Gửi: Tue Nov 01, 2016 7:56 am Tiêu đề: MÙA THU KHÔNG TRỞ LẠI Tác Giả: Thu Chi Lệ
MÙA THU KHÔNG TRỞ LẠI
Mùa thu đã chết từ năm trước
Từ thuở người đi như khói mây
Sương mờ che khuất phương trời đó
Phủ ngập hồn ta những tháng ngày
Vầng trăng vằng vặc trời quê cũ
Lấp lánh tầng trên muôn ánh sao
Ta đi giữa một chiều thơ mộng
Phảng phất ngàn hương theo gió bay
Bước chân trên lá vàng rơi rụng
Hoa cỏ tàn phai giữa lối mòn
Nán lại mùa thu, sao vội vã
Bầu trời đơn lẻ mảnh trăng non
Tiếng gió ru thay lời lặng lẽ
Hồn ta theo những bước thu đi
Em thấy chăng đường xưa ngập lá
Mưa về giọt nhỏ tiễn người đi
Ai đã làm cho thu héo hắt
Cho vầng trăng khuyết với sao thưa
Thu đi để lại mùa băng giá
Một mảnh hồn ta theo gió đưa..
Mùa thu lại về, gió nhẹ bay
Hỡi người em nhỏ rằng có hay
Bao năm cảm xúc không thức dậy !
Trên trời cao, mây xanh vẫn bay
Lối xưa, con đường mòn vẫn vậy
Mòn mỏi đợi chờ từng phút giây
Người đi bàng bạc không còn thấy
Mùa thu ngự trị mãi chốn này
Lớp lá lần lượt rơi, tàn phai !
Cuộc đời thay đổi dáng hình hài
Bốn mùa trần thế cứ đi mãi
Kỷ niệm, nhớ thương… giữ miệt mài
Giá đông băng lạnh chẳng ngần ngại
Cảm xúc theo từng mùa kéo dài
Ngập lá rồi, mùa thu trở lại
Xuất hiện một mùa mới, ngày mai
Để rồi mùa cũ về với ta
Gửi tia nắng cho người phương xa
Rằng thu này trời vẫn ấm áp
Nơi chốn trời cũ vùng quê nhà
Đường đời muôn ngã, người còn nhớ ?
Đã một thời rung động thiết tha
Mọi dấu vết, những kỷ niệm đẹp
Gìn giữ, lưu đọng mãi trong ta
Lá vàng ngập phủ khắp mọi nơi
Hồn bơ vơ một cõi, rụng rời !
Người đi theo khói mây vời vợi
Bỏ lại nhớ thương cho đất trời
Lắng nghe từng mùa, ngồi chờ đợi
Một chút đau thương hồn chơi vơi
Trăng tròn rồi khuyết, chân trời mới
Mùa thu trở về lại với đời.QuangBĐ
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn