ gọi tên

Rồi lao nhanh đến như tên bắn gà��

.��

Hai người chiến giáp lá cà��

Áo quần tự động văng ra khỏi người..

Quần nhau với trộm một hồi

Bố phì phò thở, trộm cười hi hi..��

.��

Lại còn giục bố: Mạnh đi! ��

Chết đâu mà sợ, việc gì phải lo?

Bố hừm một tiếng rõ to

Bật lên như cái lò xo đàn hồi

.��

Nghiến răng bố nhún, bố nhồi��

Mắt thì trợn ngược, mồ hôi dầm dề..��

Trộm cười khúc khích: Khoái ghê

Đúng là tuyệt diệu, chẳng chê điểm nào!

.��

Nói xong cô cấu, cô cào������

Cô ghì, cô riết, cô gào, cô rên..

Hai người liên tục đổi bên

Khi trên, khi dưới, xuống - lên nhịp nhàng

.��

Không ai muốn chịu đầu hàng��

Thế nên họ cứ nhịp nhàng xuống - lên.

Bố con giở võ kền kền

Hai tay bấu chặt hai bên hông người

.��

Mỏ thì cứ rỉa quả đồi��

Người thì nhấp nhổm liên hồi máy khâu

Trộm kia giở võ chọi trâu:

Quàng tay qua cổ ghì đầu, cắn tai

.��

Nhiều khi húc cổ, húc vai..��

Làm cho bố phải mệt nhoài từng cơn.

Quần nhau đến xẹp đống rơm

Bố con quệt dãi quanh mồm xin thua

.��

Trộm kia phụng phịu: Vẫn chưa��

Mới hơn một tiếng, chú đùa chị sao?

Bố con ngáp ngáp thều thào:��

Cho em khất chị, hẹn vào tối mai

.��

Em thề em sẽ trả bài��

Nếu không chị cứ cắt tai thằng này!

Tình hình có vẻ rất gay

Con e bố sẽ hạ chày quy tiên

.��

Trộm kia khỏe giống như điên��

Bố thì sức mấy đòi nghiền người ta?

Để ngăn trận chiến xảy ra

Mẹ mau thu xếp về nhà đi thôi

.��

Giờ G đã sắp đến rồi��

Họ mà tái đấu chắc đời bố teo

Tình hình đang rất hiểm nghèo

Mẹ không về cứu - bố tèo mẹ ơi!..������

---------------

Thơ vui thôi các bác nhé.

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Sun Sep 26, 2021 5:23 pm    Tiêu đề: CHÁU XÚI BÀ


CHÁU XÚI BÀ


CHÁU XÚI BÀ

Nghe mấy đứa cháu xúi bà

Lên phây những chuyện gần xa biết liền

Nên nhờ nó lập ních nêm

Để đọc tin tức mọi miền gần xa

Tổ sư mấy đứa hại bà

Lại đăng hình ảnh bà già lên phây

Không đăng ảnh chụp mới đây

Mà đăng cái ảnh những ngày còn son

Vào phây mới được mấy hôm

Mấy thằng trai trẻ chát luôn với mình

Khen “em” xinh thật là xinh

Người ở trong hình thật giống cô tiên

Vào phây chát cả ngày đêm

Buông lời tán tỉnh nên duyên sau này

Tổ sư cả lũ chúng mày

Cứ nhìn vào ảnh có ngày chết thôi

– Anh thích “em” ở nụ cười

Thực ra răng rụng hết rồi còn đâu

– Anh thích đôi mắt bồ câu

Thực ra thì đã nát nhàu chân chim

– Anh thích ba vòng còn zin

Ngoài đời nhìn thấy đứng tim con à

– Anh thích nét đẹp kiêu sa

Ngày xưa đi học ta là hoa khôi

– Thích “em” nói chuyện rất vui

Ta là cô giáo một thời dạy văn

Mình nói là bạn đã nhầm

Thì nó lại bảo chẳng cần quan tâm

Tán chuyện với “em” vài lần

Là anh đã thấy đời cần có “em”

Nó hỏi quê quán, họ tên

Trả lời với nó ních nêm Mộng Đào

Quê quán thì giáp nước Lào

Cứ vào xứ Nghệ, huyện nào phôn sau

Nó say mình thật rồi sao

Thế thì cho nó nốc ao nhớ đời

Có tìm khắp cả đất trời

Mộng Đào không thấy trên đời đâu nha.

Cháu ơi! Mau mở phây ra

Mộng Đào gỡ xuống không bà thần kinh.

ST

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Fri Oct 01, 2021 11:39 pm    Tiêu đề: Trăm năm trong cõi người già !

Trăm năm trong cõi người già !
Một bài thơ, tuổi già ai cũng thấγ mình trong bài viết

******************

Trăm năm trong cõi người già
Chuyện gần nhớ ít, chuyện xa nhớ nhiều

Chuyện từ thời bé tẻo teo
Nhớ từng chi tiết chẳng điều nào quên

Thế mà chuyện mới kề bên
Chưa ra khỏi ngõ đã quên mất rồi

Mắt đang đeo kính hẳn hoi
Bà tưởng mất kính khắp nơi bà tìm

Tờ báo ông để ngăn trên
Ông lục ngăn dưới nên tìm chẳng ra

Chìa khóa bà để trên nhà
Bà chạy xuống bếp tìm ba bốn lần

Dép, giày ông để ngoài sân
Gầm giường ông kiếm nên lần không ra.

Gặp người hàng xóm chào qua
Nghĩ hoài không nhớ ông, bà tên chi

Thẫn thờ ngồi trước ti vi
Mắt tuôn đầy lệ bờ mi ướt nhòe

Thương người, cám cảnh, nhớ quê
Chuyện nhà ,chuyện nước khó bề ngồi im

Xem ra cảm xúc đầy mình
Dễ hờn, dễ tủi, nặng tình nghĩa nhân!

Tai nghe phải nhắc nhiều lần
Tập trung cố gắng mười phần hiểu ba

Mắt nhìn mở đến tối đa
Trông gà hóa cuốc, quạ thành đa đa

Lương hưu tưởng đã đưa bà
Ông yên chí cất đến ba, bốn ngày

Hết tiền bà giục đi vay
Giật mình thảng thốt: tiền đây thưa bà.

Bà lườm ông chỉ cười xòa
Quên tiền thì có, quên bà thì không.



(Nguồn:Tác giả Đặng Thị Thanh An)

P/s : Tác giả năm naγ đã 92 tuổi mà vẫn sáng tác rất nhiều Thơ haγ ! Kính chúc cô nhiều sức khỏe và hạnh ρhúc mãi nhé !


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Sat Nov 06, 2021 8:56 am    Tiêu đề: Chửi cha Áo dài Việt... không quần !


Chửi cha Áo dài Việt... không quần !


Chửi cha Áo dài Việt... không quần !

Bài thơ phản đối rất thâm thúy!

Còn rất nhiều cô khoe... lố bịch hơn nữa kìa... Ê mặt!

Áo Dài Việt...không quần / no pants /sans...Pằng Tà Lồng!

Thơ rằng:

Chúng mày là lũ dở hơi

"Đầu tôm - xác lợn - mặt người" đáng phang:

Áo dài - quốc phục Việt Nam

Mấy con lợn cái sao mang làm trò?

Nếu ưa khoe ngực, khoe giò

Cởi ra cho nó thò lò là xong

Nếu ưa khoe rốn, khoe mông

Vứt cha nó hết, tồng ngồng mà khoe.

Việc gì lấy vải để che

Làm cho các nước bạn bè nghĩ sai:

Việt Nam quốc phục áo dài

Hóa ra chỉ để cho loài bán dâm!

Hỡi đồ khoe thịt bán thân:

Đừng làm xấu hổ bàn dân nước này

Hồn thiêng trong chiếc áo dài

Đừng đem cách điệu lạc loài, lố lăng.

Đừng nên đua kiểu lai căng

Làm cho hồn nước nhố nhăng, nực cười.

Mấy con Người Lợn - Lợn Người

Chúng mày có hiểu những lời này không?

Hỡi đồ đầu mọc sát mông:

Xin đừng làm nhục tổ tông, giống nòi!

Không biết tác giả

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Thu Nov 23, 2023 4:20 am    Tiêu đề: CHỌN CHỒNG!


CHỌN CHỒNG!

Mai Hữu Thọ
chọn ảnh minh họa


CHỌN CHỒNG!

(Phú Lan sưu tầm)

Con ơi nếu muốn nên người

Lắng tai nghe lấy những lời Thầy Bu

Chọn bò: Xem bắp, xem u

Chọn chồng: Xem cái “gật gù” trước tiên!

“Cái” nào cứ ngoẻo qua bên

Coi như đồ bỏ chớ nên đem về

Loại này chậm chạp, lề mề

Ăn sâm nó cũng chẳng hề ngẩng cao...

“Cái”nào ốm yếu xanh xao

Con đừng dại dột vớ vào nghe chưa!

Loại này hoạt động lưa thưa

Mới đến cổng chợ cũng vừa hết hơi

“Cái” nào lủng lẳng sắp rơi

Coi như “quá đát,” hết thời, đắp mô

Loại này chỉ tổ báo cô

Con đừng vơ lấy mà khô héo đời.

“Cái” nào cứ chỉa lên trời

Con nên vội tránh kẻo đời khổ đau

Loại này hùng hục như trâu

Vừa nhanh, vừa mạnh, vừa lâu bỏ bà

Con nên chọn loại trung hòa

Cương Nhu đúng lúc mới là chuẩn nghen!

Bây giờ ra phố nhanh lên

Kiểm tra từng “Cái” để xem thế nào...

St

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7286

Bài gửiGửi: Thu Dec 07, 2023 12:23 am    Tiêu đề: THƠ TẾU: Tình Việt Kiều


THƠ TẾU : Tình Việt Kiều

Ảnh minh họa


THƠ TẾU: Tình Việt Kiều

(Phú Lan sưu tầm)

Việt kiều khứa lão...bảy mươi!

Thăm quê nhớ lại một thời xa xưa

Lão ngỡ mình vẫn trai tơ

Các em xúm lại...xưng hô rất...mùi

"Anh" ơi! sao trẻ quá trời.

Làm lão tít mắt cười tươi...nghĩ thầm:

"Thế mà bà lão chết bầm

Dám chê mình chẳng nên cơm cháo gì..."

Thôi thì ta cứ...yêu đi,

Trông em mơn mởn dậy thì thấy mê.

Cơm nhà ăn riết chán ghê,

Đổi qua món phở là phê tức thì.

Quê hương đổi mới... lạ kỳ,

Ngành nghề phục vụ không gì sánh hơn.

Nhổ râu em nhổ bằng mồm,

Ngoáy tai ép sát em chồm em khươi!

Em day hai quả đào tươi

Lão nằm ngây ngất cả người...cứng đơ.

Massage em ấn em rờ,

Bằng môi, bằng ngực...ô hô tuyệt vời.

Thỏ thẻ em ngỏ đôi lời,

Anh mà có thích em mời tắm tiên.

Lão như Từ Thức lên tiên,

Trời mây, non nước, thiên nhiên một tòa.

Tay run, con mắt muốn lòa

Tiên kỳ, tiên cọ, Lão xoa...quả bồng.

Thẹn thò hai má tiên hồng:

“Anh à kỳ chết... về phòng đi nha!

Tiên cười tươi thắm như hoa,

“Ngàn vàng em giữ giờ là của anh! ”

Thì ra em gái nhà lành,

Cha già,mẹ yếu nên đành sa cơ?

Tuy làm công việc nhuốc nhơ,

Tắm tiên thôi, chẳng bao giờ bán thân.

(Lão Việt kiều thật quá đần,

Đời nay may vá màng trinh chuyện thường)

Lão sung như thưở thanh xuân,

Anh hùng, người đẹp đêm xuân tình nồng.

Lão bà bên Mỹ biết không?

Chồng bà đã mất, Lão ông đổi đời.

Nếu đem so sánh hai nơi,

Vợ thì cẳn nhẳn, em thời ngọt ngon.

Vợ ù úc núc béo tròn,

Em eo em mướt, lưng thon chân dài.

Vợ luôn sai bảo tác oai,

Em chiều, em chuộng, đêm dài cúc cung.

(Trời ơi chỉ có thằng khùng

Mới không biết chọn ở cùng với ai.)

Thôi thôi tài sản chia hai,

Bà theo con cái, Lão bay...lên trời.

Lâu nay sống phí cuộc đời,

Từ nay phải hưởng với người...trẻ, ngoan.

Mặc cho con cháu can ngăn

Lão làm bảo lãnh đưa nàng qua luôn.

Chuyện đời ai dại, ai khôn??

Qua sông nàng đá ngay ông...chồng già!

Tiền của chia với lão bà.

Nàng cuỗm hết sạch, chẳng chừa...một xu!

Giật mình mới thấy mình ngu!

Miệng thì ăn ít, “con cu” ăn nhiều

Bây giờ nửa tỉnh, nửa điên,

Gia tài mất hết cả thiên hạ cười.

Bắc thang lên hỏi ông trời,

Tiền cho gái...điếm có đòi được không?

Bà con cô bác rủa thầm,

Già chơi trống bỏi còn than nỗi gì?

Những ai còn muốn mê ly

Bài học của lão hãy ghi vào lòng

Tình Việt kiều có như... không!!

Huy hoàng một phút là xong...cuộc đời!!

(khuyết danh)

(Fb Trần khải Thanh Thủy)

Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tuyển chọn THƠ của MAI THỌ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân