Trăm thương nghìn nhớ suốt canh trường,
Để mặc hồn theo gió bốn phương.
Những lúc sương mờ nhờ chỉ lối,
Hoặc khi trăng sáng cậy soi đường.
Tim côi ôm ấp hình cùng bóng,
Mơ kiếm cho lòng đỡ nhớ thương.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn