Ta mang cây bút trên lưng
Bút lông để quét,
cán rồng giỡn chơi
Co chân ta phóng ngang trời
Tay che ngang trán
ngắm vời xa xa
Nghiêng tai nghe ngóng giang hà
Tiếng con sóng vỗ
đưa ta về trần
Giật mình thân bỗng phân thân
Rút cây bút quét
một đường phù vân
Té ra trong cõi luân hồi
Ta là cốt khỉ
ghẹo người cõi Thiên
Bây giờ theo bước nhân duyên
Ta là con khỉ
Tề Thiên cõi trần
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn