Mỗi năm cánh phượng rớt bên thềm,
Nghĩ tới người xưa lại nhớ thêm.
Mầu đỏ bờ môi bao ấm áp,
Sắc xanh tà áo quyện êm đềm.
Những khi làn gió xuyên cành lá,
Lại khiến tâm tư thấy yếu mềm.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn