TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Nghề bán nước
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Nghề bán nước

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tản Mạn Cuộc Sống
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Mây tím



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 9547

Bài gửiGửi: Sun Jul 10, 2016 12:31 am    Tiêu đề: Nghề bán nước

Nghề bán nước


Vì sao có “nạn bán nước?”

Nước của chúng ta dùng hằng ngày có chứa những thành tố tiềm ẩn của kim loại nặng, những hóa chất độc hại và những ký sinh trùng lây lan là những thứ, qua quá trình của thời gian, có thể dẫn đến những tật bệnh càng ngày càng trầm trọng, sự đau đớn kinh niên, ngay cả bệnh ung thư.

Ở Hoa Kỳ, kỹ nghệ “bán nước” không nhỏ, với một số tổng lợi nhuận trước khi trừ thuế là mười một tỉ tám đô la ($11.8 billion) trên cái số chín tỉ bảy (9.7 billion) gallons nước đóng chai bán ra vào năm 2012. Chúng ta phải trả $1.22 cho một gallon nước đóng chai, một cái giá đắt gấp 300 lần so với giá một gallon nước lấy từ vòi nước ra.

Thực ra cái con số ấy có thể còn cao hơn nữa.

Nếu chúng ta xét rằng hầu như 2/3 của tất cả những vụ bán nước đóng chai là những chai có dung tích 16.90 ounce (500 ml) thì phí tổn còn cao hơn nhiều: khoảng $7.5 mỗi galon, theo như số liệu của Hiệp Hội Cung Cấp Nước Uống Hoa Kỳ.


Hệ thống lọc nước


Ðiều đó có nghĩa là cái giá ấy gần như cao gấp 2,000 lần giá của một gallon nước từ vòi và gấp đôi giá của một gallon xăng loại thường.

Ðó là nói chuyện nước trên toàn quốc Hoa Kỳ.

Nghề... “bán nước” ở Cali

California không nhiều sông, ít mưa, thường lâm cảnh hạn hán, không đủ nước dùng, có khi phải biến chế từ các nguồn nước đã dùng rồi, gọi là nước thải sinh hoạt là nước thải phát sinh từ các gia đình, bệnh viện, khách sạn, cơ quan trường học, chứa các chất thải trong quá trình sinh hoạt, vệ sinh của con người. Thành phần cơ bản của nước thải sinh hoạt là các chất hữu cơ dễ bị phân hủy sinh học (cacbohydrat, protein, dầu mỡ), chất dinh dưỡng (photpho, nitơ), chất rắn và vi trùng.

Nước lấy từ các vòi nước trong nhà thường để lại vết ố vàng, hay khi nấu sôi để lại những cáu bẩn trong nồi. Do đó, theo thói quen, cư dân California thường phải đi mua nước từ các tiệm “bán nước” mà khu phố nào cũng có, trong cộng đồng người Việt với những cái tên Vĩnh Hảo, Nước Lọc Tinh Khiết, H2O, Family Water, Bolsa Water...

Người ta nói “nghề bán nước” là nghề lượm “bạc cắc!” Muốn hiểu nghĩa đen hay nghĩa bóng thì cũng như nhau. Mỗi gallon nước trước đây có tiệm bán 0.20 cents, bây giờ đồng loạt, tất cả cửa tiệm đều bán với giá $0.25. Buổi chiều người bán hàng mang cả một bao quarters về nhà. Những kẻ gian có lẽ chẳng bao giờ tấn công vào những cửa hàng bán nước, để chỉ lấy được vài trăm đồng chỉ toàn quarter hay tiền vụn, không có nổi tờ giấy $100.00 vì chẳng ai vác bình đi mua nước uống mà trả tờ trăm cho người bán.


Đàn bà hay trẻ con cũng phải tự túc lấy nước mà mang nước ra xe.


Vào mùa hè, một cửa tiệm nhỏ nhất phải bán được trên 1,500 gallons nước X $0.25 = $375.00.

Bạn thử làm một con tính: $375.00 nhân cho 30 ngày = $11,250.00, quả là một income khá khiêm nhường. Nhưng không sao, tiệm bán nước luôn luôn bán kèm vài ba thứ linh tinh: một thùng kem, phần lớn là kem cây, nước ngọt-soda, thẻ điện thoại, vé số lotto, vé số cạo, nhật báo hay tuần báo tiếng Việt.

Choán nhiều chỗ nhất trong tiệm nước là các loại bình lọc nước, chai hũ đựng nước, vì cũng có khi bình nước chúng ta rỉ, bể cũng như mất nắp đậy cần thay thế. Nói chung là những dụng cụ linh tinh cho việc... nước!

Ðừng coi thường những món vặt vãnh này, số tiền bán ra vượt hẳn số tiền bán nước. Nhưng với cây kem hay lon nước ngọt chỉ lời 0.25 cents, tờ báo lời $0.10 cents, cái vé số chỉ có hoa hồng chút đỉnh, trừ phi người mua số trúng độc đắc, nhưng con kiến tha lâu cũng đầy tổ, và “nghề bán nước” không nghèo đâu!


Đừng xem thường lợi tức của một tủ kem, một quầy vé số hay vài chai nước ngọt.


Ở Quận Cam hay quận Los Angeles, Nam California ngày nay, ngay trong cộng đồng người Việt có những công ty chuyên thiết kế hệ thống nước lọc cho bạn, kiếm chỗ sang nhượng cho bạn nếu thực sự bạn muốn làm “nghề bán nước”. Những chủ nhân ông này dưới tay có hệ thống franchise, nhưng người Việt thích mua bán kiểu cò con, mỗi người mỗi tiệm, nghèo nghèo kiếm bạc cắc, không ai để ý, cũng không ai ganh tỵ. Giữa một rừng dịch vụ, có ai để ý đến một cửa tiệm bán nước.

Mở tiệm bán nước, bạn khỏi phải đi thuê nhân công, để khỏi bị yêu sách tăng lương, nghỉ bệnh. Người bán hàng cũng chẳng cần biết tiếng Anh hay tiếng Mễ.

Khách mua nước tự mang bình vào tiệm, tự mình rửa lấy bình, tự lấy nước lọc trong vòi ra, tự mang bình ra xe. Người bán hàng chỉ cần xem số bình lớn nhỏ, nhân cho số gallon của khách hàng và... lấy tiền. Nước đã có giá, cũng chẳng cần nói thách, chẳng bị khách chê nước đậm hay lạt... Nước cũng không sợ thiu, thối chẳng cần phải bỏ tủ lạnh hay freezer.

“Nghề bán nước” có cần nhiều vốn không?

Muốn vào “nghề bán nước” phải thiết trí bộ phận lọc nước, trị giá khoảng $30,000, phụ tùng, chai lọ nữa khoảng $10,000. Ngoài số tiền thuê phố (chủ nhân đã tính thêm số nước máy tiệm dùng từ nguồn nước công cộng,) sau đó, tiền thu vào là của chủ tiệm.

Có nghề “một vốn bốn lời” đã là ngon, “một vốn mười lời” cũng hiếm, nhưng ở Mỹ này, nước đóng chai, bán ra giá đắt gấp 300 lần so với giá một gallon nước lấy từ vòi nước ra, thì ở những cửa tiệm bán nước, nước bán ra từ vòi đã lọc, phải đắt gấp 100 lần giá nước từ vòi công cộng.

Cứ kêu người đến đặt hệ thống lọc nước cho bạn đi, sau đó chỉ ngồi... thu tiền.

Mở tiệm nước, bạn không cần có tay nghề, khỏi cần phải chiều khách, khỏi lo người giúp việc bỏ đi. Bạn chỉ cần thuê một ông già hay một phụ nữ đứng thu tiền, mở cửa, đóng cửa tiệm, mở đèn, tắt đèn là đủ.


“Tôi mua nước không phải chỉ để pha trà, nấu cà phê mà còn để nấu cơm, luộc rau, hay nấu canh. Nước máy chỉ để tắm và giặt! ”


Mua nước để làm gì?

Với lý do sợ dùng nước bẩn, anh Tư Minh ở Westminster, gần như vài ba ngày lại phải mang bình mua nước, ít thì mang ba bình 4 gallons, nhiều thì có khi đem đi cả 8 bình. Anh cho biết nhiều công ty đã quảng cáo những loại bình lọc nước nhỏ, gắn thẳng vào vòi nước ở trong sink nhà bếp, nhưng anh không tin tưởng, nếu so với hệ thống lọc nước ở tiệm, cung cấp hàng chục nghìn gallons nước mỗi ngày, thì chắc nước ở đây bán ra, phải tinh khiết hơn.

Có người chỉ dùng nước lọc mua từ tiệm để nấu trà hay pha cà phê, nhưng phần lớn cẩn thận, muốn dùng nước sạch, luôn cho cả chuyện nấu cơm, luộc rau, nấu canh.

Ông cụ Minh, một H.O. đã 85 tuổi sống trong apartment gần tiệm bán nước ở trên đường Euclid, Santa Ana, thì không mang nổi những bình nước 4 gallons, ông dùng bình sữa tươi đã uống xong, súc kỹ và để dành để đi mua nước lọc, nhẹ nhàng, thuận tiện cho việc mang nước về nhà.

Hiện nay ở Mỹ có những công ty bán nước bình loại 5 gallons như Sparkletts, Arrowhead hay Nestlé, giao nước tận nhà, nhưng không phải ai cũng nâng được bình nước 22kg73 đem vào bếp, nên tốt hơn là mang những chiếc bình nhỏ, ra tiệm bán nước đầu phố mua từng bình đem về nhà.

Nếu độc giả thấy nghề bán nước là một nghề ít vốn, nhàn nhã và nhất là... lương thiện, thì nên mở một tiệm nước, thu bạc cắc, sống qua ngày. Và cũng chẳng cần mang mặc cảm, nếu có người gọi mình là... ”thằng bán nước! ”

Phan Các Phương
Nguồn: baotreonline.com

Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tản Mạn Cuộc Sống Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân