TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Văn Hóa CHỬI của người Việt
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Văn Hóa CHỬI của người Việt

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Cà Kê Dê Ngỗng
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
NhưkimDT



Ngày tham gia: 04 Jan 2013
Số bài: 42

Bài gửiGửi: Mon Nov 24, 2014 10:37 pm    Tiêu đề: Văn Hóa CHỬI của người Việt


Cali Today News - Cách đây mấy hôm tôi gặp lại người bạn sau nhiều năm không liên lạc, tôi với hắn cứ huyên thuyên đủ chuyện qua điện thoại. Thời đại ngày nay, cũng nhờ có smart phone với nhiều ứng dụng mà con người ta cũng dễ dàng nói chuyện với nhau thoải mái mà chẳng tốn tiền là bao. Hắn với tôi cùng tuổi, hai đứa cùng sinh ra và lớn lên ở một thành phố, nhưng sau ngày ra trường cấp 3, thì mỗi đứa một nơi. Hắn đi lưu lạc tận bên trời Âu, còn tôi thì lang thang ở đất Mỹ. Hắn hơn tôi được cái tuy là đàn ông con trai nhưng miệng mồm xã giao chẳng khác gì đàn bà con gái, ai gặp mặt nói chuyện với hắn một vài lần đầu đều có cảm tình, cảm tình không phải chỉ bởi lối nói chuyện có duyên, nghe dễ lọt tai của hắn mà cũng bởi cái lối chửi có văn hóa của hắn. Bạn bè tôi ngày trước ai cũng nể cái cách chửi của hắn, mở miệng ra buông một câu khen gợi cũng phải chửi trước rồi khen sau, nói chuyện xã giao dăm ba câu cũng cố mang vài câu chửi để kết thân. Nghe hắn kể chuyện phiêu bạc của hắn gần 3 năm ở bên trời Tây rồi cũng trở về Việt Nam kiếm đường làm ăn buôn bán. Tôi chợt nghĩ có lẽ môi trường sống phương Tây không phù hợp với những người có lối ăn nói phóng khoáng, dễ dàng buông miệng chửi để kết giao, kết thân như hắn nên hắn trở về lại việt Nam cũng phải. Rồi tôi bất chợt nghe hắn than thở xã hội Việt Nam ngày nay làm ăn ngày càng khó khăn, nhiều vấn đề bất cập khiến mọi người căng thẳng và sẵn sàng nói những lời thô lỗ cho nhau, sẵn sàng buông những tiếng chửi té tát vào mặt nhau. Người như hắn, ăn nói được xem là có duyên với lối chửi có văn hóa mà còn thấy ngán ngẩm với lối chửi của người Việt Nam hiện nay thì tôi đây cũng thấy buồn cười. Tôi hỏi hắn: mày hay tự nói mày là người chửi có văn hóa, vậy theo mày những người kia họ chửi như thế nào? có văn hóa hay không?




Tôi nhớ cách đây chỉ mới vài tuần, trên một bài báo mạng tôi đọc, ở Hà Nội vừa ra quy định cấm công chức, viên chức nhà nước nói tục, chửi thề. Nghĩ đến chuyện đó là tôi lại thấy thật nực cười, nhưng biết sao được khi cái thói chửi thề không biết từ bao giờ đã được xem là một nét văn hóa mới trong xã hội Việt Nam thời nay: văn hóa chửi. Nếu có dịp đến Hà Nội, chắc hẳn du khách gần xa sẽ rất tò mò muốn tìm đến tiệm Cháo Chửi, Phở Chửi và mặc nhiên từ lúc nào đó, món Cháo Chửi, Phở Chửi đã trở thành đặc sản của đất Hà Thành với nhiều du khách, không phải vì món cháo, tô phở ở đây ngon hay đặc biệt gì mà là vì mỗi khi đến đây ăn, bất kỳ thực khách nào cũng như bất kỳ du khách gần xa nào cũng đều được nghe bà chủ quán cho đến nhân viên trong quán buông miệng chửi không tiếc lời, Khách đến đông nghẹt quán không có chỗ đi lại cũng nghe chửi, quán vắng khách ế hàng cũng nghe chửi, trời nóng, trời rét, cúp điện, mưa gió cứ vừa dừng xe đặt chân đến cửa quán thì khách hàng nào cũng được nghe chửi. Chính vì vậy mà quán cháo chửi, phở chửi dường như lúc nào cũng tấp nập người đi qua kẻ đi lại, người ta tìm đến quán ăn này không phải để ăn, để thưởng thức ẩm thực, mà là chỉ để nghe chửi, thỏa mãn trí tò mò rồi cười mua vui.



Tiếng Mỹ chữ "chửi" rất ít ai dùng, mà tôi nghĩ bây giờ tôi có hỏi nhiều người sống ở Mỹ lâu năm, tôi cũng dám chắc rằng đa số họ cũng không biết chữ "chửi" trong tiếng Mỹ là gì, đọc như thế nào, viết ra làm sao. Nhưng trong tiếng Việt thì rất nhiều câu có chữ này. Điều đơn giản là đem hai cuốn từ điển tiếng Anh và tiếng Việt, thì sẽ thấy chữ "chửi" trong tiếng việt tràn ngập nhiều trang giấy với ý nghĩa phong phú, cách dùng đa dạng, nhiều chữ ghép, nhiều từ ghép. Có lẽ tiếng việt mình phong phú hơn tiếng Mỹ cũng bởi có nhiều từ ngữ đặc biệt như "chửi". Tụi tây tụi Mỹ có bực mình, họ có chửi thề để hạ hoả, mà những từ họ dùng để chửi cũng không xấu xí, nặng nề hay thô thiển như người Việt mình. Họ chửi một vài câu để qua cơn giận, nỗi bực tức rồi thôi. Chứ cái kiểu đứng chửi nhau giữa chốn đông người bất phân thắng bại, rồi lên mạng chửi nhau qua mạng xã hội Facebook thì có lẽ chỉ có dân Việt mình mới xây dựng được lối văn hóa đó.

Dạo quanh trang mạng xã hội cá nhân của nhiều diễn viên, ca sĩ nổi tiếng ở Việt Nam cho đến bọn trẻ vị thành niên mới lớn, đâu đâu cũng đọc thấy những câu chửi. Tôi nhớ cách đây không lâu, trên trang mạng xã hội cá nhân Facebook của mình, tỷ phú Bill Gates đã đăng tải một tấm hình dây điện chằng chịt như màn nhện trên đường phố Việt Nam mà ông thấy được với lời bình luận miêu tả chân thật pha chút phê phán, ái ngại về mức độ nguy hiểm cũng như cảnh quan thẩm mỹ ở đường phố Việt Nam. Vậy mà chỉ trong vòng chưa đến một tuần, tấm hình trên trang mạng xã hội cá nhân của ông đã có hơn 10,000 lời bình luận từ những bạn trẻ Việt Nam không ngừng buông những lời lẽ chửi rủa vô văn hóa bằng cả hai thứ tiếng Việt và tiếng Anh. họ đã dùng cách gõ bàn phím và chửi trên trang mạng xã hội cá nhân của ông tỷ phú nổi tiếng thế giới dưới sự chứng kiến của hàng triệu người sử dụng mạng xã hội Facebook trên thế giới. Nhiều người nước ngoài cũng thấy sợ với kiểu chửi của các Facebooker Việt Nam, nên đành ngậm ngùi gõ vài lời bình luận đề nghị họ dừng lại, nhiều bạn trẻ Việt Nam trong nước và ở nước ngoài thì chỉ biết gõ vài dòng tiếng Anh thay mặt dân Việt xin lỗi ông Bill Gates và bạn bè nước ngoài trước những lời lẽ xấu xí kia. Chỉ qua việc đó thôi cũng đủ biết người nước ngoài đã nhận thấy trình độ dân trí cũng như văn hóa chửi của dân Việt mình ngày nay như thế nào.

Khi còn học phổ thông trung học ở quê nhà, tôi hay tìm đọc nhiều sách văn học trong nước hồi đầu thế kỷ trước, mấy ông già văn cũ thời thập niên 30 - 50 hay chửi lắm, chửi thẳng vào cách viết, vào từng con chữ họ viết nhưng họ viết và chửi theo cái văn phong riêng, giọng điệu riêng của họ dưới cái nhìn vấn đề tiêu cực trong xã hội để ghi dấu ấn riêng trong lòng người đọc. Tôi nghĩ bất kỳ ai đã từng đọc những tác phẩm văn học Việt Nam của thế kỷ trước thì có lẽ khó mà quên được cái cách viết và chửi của nhà văn Nam Cao hay Vũ Trọng Phụng... Ngày nay khi lướt qua các trang báo mạng trong nước, hay những trang mạng xã hội cá nhân, tôi vẫn thường thấy hàng ngày những bài viết chửi bới của các bạn trẻ. Họ chửi như một thói quen hàng ngày trong cuộc sống thực tế, trong thế giới ảo internet và cả trên mạng xã hội. Mấy đứa trẻ mới tập viết cũng bắt chước chửi, cái gì cũng đem ra chửi. Thêm nữa là tập tành cách viết lách với cái nhìn tiêu cực, suy nghĩ cực đoan trong cuộc sống rồi chửi, để được nổi tiếng. Giận cha mẹ, giận ông bà, giận bạn bè, thầy cô, cứ tha hồ mà đem lên Facebook cá nhân để chửi. Người mẫu ganh ghét với đồng nghiệp, ca sĩ tức giận vì bị hủy show, nhạc sĩ bày tỏ vẻ oan ức vì bị tố đạo nhạc, đều lần lượt lên trang mang xã hội Facebook để chửi nhau.

Trong suy nghĩ của nhiều người Chửi chính là một sự bất lực của trí tuệ. Dân trí càng thấp thì chửi càng được đem ra nói nhiều hơn. Nhưng ở Việt Nam ngày nay, có lẽ Chửi còn được gọi là một lối văn hóa mới. Những năm gần đây, tôi được đi nhiều nơi, đến nhiều nước nhưng tôi chưa bao giờ được thấy 2 người phương Tây hay 2 người Nhật đứng chống nạnh chửi nhau bao giờ. Ngay cả những lần du lịch ở các nước Đông Á như ở Thailand, Malaysia, tôi cũng không thấy cảnh này. Họ chỉ to tiếng tranh luận đúng sai rồi thôi. Còn chửi tay đôi, chửi đổng, chửi móc méo, chửi oan oan, chửi bằng ngôn từ xấu xí mày là con vật này, mày là cái đồ thế này thế kia, cha mẹ mày là thằng này con kia.... thì có lẽ tôi chỉ thấy ở Việt Nam quê hương tôi.
 
Thiết nghĩ, cái lối chửi có văn hóa của nhiều người Việt Nam hiện nay đã bị lạm dụng quá mức. Dù biết rằng chửi là một sự bất lực của trí tuệ, nhưng mà trí tuệ thì ai cũng có, vậy nên hãy dùng trí tuệ của mình để chửi như thế nào mà người nghe, người đọc cảm nhận được rằng mình chửi có văn minh, có văn hóa dưới cái nhìn của một người biết dùng chính trí tuệ của mình để suy nghĩ thì hãy làm, còn không thì thôi, xin đừng đem Chửi ra làm một lối sống văn hóa mới cho người Việt, kỳ lắm.

(Long Vi)
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Cà Kê Dê Ngỗng Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân