TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ANH HÙNG Hồi 2 - Truyện Thơ
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ANH HÙNG Hồi 2 - Truyện Thơ

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 14, 2008 10:56 am    Tiêu đề: ANH HÙNG Hồi 2 - Truyện Thơ




HỒI II: VÔ HOA DIỆU TĂNG

1) ĐẠO SOÁI LƯU HƯƠNG


Tiểu Phi nay thời thay đổi
Trở thành Đạo Soái Lưu Hương.
Hay Sở Lưu Hương cũng vậy
Là Vua Ăn Trộm vang lừng.

Hoàng Đế trộm đêm báo trước
Khổ chủ canh gác đề phòng.
Ngọc vàng, kim cương quý giá
Thời gian cũng tỏ rõ ràng.

Chẳng hạn điển hình một vụ
Viên Ngọc giá trị liên thành.
Chủ nhân báo liền hôm đó
Chính quyền cao thủ gác canh.

Lự lượng an ninh khắp chốn
Vòng trong xen lẫn vòng ngoài.
Viên Ngọc giấu thời nơi kín
Nửa đêm trộm viếng tuyệt vời.

Cuối cùng Ngọc thời không cánh
Mà bay mất dạng hồi nào.
Trong tủ giấu vào giấy trắng
Ghi tên Đạo Soái Hương Lưu.

Ăn Trộm vô cùng tài giỏi
Khinh công tuyệt kỹ Võ Lâm.
Tầm Hoan truyền chàng các loại
Chưởng pháp kinh nghiệm chém đâm.

Đệ Nhất Giang Hồ Cao Thủ
Của giàu lấy trộm, chia nghèo.
Nổi danh giúp người cô thế
Cường hào ác bá dẹp tiêu.

Bất bình xẩy ra các Phái
Vụ án nổi bật ám mưu.
Khống chế Võ Lâm gây rối
Lưu Hương đã phải xen vào.

Từ khi Tiên Nhi thảm tử
Hoa Mai vụ án phá tan.
Tiểu Phi yêu nàng quá cỡ
Nên thề kiếm bỏ không dùng.

Dẫu chàng sở trường rút lẹ
Bây giờ thay thế Quạt kia.
Vũ khí, vật gì cũng thế
Hiểm nguy những kẻ cận kề.

Chiếc thuyền ngao du sông biển
Lưu Hương truyền tụng giang hồ.
Vô cùng khôi ngô tuấn tú
Bao nàng diễm lệ sáp vô.

Tiểu Phi tuổi vừa hăm sáu
Huyền thoại tài giỏi, giàu sang.
Phong nhã vô cùng mưu lược
Võ Lâm Đệ Nhất anh hùng.

Trên thuyền ba nàng kiều diễm
Xuất thân từ Viện Cô Nhi.
Người hùng đem về nuôi dưỡng
Trở thành bạn gái Tiểu Phi.

Tô Dung Dung, khéo tay, lanh lợi
Giai nhân trí nhớ tuyệt vời.
Nhân vật nàng thời nhớ hết
Giang hồ theo sát nhớ dai.

Mặt nạ cải trang tài giỏi
Hàng trăm, thay đổi Đại Ca.
Khi chàng đi xa hành hiệp
Sẵn sàng giúp sức nhanh mà.

Hồng Tụ, mặt hoa, da phấn
Môi đào, kiều diễm giai nhân.
Tài chánh, giữ gìn ngân khoản
Chi tiêu, tính toán kim ngân.

Điềm Nhi lo phần cơm nước
Món ăn thức uống ngon lành
Rượu thịt anh mình thưởng thức
Mỗi người, mỗi việc, gọn, nhanh..

Tam nương đều xinh như mộng
Cô nào cũng đẹp, trẻ trung.
Mơn mởn, đào tơ, duyên dáng
Tri Âm, Tri Kỷ anh hùng.

Tiểu Phi, giang hồ, hai bạn
Hồ Thiết Hoa, tướng to con.
Đào hoa má hồng say đắm
Võ công nổi tiếng như cồn.

Cơ Băng Nhạn, càng sâu sắc
Khôn ngoan, cẩn mật, tài hoa.
Hay ưa đàn bà đơn chiếc
Lai rai gái đẹp, lân la.

Đạo Soái thật là khó biết
Võ công cao tới bậc nào.
Cao thâm, không dò trước được.
Cao nhân tuyệt kỹ tới đâu.

Càng đấu, càng mau tấn tới.
Kỳ tài huyền thoại khó tin.
Hầu như thắng nghìn đối thủ.
Chỉ nghe danh, sợ rút liền.

Đạo Soái, mỗi khi hành hiệp
Thiết Hoa, Băng Nhạn hai bên.
Như hổ thêm vi, mạnh thiệt
Tung hoành, ngang dọc mông mênh.

Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 14, 2008 11:16 am    Tiêu đề:




2) CHƯỞNG MÔN CHẾT THẢM


Hôm đó, Lưu Hương hóng mát
Dòng sông, sóng biếc lăn tăn
Đục ngầu đại giang trôi xác
Lưu Hương tay vớt lẹ làng.

Ôi chao Chưởng Môn Nam Hải
Bị giết bởi Phái Chu Sa.
Chiêu thức rõ là dễ thấy
Cớ gì lại thẩy khỏi bờ.

Ô kìa lập lờ xác chết!
Áo quần bê bết máu đào
Đạo Soái lại lao xuống nước
Kéo lên, Trưởng Phái Chu Sa.

Xem kỹ, quả là kiếm pháp
Tài tình, đặc biệt, sáng lòa.
Huyết đọng, lỗ to xám xịt
Ấy là kiếm Phái Hoàng Sa.

Tiểu Phi đoán xa một chút
Chắc còn nhiều xác bềnh bồng.
Quả nhiên xuôi dòng nước biếc
Xác trôi liên tiếp trên sông.

Kéo lên, Chưởng Môn bị giết
Chính là thuộc Phái Hoàng Sa.
Lại thêm lập lòe sóng nước
Xác trôi lướt thướt, không xa.

Vớt lên, thì ra Sa Mạc
Chi Vương bị giết rõ ràng.
Bởi phái Hoàng Sa chưởng pháp
Mắt còn uất ức nhìn trân.

Hoàng Sa bị thương chỗ nghiệt
Chết liền tức khắc hãi hùng.
Chính là Chi Vương Sa Mạc
Bấy giờ, ân oán đã xong.

Tiểu Phi vô cùng kinh ngạc
Gian nhân độc ác vô vàn.
Mưu đồ rõ ràng chất ngất
Y gây tranh chấp thù hằn.

Tạo nên Võ Lâm tàn sát
Giết người tội phạm nhởn nhơ.
Võ công quả là uyên bác
Kiếm chiêu, kiến thức bao la.

Chưởng Môn giết thời quá tải.
Tạo ra vụ án động trời.
Chánh phạm, rong chơi, tại ngoại,
Ma Vương, quỷ kế tuyệt vời.

A giết B rồi thả xác,
A này bị diệt bởi C.
Rồi C bị D chém nát.
C đâm D trước họng kìa.

Bốn phe chầu về Âm Cảnh
Hận thù thanh toán đã xong.
Phủi tay không còn vương vấn
Nợ nần tay trắng thong dong.

Chánh phạm, ngoài vòng pháp luật
Ung dung sách lược mưu đồ
Náo loạn Võ Lâm trong tối
Cứ là khống chế mịt mờ.

Bốn xác Chưởng Môn chết thảm
Âm mưu Gian Đảng khó lường.
Đạo Soái quyết tâm xông thẳng
Điều tra chỉ điểm Đầu Đàng.

Bỗng nhiên cô nàng áo trắng
Khinh công tuyệt đỉnh lên thuyền.
Uy hiếp Dung Dung lẹ lắm
Kiếm kia chỉ thẳng gần tim.

Mặt choàng chiếc khăn màu xám
Chỉ lòi thần nhãn long lanh.
Tiểu Phi bất thần, bình tĩnh
"Cô kia, tôi muốn điều đình!"

"Xin đừng hại nàng vô cớ
Có gì cứ nói rõ ràng
Lưu Hương luôn luôn giữ hứa
Mong cho ý kiến, đi nàng."

Cô gái nhìn chàng tuấn tú
Khôi ngô, tuổi trẻ, tài ba.
Hình như nàng ta do dự:
"Nhà ngươi phải hứa với ta!"

Thủy Mẫu Âm Cơ Sư Trưởng
Buộc người đến gặp nay mai.
"Thiên Nhất Thần Thủy" bị trộm
Bà nghi người cắp không sai".

Đạo Soái nghe thời giận lắm.
"Tại sao vu khống cho ta?
Thiên Nhất, chưa hề thấy dạng
Cớ gì quyết đoán vu vơ?"

"Thần Cung mịt mờ Thủy Mẫu
Ta đâu có thấu chỗ nào.
Rõ ràng cố tình vu cáo
Ta không có biết chi mô."

Nam Cung Yến ta khuyến cáo:
"Thiên Nhất cất giấu trong Cung.
Thuốc độc chôn phòng kín đáo
Không mùi, không sắc khó phân."

"Nhà ngươi khinh công siêu đẳng
Bà nghi ngươi đến, thuốc kia.
Lấy đi dễ dàng lai vãng
Hãy gặp Sư Trưởng ta kìa!"

"Hẹn ba ngày, đi tới gặp
Ta chờ ngõ trước, đón ngươi.
Nếu không chạy trời khó thoát
Võ công Thủy Mẫu tuyệt vời."

"Hiện tại ta thời bận rộn
Điều tra vụ án động trời.
Võ Lâm bao người chết thảm
Tháng sau hẹn tới chốn ngươi".

"Sẽ tìm ra ai thủ phạm
Thiên Nhất, lấy trộm thuốc này.
Ta hứa giữ lời ta đến
Trong vòng một tháng, tới ngay."

Đạo Soái phất tay, tấm vải
Che mặt cô gái hé ra.
Má hồng nõn nà, sợ hãi
Vươn mình, chống lại chàng ta.

Nhanh nhẹn cô em điểm huyệt
Giải thoát tiểu muội Dung Dung.
Cung Yến chân thân tê liệt
Hình như mê mệt Lưu Hương.

Nàng nhìn anh hùng tuấn tú
Và ba thiếu nữ diễm kiều.
Dường như liu điu đau khổ.
Si tình chàng trẻ, buồn thiu.

"Tháng sau, ta vào nơi hẹn
Xin nàng hãy bẩm Âm Cơ.
Đạo Soái tìm ra thủ phạm
Quân tử Cửu Đỉnh, ta mà"

Giải huyệt cô ta tuyệt sắc
Đào hoa phong nhã Lưu Hương.
Giai nhân đưa tình liếc mắt
Dung Dung bực tức vô cùng.

Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 14, 2008 11:21 am    Tiêu đề: 3) ĐIỀU TRA VỤ ÁN




3) ĐIỀU TRA VỤ ÁN


Xù Xì cải trang Công Tử
Một tháng ít có rửa mình.
Hôi hám vô cùng, thối dữ
Lưu Hương nôn mửa thất kinh.

Tiểu muội Dung Dung đùa giỡn
Hào Hoa Công Tử Giang Nam.
Mặt nạ sẵn sàng, bóng lượn
Khôi ngô, tuấn tú, trẻ măng.

Đạo Soái vui lòng cải dạng
Hồng Tụ, sáu vạn túi tiền.
Cho anh tiêu dùng xả láng
Lưu Hương một thoáng đi liền.

Khinh công tuyệt luân thâm hậu
Sòng Bạc Bang Hội Trung Nguyên.
Phong lưu Giang Nam Công Tử
Súc sắc thắng cứ liên miên.

Trận chơi đỏ đen kết thúc
Hai bên cá cược như sau:
"Nếu thua cứ lùa sáu vạn
Nếu ăn buộc hỏi một câu"

Chủ sòng Trung Nguyên tưởng bở
Chỉ có lời hứa trả lời.
Khối tiền thu thời lớn quá
Nếu thua chỉ hỏi, thế thôi.

Hào Hoa vừa rồi thắng cuộc
Công Tử Sòng Bạc vào trong.
Lưu Hương hỏi chàng: "Thân phụ"
"Bang Chủ có nhà hay không?"

Y liền nín thinh sợ hãi
Cúi đầu lủi thủi đi ra.
Lưu Hương bay qua chụp lại
"Nhà ngươi không nói, giết đa!"

Chủ Sòng lắc đầu ngoay ngoảy:
"Ngươi hỏi, ta có hứa đâu.
Ta không trả lời, rất ngại.
Nói ra bị hại, mất đầu."

Đạo Soái trấn an tức khắc:
"Có ta bảo vệ bên mình.
Các hạ thật tình nói thật
Ta trừ kẻ ác rất nhanh."

Công tử an tâm đi trước
Lưu Hương Đại Hiệp theo sau.
Lầu cao âm u, chất ngất
Xa xa phòng khách, rước vào.

Cùng nhau đi vô phòng nhỏ
Bang Chủ nằm đó, mệt nhoài.
Rõ ràng người ta uy hiếp
Tay chân điểm huyệt cứng đờ.

Tuy nhiên, lờ đờ đôi mắt
Vẫn còn nói được thều thào.
Bức tranh má đào phía trước
Quả là Tiên Nữ đẹp sao.

Ngọc Hoa mượt mà nhan sắc
Tên ghi phía dưới giai nhân.
Trẻ trung, môi hồng, mắt biếc
Công Tử lộ chút tin xuân.

Nàng này đảo điên nam tử
Chưởng môn các Phái si tình.
Hận thù tranh giành diễm nữ
Chánh tà hư thực chưa minh.

Chỉ là nhân tình thân phụ
Nhận giấy, quốc sắc mời đi
Trúng độc bây giờ nằm nghỉ
Thuốc thang chẳng thấy bớt gì.

Bang Chủ khi mê, khi tỉnh
Lúc này ông mở mắt ra.
Lưu Hương tức thì hỏi lớn
"Ai người hại Chưởng Môn ta?"

Bang Chủ Hội kia lắp bắp
Bỗng nhiên lấp lánh sáng lòa.
Tiểu Phi né qua thật gấp
Kim châm cấm phụp tường hoa,

Bóng người nhập nhòa ẩn hiện
Lưu Hương vội tiến ra ngoài.
Biến ngay hẻm thôi mất dạng
Chàng liền chợt tỉnh vội lui.

Than ôi! Chàng trai bị gạt
"Điệu hổ ly sơn" bẫy lừa.
Đạo Soái vội vào phòng khách.
Bang Chủ bị giết nằm trơ.

Công Tử ngã vô một góc
Lỗ tai thân phụ cắt rời.
Máu tươi cha thời chảy miết
Tờ giấy ghi mấy chữ thôi.

"Cảnh cáo nhà ngươi xía mũi
Ta sẽ trừng trị thế này!
Đạo Soái dừng tay chớ vói
Bọn tao trong tối giết mày."

Công Tử bị ngay, điểm huyệt
Hãi hùng bối rối ngẩn ngơ.
Lưu Hương hỏi về người đẹp
Ngọc Hoa tu tập trên chùa.

Lưu Hương vừa ra đường cái
Ồn ào hai Phái choảng nhau.
Một ông ngã nhào bên trại
Tay cầm cuộn giấy bị nhầu.

Gió bay rào rào tờ giấy
Người hùng cầm lấy thử xem.
Kìa hình Ngọc Hoa xinh đẹp
Rõ là tai họa mê em.

Cô nường vô cùng diễm lệ
Bao người thương nhớ giai nhân.
Má hồng gây nên bão tố
Âm mưu chia rẽ Võ Lâm.

Phật Đường Diệu Âm thanh vắng
Cách thành mười dặm hoang vu.
Ngôi chùa đồi cao, u tịnh
Diệu Tâm pháp tánh Ngọc Hoa.

Khinh công vù vù Đạo Soái
Phi nhanh một đổi tới nơi.
Ni cô mấy người lễ tối
Đang tụng kinh tại hiên ngoài.

Chàng hỏi ni cô đang lạy
Cô là Sư Nữ Diệu Tâm.
Ngọc Hoa pháp danh đã đổi
Chàng liền dò hỏi xa gần.

Sư Cô, bụi trần giũ sạch
Tình yêu quá khứ chôn vùi.
Chuyện cũ mây bay, gió quét
Chỉ còn cửa Phật tu thôi.

Cô ta không khai gì cả
Cô nàng chỉ có nhìn trời.
Ngọc Hoa bây giờ lẩn lú
Diễm kiều nhan sắc còn tươi.

Diệu Tâm đẹp người, vẫn trẻ
Tu trì, quá khứ hư vô.
Lưu Hương hồ đồ từ giã
Nửa đường, nghĩ: "Quả lạ chưa?"

"Tại sao bà ta gặp khách
Lạ lùng hạch hỏi này kia.
Biết mình điều tra cái chết
Chưởng Môn tình trước đến kìa?

Nghi ngờ vô cùng, quay lại
Lưu Hương vào tới Phật Đường.
Vắng tanh, ngoài trong chẳng thấy
Bỗng nhiên lóe sáng bên tường.

Chàng vội ngã mình xuống đất
Bóng ai đâm tới thật nhanh.
Thủ pháp gọn gàng ác độc
Quyết tình hạ sát thư sinh.

Khinh công vô cùng tuyệt dịệu
Khóa tay địch thủ tức thì.
Ni cô ngã người trợn mắt
Lưu Hương gặn hỏi Sư kia:

"Tại sao giả danh bà ấy?
Ngọc Hoa giờ ở nơi nào?
Diệu Tâm Sư Cô bà thấy?
Hiện tại cư ngụ nơi đâu?"

Địch thủ bị đau khai hết:
"Ngọc Hoa chết đã lâu rồi.
Giả danh hại người mải miết
Chủ Nhân ra lịnh chúng tôi."

"Ai người chủ trương sai khiến?
Muốn còn tánh mạng, khai nhanh!"
Cô nàng nhìn chàng ấp ứng:
"Đó là..." châm độc trúng mình.

Cô ta trợn trừng la lớn: "Vô...".
nhưng cứng miệng, im lìm.
Bóng kia băng nhanh ngõ vắng
Lưu Hương chạy thẳng theo liền.

Lửa cháy rần rần chùa đốt
Dã man bọn ác hoành hành.
Đạo Soái khinh công cao tuyệt
Mà không đuổi kịp lưu manh.

Tiếng to nội công thâm hậu
"Tao không tha thứ cho mày"
Âm thanh chàng bay trong gió.
Tiếng cười ghê rợn vọng ngay:

"Đạo Soái. thách mày đuổi kịp"
Nội công cũng tuyệt như chàng.
Khinh công hai đàng ngang ngửa.
Khó mà đuổi bắt xa hơn.

Bóng dáng gian nhân mất hút
Trong đường hẻm, lọt bên kia.
Chàng đã bị lừa đau thật
Cả đêm mất ngủ, trở về.

Chàng vào phòng thuê, tạm trú
Uống ăn bù sức mệt nhừ.
Vừa ngã lưng vào ghế ngủ
Bị kim châm độc bay vù.

Đạo Soái nhoài người tránh né
Kẻ kia đâm lẹ hại chàng.
Chiếc quạt vội vàng chống đỡ
Khóa tay sát thủ dễ dàng.

Điểm huyệt, tra gàng tức khắc
Bỗng nhiên châm độc bay vèo.
Trúng họng, tên này ngã chết
Thế là tin tức đi theo.

Phòng trong chàng vào tra xét
Trên giường mền đắp cơi cơi.
Đạo Soái tức thời giở bật
Một nàng lõa thể đón mời.

Cô nàng mỉm cười quyền rũ
"Em đợi Đạo Soái lâu rồi."
Thân hình tuyệt vời diễm lệ
Má hồng, mở hé môi tươi.

Đạo Soái "Ai sai cô đến?"
Lẹ tay điểm huyệt giai nhân.
"Nói đi, nếu không bỏ mạng"
Cô ta mở miệng khai dần.

Kim châm bay nhanh trúng họng
Trừng mắt chết thảm tức thời.
Thấp thoáng bên ngoài một bóng
Phi thân nhanh nhẹn tuyệt vời.

Lưu Hương phóng người theo hắn
Nhưng y mất dạng hẻm sâu.
Nhiều người lao xao khắp chốn
Bang Phái hỗn độn đánh nhau.

Chưởng Môn đã chầu Diêm Chúa
Như vừa mới kể đoạn đầu.
Đệ tử thù nhau, ấu đả
Võ lâm xáo trộn, âm mưu.

Nam Hải đi vào khách sạn
Rõ ràng công tử kiếm cha.
Thân phụ biệt vô âm tín.
Lưu Hương dến gặp chàng ta.

Anh chàng đưa ra mảnh giấy
Do Thu Linh Tố tình xưa.
Khẩn cầu bố chàng về giúp
Địa điểm biền biệt mịt mờ.

Ai kia xóa nhòa điểm hẹn
Rõ ràng gian dảng đánh lừa.
Người này dư thừa lai vãng
Khinh công ngoại hạng ra vô.

Công tử nhớ ra lời bố
Khi đi thổ lộ cùng con
Chưa nói Lưu Hương biết rõ
Kim châm nhanh quá giết chàng.

Thế là bịt đường, diệt khấu
Kẻ gian động thủ tuyệt vời.
Khinh công quả thời nhanh nhẩu
Phi thân Đạo Soái ngang tài.

Lưu Hương tức thời rời khỏi
Khách sạn, phóng tới hàng cây.
Bỗng nhiên bóng người chận lại
Kiếm nhanh đâm tới giết ai.

Chiếc quạt chàng trai chống đỡ
Dư ba trăm hiệp ngang tài.
Đạo Soái thử coi Sát Thủ
Chuyên nghề giết mướn lai rai.

Hào Hoa ngụy trang Công Tử
Bây giờ có kẻ nhận ra:
"Đạo Soái nương ta nhiều quá
Đỡ ba trăm hiệp như đùa."

Chưa có trổ ra tuyệt kỹ
Cho nên ta biết Lưu Hương.
Sao không giở luôn mặt nạ
Chúng ta bạn hữu đường đường."

Một đám khinh công bay lại
Anh chàng đại hán hét to:
"Lấy tiền thuê mà không giết
Chủ nhân tức giận vô bờ."

Người hùng hướng về kẻ đó
Kiếm nhanh mạnh mẽ như tên.
Ngực y bị thương rỉ máu
Chỉ là một giọt, chết liền.

Đạo Soái biết danh Sát Thủ
"Nhất Điểm Hồng" của Trung Nguyên.
Đệ Nhất Võ Lâm hung dữ
Giết người như ngóe lấy tiền.

Lấy mạng, thường đâm vào ngực
Chỉ là một giọt máu thôi.
Rỉ ra, xác người ngã gục
Nãy giờ giao đấu chàng trai.

Đại hán chết rồi, còn lại
Vội vàng tránh khỏi hai người.
Bây giờ kết đôi bạn hữu
Kỳ phùng, địch thủ, anh tài.

Võ công chàng trai Đạo Soái
Cao thâm khó nói, khó lường.
Nhất Điểm Hồng, nhường, đỡ mãi
Cuối cùng nhận thấy Lưu Hương.

Hồng biết mình thua xa lắc
Bây giờ kết chặt bạn vàng.
"Khi nào cần ta giúp sức
Lưu Hương tin tức, ta sang."

Nói xong phi thân như gió
Lưu Hương trở gót thẫn thờ.
Bỗng chưởng vi vu thác đổ
Bóng người nhanh quá đánh vô.

Hai bên mịt mờ giao đấu
Trận chiến dữ dội sấm vang.
Cây gẫy ngổn ngang, đất vỡ
Quả là cao thủ phi thường.

Đạo Soái cứ trườn bắt sống
Những mong mặt hắn lột ngay.
Mặt nạ tên này dày lắm
Dường như quen thuộc ai đầy.

Thủ pháp, khinh công tuyệt lẹ
Lanh tay, cứ né tránh ai.
Y phóng bọc thời khói tỏa
Mây mù che kín góc trời.

ùLưu Hương nhoài người tránh khỏi.
Thừa cơ y sải mất tăm.
Khói tan, hoang tàn đường cái.
Gian nhân biền biệt khó tầm.

Đạo Soái chán chường đứng ngó
Dòng sông êm ả, chiều buông.
Xa xa có thuyền nhấp nhố
Bơi xuồng nho nhỏ giữa dòng.

Văng vẳng tiếng đàn vọng lại
Lưu Hương chèo tới tận nơi.
Thấp thoáng có người ngồi đợi
Anh chàng trai trẻ bạn ai.

Anh ta chơi đàn khá sỏi
Diệu Tăng cùng với Lưu Hương.
Biết nhau, nhiều lần trao đổi
Lắm môn võ học phi thường.

Vô Hoa anh chàng rất trẻ
Chính là đệ tử Thiếu Lâm.
Uống rượu Lưu Hương thi thố
Xem chừng Đạo Soái trội hơn.

Cờ tướng tài ngang thi đấu
Ba ngày hòa thủ hai bên.
Kinh Phật am tường Hoa đó
Lưu Hương kém rõ thua liền.

Đạo Soái nêu lên nhận xét
Vô Hoa không chịu bằng lòng.
Cho mình tài năng hơn hết
Người hùng quả thiệt tánh ngông.

Nhà Sư đa tài, đa dạng
Đánh đàn, hóng mát trên thuyền.
Con sông nước trong láp lánh
Quả là cảnh đẹp thiên nhiên.

Đạo Soái nhìn y, mới hỏi:
"Đại sư có biết một người
Chuyên dùng tài tình màn khói
Sau khi giao thủ, rút lui?"

"Thập Tứ Lang, thời nổi tiếng
Võ Lâm đã lánh mặt rồi?"
Vô Hoa tỏ thôi lơ đãng
Nhưng mà sư cũng trả lời:

"Người đó giờ thời biệt tích"
Lưu Hương, mắt liếc anh hùng:
"Mới đây người dùng bịt mặt
Biến nhanh, quăng khói mênh mông".

Lưu Hương ra đường, lai vãng
Khu nhà của nhóm Cái Bang.
Bỗng nhiên một đàn đại hán
Hung hăng nhào đến đâm chàng.

Võ công tuyệt trần thi triển
Cả bọn xiểng liểng tan hàng.
Khoảng ba chục tên du đãng
Chàng tra khảo đám đầu đàn.

Thì ra Cái Bang giả dạng
Muốn giết Vua Trộm Lưu Hương.
Không oán, không thù, lâu lắm
Từ hồi tiền nhiệm Cái Bang.

Nhậm Bang Chủ từng lỗi lạc
Lừng danh hào kiệt giang hồ.
Đã chết bất ngờ, lâu lắc
Nam Cung Linh thật kế thừa.

Nội bộ, bây giờ chia rẽ
Hai phe chẳng thể chung màu.
Trưởng Lão chống nhau Bang Chủ
Tình hình như cứ xôn xao.

Hôm trước điều tra manh mối
Giai nhân gây rối Võ Lâm.
Linh Tố má hồng đầu mối
Đã làm sôi nổi tiếng tăm.

Lưu Hương có xem tranh vẽ
Hoa khoa tuyệt thế mỹ nhân.
Vốn bạn tri âm nhiều kẻ
Đương kim cao thủ chưởng môn.

Thư nàng yêu cầu giúp đỡ
Anh hùng chiếu cố mỹ nhân.
Các chàng, mãn phần vắng số
Nhiều người thả chết trôi sông.

Lưu Hương vội vàng vào đến
Trụ sở Bang Chủ Cái Bang.
Cung Linh ân cần tiếp đón
Bỗng nhiên tranh hiện trên tường.

Thu Linh Tố, hình lấp lánh
Lưu Hương tra vấn tức thì.
Bây giờ nữ nhi còn sống
Ẩn cư hoang vắng núi đồi.

Đạo Soái quyết thời muốn gặp
Cung Linh bắt buộc phải chìu.
Hẹn mai dẫn theo, hiệp khách
Lên vùng mù mịt quạnh hiu.

Bây giờ ít nhiều ánh sáng
Ở cuối đường hầm hướng ra.
Lưu Hương ghé qua Hội Quán
Là nơi Sòng Bạc nhập nhòa.

Con ngựa mới mua để đó
Phòng trong rực rỡ đỏ đen.
Một chàng khôi ngô còn trẻ.
Áo choàng óng ả viền ren.

Dấu hiệu biên cương xa lắc
Chi Vương Sa Mạc lộ hình.
Cá đuối con roi vun vút
Đang chơi cờ bạc linh tinh.

Chàng ta, tiền cao một đống
Chủ nhân đánh bạc keo này.
Súc sắc ai rày nhỏ điểm
Thì người chiến thắng cá này.

Chủ nhân đổ thời trên bát
Còn chàng hiệp khách dùng roi.
Trên tường hột bay vun vút
Sa Mạc Công Tử tuyệt vời.

Chủ Sòng đổ thời ba điểm
Ba hột, mặt nhất rõ ràng.
Chắc ăn vô cùng, nhân chứng
Đang chờ Công Tử Chi Vương.

Giỏi lắm là hòa cá cuộc
Ba điểm nhỏ nhất còn gì!
Chủ Bạc, ngón nghề chuyên nghiệp
Khách nào thắng được qua y?

Người hùng dùng ngay roi đó
Mà đổ ba hột từ từ.
Nội công quả là thâm hậu
Roi nhắc từng hột bay vù.

Công tử vung roi chiêu thức
Mỗi lần, một hột dính tường.
Đều lòi rõ ràng mặt nhất
Ba con súc sắc vô luôn.

Chui vào, đẩy luồn trong vách
Chỉ lòi mặt nhất ra ngoài.
Công Tử vui cười khanh khách:
"Ta chỉ một điểm thắng ai!"

Lưu Hương nhanh thôi nhập cuộc
Xin đấu Công Tử roi này.
"Tương tự, điểm thời nhỏ nhất
Là người thắng cuộc hôm nay ".

"Sa Mạc Chi Vương thôi đổ
Coi như một điểm nhỏ rồi.
Sáu vạn đồng chơi cá độ.
Nếu mà Công Tư thắng tôi."

"Bạc này về tay Thiếu Hiệp
Anh hùng Sa Mạc hưởng thôi.
Nếu như Lưu Hương thắng giải
Chỉ xin cho hỏi một lời."

Công Tử chắc ăn như bắp
Nghĩ mình nhỏ nhất, một rồi!
"Trên đời, khó ai thắng cuộc
Chỉ trừ không điểm mà thôi."

"Nếu thua, không xài xu nhỏ.
Bạc tiền chả có tiêu hao.
Kỳ dị anh hào xa lạ
Bất thường quái xế nơi nào!"

"Câu hỏi tùy theo khó, dễ
Ta đâu có hứa trả lời.
Điều kiện quả thời kỳ quái?
Anh chàng tuấn tú chịu chơi".

Thế là chàng trai chấp thuận
Hiếu kỳ, thiên hạ bu đông.
Đạo Soái tay cầm roi xám
Hút từng hột quẳng hư không.

Nội lực vô cùng thâm hậu
Chuyển từ từ, dựa vào tường.
Hột đầu chỉ lòi mặt nhất
Đấy là một điểm rõ ràng.

Hột hai nhẹ nhàng bay lại
Đụng với hột trước vỡ tan.
Hai hột chỉ còn một điểm
Hột ba bay đến vội vàng,

Hai hột đụng nhau vang nhẹ
Nhưng đều vụn vỡ hết trơn.
Không diểm, Lưu Hương thắng cuộc
Sa Mạc Công Tử bàng hoàng.

Y dọt ra liền phía trước
Ngựa tuyền cao đẹp, lên ngay.
Giật cương, tính rày trốn biệt
Không ngờ Đại Hiệp nhanh thay.

Khinh công vù bay theo gấp
Chận ai, dạt lại Sảnh Đường.
Hai đàng tấn công tới tấp
Đỡ roi, chiếc quạt Lưu Hương.

Đạo Soái chỉ nhường đối thủ:
"Tại sao ngươi đã nuốt lời?
Cho ta hỏi thôi vài chữ
Dừng roi! Xin chớ bướng hoài!"

"Nhà ngươi cứ thời câu hỏi
Nhưng ta không hứa trả lời"
Hai bên đánh thời một đỗi
Lưu Hương chụp đũa quăng ai.

Đũa nhọn dễ thời lủng bụng
Chi Vương lúng túng vung roi.
Đỡ mãi, đỡ hoài, bay đến
Gẫy thành nhiều đoạn vãi rơi.

Đạo Soái vung tay cả nắm
Chi Vương mỏi lắm khổ đau.
Chiếc roi ào ào rũ cánh
Nếu không thân lủng máu trào.

Ấy là bao dung, Đạo Soái
Nếu không, ai bại từ lâu.
Trong tay vật gì cũng vậy
Trở thành vũ khí nhiệm mầu.

Hắc Công Tử Sa Mạc đó!
Biệt danh Con Ó Chi Vương.
Mồ hôi tuôn tràn, lã chã
Bây giờ hơi sức héo tàn.

Lưu Hương xô chàng ngã xuống
Không còn đũa quẳng vào người.
Lợi dụng chàng trai thôi ném
Công Tử roi quất vào ai.

Lưu Hương ngã nhoài tránh khỏi
Bóng người bay tới từ ngoài.
Khinh công nhanh thôi, vô tới
Công Tử mỏi mệt nhìn ai.

Nhất Điểm Hồng cười, chào nói
"Công tử sao lại hồ đồ?
Lưu Hương cứu bồ thoát khỏi
Châm độc, ngươi hãy nhìn qua!"

Chi Vương sững sờ nhìn vách
Quả nhiên châm độc lô nhô.
Anh ta thẹn thùa vội lách
Người hùng định dọt ra xa.

Lưu Hương vội trờ tới cản
"Thân phụ ngươi tuyệt mệnh rồi
Cho xem thư người căn dặn
Trước lần có hẹn gặp ai."

Công Tử lấy ra mảnh giấy
Phụ Vương sơ ý bỏ quên.
Của ngưới có tên Linh Tố
Bỗng đâu bay tới châm liền.

Thủ pháp vô cùng chính xác
Xé toạt tờ giấy gió bay.
Lưu Hương chụp thời chẳng kịp
Trở thành mảng vụn theo mây.

Rõ ràng chỉ Thu Linh Tố
Làm cho thảm tử bao người.
Bang Chủ, Chưởng Môn quyến rũ
Bây giờ cánh hạc mù khơi.

Hắc Công Tử thời phi ngựa
Điểm Hồng từ giã ra đi.
Lưu Hương sau này cần hắn
Nhắn người sẽ tới tức thì.

Đạo Soái hôm sau y hẹn
Cái Bang lại viếng lên đường.
Cung Linh dẫn chàng thăm viếng
Linh Tố ở ẩn núi rừng.

Dặm dường xa hàng trăm dặm
Núi non hiểm trở dốc đèo.
Hố sâu, suối reo thăm thẳm.
Ngôi nhà hiu quạnh cheo leo.

Trước mặt Cung Linh, thục nữ
Mặt nạ, che giấu dung nhan.
Chỉ chừa long lanh diễm lệ
Đôi mắt lấp lánh, dịu dàng.

Phu nhân hiền thê Bang Chủ
Ông ta bịnh đã qua đời.
Kéo dài lâu rồi, đột ngột
Lìa trần, tức tưởi không nguôi.

Tang chồng bà thời ẩn dật
Chôn vùi hương sắc xa xôi.
Gió nội, mây trời phiêu bạt
Tu hành niệm Phật an vui.

Một chốc bà thời than mệt
Rời am, ông khách ngao du.
Lưu Hương lù mù nghĩ miết
Trên đường trở lại phố lầu.

Đêm đó Lưu Hương suy đoán
Giọng nói, hoàn cảnh, câu văn.
Linh Tố vội vàng lên tiếng
Rõ ràng khống chế phu nhân.

Bang Chủ hiện tiền bên cạnh
Làm sao bà dám tỏ bày.
Những gì xưa nay che kín
Nói ra, chết thảm có ngày.

Mâu thuẫn lộ ngay câu nói:
"Bịnh lâu, đột ngột từ trần"
Phu nhân thông minh nhắn gởi
Người hùng trở lại hỏi han.

Biết chàng tài năng, nhạy cảm
Con người bản lãnh, cứu đời.
Đại Hiệp chắc thời sẽ đến
Linh Tố thấp thỏm, buồn vui.

Hôm sau Lưu Hương rời phố
Khinh công, cuốc bộ một mình.
Tìm về con đường đến đó
Gặp người ẩn trú lều tranh.

Khi qua hố gành sâu thẩm
Chiếc cầu, ngồi chắn cao nhân.
Ăn mặc như phường Nhật Bản
Xưng mình là Thập Tứ Lang.

Mặt kia ngụy trang quá rõ
Không cho chàng bước qua cầu.
Linh Tố người yêu của gã
Bây giờ đang ngụ rừng sâu.

Hai bên đánh nhau dữ dội
Lưu Hương muốn trói tên này.
Lột mặt, tức thời sáng chói
Vụ án soi rọi lâu nay.

Nhưng y khinh công lanh lẹ
Thủ pháp ác độc vô cùng.
Mưu mô vô lường nhanh trí
Quả là cao thủ vô song.

Giao đấu hơn ba trăm hiệp
Tứ Lang tung khói hỏa mù.
Thoát thân cái vù, bay vút
Như người hôm trước đánh nhau.

Hắn cười xa xa ghê rợn
Âm vang, bay hướng Lưu Hương.
Tránh đường cho chàng tiến đến
Am tranh ẩn hiện đồi nương.

Linh Tố vui mừng khôn xiết
Ngợi khen Đại Hiệp thông minh.
Đã hiểu ý mình chính xác
Sau cùng suy xét tài tình.

Nàng khóc, ức oan lộ hết
Kể ra ẩn khúc đời mình.
Ngày xưa quả tình quốc sắc
Bao chàng kiếm khách điêu linh.

Nam Hải Chưởng Môn quyến luyến
Sa Mạc Chi Vương mến nàng.
Hoàng Sa, Kim Sa Bang Chủ
Và Nhậm Bang Chủ Cái Bang.

Họ đã yêu nàng tha thiết
Đều xin được phép kết hôn.
Nhưng nàng vô cùng khó quyết
Bởi vì đột ngột tai ương.

Hôm ấy một nàng đẹp lắm
Bỗng nhiên vào viếng mỹ nhân.
Xưng Thạch Quan Âm duyên dáng
Đứng ngắm Linh Tố tần ngần.

Tuần sau má hồng trở lại
Nhìn Thu, thục nữ hồi lâu.
Đưa nàng gói màu bao giấy
Bảo nàng khuôn mặt bôi vào.

"Nhà ngươi phải thoa, ba tháng
Nếu không, ta chẳng tha nàng.
Ta đây vô cùng xinh đẹp
Nhưng người tuyệt sắc giai nhân"

"Ai đẹp hơn mình, không thích
Thời hạn như vậy, cứ theo.
Nếu không bôi màu vào mặt
Thì ta tới giết cái vèo."

"Thiếp đây, tai nạn đeo đẳng
Không muốn yểu mạng, sẽ bôi.
Họa sĩ, nhờ người vẽ ảnh
Tranh mình tươi sáng, tuyệt vời."

"Các tranh, tôi thời phân phối
Bạn tình mỗi tấm một người.
Kỷ niệm cuộc đời nữ phái
Hồng nhan đen tối lui cui. ’

Ba tháng Bà thời trở lại
Quan Âm nhìn thấy mặt mày
Nhan sắc tàn phai hủy hoại
Con người độc ác mừng thay.

"Nhậm Bang Chủ say mê thiếp
Ngỏ lời xin cưới má hồng.
Nhan sắc đi đong hủy diệt
Nhưng chàng yêu thiếp mênh mông."

"Vợ chồng không con hiu quạnh
Bỗng đâu biến cố bất ngờ
Tâm Phong Đại Sư nhờ ổng
Nuôi dùm cậu bé bơ vơ."

"Cung Linh bây giờ dưỡng tử
Yêu thương, mến quý vô cùng.
Coi như giống dòng, con đẻ
Lớn khôn, truyền thụ võ công."

"Không ngờ lại là oan nghiệt
Kẻ thù số một Cái Bang.
Đầu độc ông chồng tôi chết
Hắn còn Thượng Cấp, nghinh ngang."

"Lén lút gặp nhau bàn bạc
Nhất là vào lúc ban đêm
Chúng ép thiếp đây tự sát
Thiếp xin ẩn dật, tạm êm."

"Thiếp mong trả thù chồng thiếp
Nên còn giữ chút mạng này.
Quả nhiên Trời cao có mắt
Khiến cho Đại Hiệp đến đây."

"Thiếp cầu xin người Nghĩa Hiệp
Công bằng trừng trị ác gian.
Cái Bang hận thù tràn ngập
Hai phe tà chánh nhập nhàng."

"Lỗi tôi gây nên vụ án
Chúng nó lợi dụng hại người
Trong khi chồng tôi độc trúng
Hoảng hồn thư đến cầu ai."

"Những mong bạn thời chiếu cố
Giúp chồng bảo vệ cái Bang.
Nào ngờ chết oan cả lũ
Thật là độc thủ ác gian".

Lưu Hương nhìn nàng che mặt
Chỉ còn đôi mắt long lanh.
Chân tay vô cùng xinh đẹp
Nõn nà diễm tuyệt thân hình.

"Tôi hứa công bình xét xử
Trừng trị ác xấu hại nhân.
Âm mưu lộ dần cả lũ
Như là khống chế Võ Lâm"

"Tôi xin phu nhân, khăn giở
Tại hạ muốn thấy dung nhan".
"Xấu lắm hoàn toàn bị hủy
Chất độc của Thạch Quan Âm "

"Không sao, Xin bà hãy mở
He hé khuôn mặt phu nhân"
Chìu lòng, lột trần Linh Tố
Mặt nàng nham nhở muôn phần.

"Cám ơn Đại Hiệp hứa giúp
Thiếp đây hạnh phúc lắm rồi.
Thiếp xin theo thời, mây nước
Lang quân xin hãy đón tôi."

Vừa nói dứt lời, Linh Tố
Lẹ làng nhẩy bổ hố sâu.
Đạo Soái bất ngờ không thể
Kéo nàng, giờ đã ra ma.

Lưu Hương về nhà Bang Chủ
Ô kìa một lũ ác nhân!
Cung Linh sẵn sàng đối phó
Chúng cầm vũ khí chờ chàng.

Lưu Hương nhìn Linh, cương quyết:
"Còn gì giải thích nữa không?"
Nghinh ngang ngó chàng thách thức:
"Vào trong thì biết đá vàng!"

Trông lên, một nàng bị trói
Miệng nhét khăn, không nói gì.
Dung Dung đã thì uy hiếp.
Cung Linh đắc chí một khi:

"Muốn bạn mi toàn mạng sống
Hãy rời Đại Sảnh nghe chưa?
Đừng có chen vô náo loạn
Cung tên ta bắn không tha."

"Trước hết cô ta bị giết
Còn ngươi chắc thiệt bỏ mình.
Chúng ta vẫn là bạn thiết
Hứa không can thiệp linh tinh."

Bỗng nhiên, tài tình xuất hiện
Bóng người áo tím bay vào.
Chưởng vù lao xao nhanh nhẹn
Cung thủ, điểm huyệt đứng trơ.

Dung Dung bấy giờ, cứu thoát
Cung Linh thất thế chạy nhanh.
Âm mưu tan tình mây nước
Tìm đường biền biệt ẩn danh.

Lưu Hương lẹ làng theo sát
Hàng cây chất ngất, đường xa.
Con sông lững lờ phía trước
Bơi thuyền hấp tấp ác tà.

Cung Linh chống ra khơi đó
Qua bờ bên nọ, trốn nhanh.
Rừng cây xanh xanh, vắng vẻ
Lưu Hương theo sát, lộ trình.

Nhà tranh, vô cùng hiu quạnh
Cung Linh chẳng thể thoát thân.
Bỗng nhiên trượt chân, ngã xuống
Kêu lên hốt hoảng tiếng: "Anh!"

Bóng người phóng nhanh phía trước
Cung Linh trợn mắt, chết rồi.
Vụ án quả thời khép chặt
Không còn đầu mối để khui.

Bang Chủ tiêu đời, trẻ quá!
Người hùng còn nhỏ vô vùng.
Đẹp trai, khôn lanh, sáng dạ
Mới vừa mười tám tuổi xuân.

Lưu Hương, chạy nhanh không kịp
Kẻ gian hạ sát Cung Linh.
Con sông, mênh mông nước biếc
Y đã lặn hụp trốn liền.

Lần nữa, Điểm Hồng giúp bạn
Con người Sát Thủ biến nhanh.
Hẹn sau, nếu cần tới viếng
Dung Dung, thuyền đến, an toàn.



Được sửa bởi SNOW WHITE ngày Fri Mar 14, 2008 11:50 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 14, 2008 11:25 am    Tiêu đề: 4) VÔ HOA DIỆU TĂNG





4) VÔ HOA DIỆU TĂNG


Diệu Tăng Vô Hoa còn trẻ
Chừng hai mươi tuổi, kỳ tài.
Tuấn tú, khôi ngô, tuyệt kỹ
Tâm Phong Sư Phụ, thầy ai.

Võ công cao vời, học được
Lại thêm bản chất thông minh.
Mưu trí đầy mình, khó biết
Khinh công lả lướt, thật nhanh.

Đoạn trên đã bàn bản lãnh
Kiên cường, sáng tạo, đa năng.
Cờ Tướng, ngang tài Đạo Soái
Uống rượu thì lại thua chàng.

Kinh Phật, thuộc lòng trăm quyển
Giảng Đạo, lôi cuốn người nghe
Thủy Mẫu Âm Cơ mời đến
Nhà Sư thuyết giảng dễ mê.

Cô nàng Tuyết Hoa rất trẻ
Đệ tử Sư Mẫu thương ai.
Hai bên lai rai tâm sự
Cô ta trộm thuốc cho người.

Thiên Nhất Thần Thủy, độc dược
Không mùi, không sắc, không hương.
Cũng không chút gì là vị
Lại không thuốc giải bình thường.

Uống vô, lên đường Lạc Cảnh
Cõi Âm, biến dạng, đi nhanh.
Vô Hoa Diệu Tăng lợi dụng
Người đẹp say đắm bạn tình.

Y dùng, âm mưu lấp lánh
Võ Lâm xáo trộn, đánh nhau.
Máu đổ, ba đào hỗn loạn
Rõ ràng Lãnh Đạo đứng sau.

Thủy Mẫu nghi ngờ Đạo Soái
Khinh công tài giỏi, tuyệt luân.
Phi nhanh vô vùng, hiếm thấy
Đã lẻn vào lấy thuốcThần.



Được sửa bởi SNOW WHITE ngày Fri Mar 14, 2008 12:04 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Fri Mar 14, 2008 11:52 am    Tiêu đề: 5) XÔNG VÀO CẤM ĐỊA




5) XÔNG VÀO CẤM ĐỊA


Hôm đó, anh hùng đi với
Bạn gái chỉ lối vào chùa.
Cao thủ, cô ta lanh lợi
Nàng mê Đạo Soái, năm xưa.

Lưu Hương, khôi ngô quá cỡ
Trẻ trung, sức lực phi thường.
Tài năng, anh hùng, hiếm có
Bao nhiêu thục nữ mến thương.

Gặp chàng Lưu Hương tuấn tú
Hào hoa, phong nhã, tài ba.
Các cô, các bà, các ả
Si tình, mê quá anh ta!

Đạo Soái giã từ thục nữ
Hai bên bịn rịn, nhìn nhau.
Giai nhân, má đào ửng đỏ
Tình nàng lô lộ xôn xao.

Lưu Hương đi vào Chùa Cổ
Khó lòng tới đó hôm nào.
Cao nhân, ào ào thác đổ
Tấn công, cản trở anh hào.

"Cấm Địa Võ Lâm" Cổ Tự
Tâm Phong, Sư phụ Vô Hoa.
Sư Huynh Tâm Hòa, Tâm Thụ
Võ Lâm Cao Thủ sáng lòa.

Thiên tài Vô Hoa đệ tử
Trở thành cao thủ sáng ngời.
Thông minh, tuyệt vời ứng xử
Nổi danh thiên hạ một thời.

Chùa Xưa không mời khách đến
Dễ gì lai vãng vào ra.
Cấm hẳn la cà khắp chốn
Lưu Hương khốn đốn đến Chùa.

Chiến đấu mịt mờ, tăng chúng
Nào La Hán Trận vây chàng.
Vũ khí ngút ngàn nguy hiểm
Anh hùng né tránh thênh thang.

Chặng cuối phi thân nhanh nhẹn
Tâm Phong, Phương Trượng cười xòa.
Tóc người, bây giờ bạc trắng
Trai Phòng, lai vãng khách xa.

Sư Ông tuổi đà chín chục
Dáng còn quắc thước, phương phi.
Ôn nhu, hiền hòa, cởi mở
Bao dung, hỷ, xả, từ bi.

Tâm Phong Đại Sư hớn hở
Nhìn chàng Đạo Soái Lưu Hương.
Cảm tình, mến thương lồ lộ
Ông như trẻ lại tuổi vàng.

"Quả đấng anh hùng hậu thế
Quang minh, lỗi lạc, vang danh.
Khinh công tài tình, hiếm có
Chúc mừng Thiếu Hiệp công thành."

"Xưa nay, chưa hề một kẻ
Chùa này, có thể vào ra.
Anh hùng quả là đáng nể
Quan Tòa, Công Lý trừ tà!"

Vô Hoa Diệu Tăng, đứng đó!
Pha trà, cứ ngó nhìn ai.
Nhẹ nhàng, y thời tới ghế
Dâng trà, Sư Phụ tươi cười.

Đưa tay, cầm ngay muốn uống
Lưu Hương vội cản, nói liền:
"Trà này độc, không màu sắc
Đại Sư lỡ uống, lên Tiên."

Tâm Phong vui mừng cười nói:
"Ta biết, vội thử ngươi chơi!
Tuổi trẻ, anh tài vời vợi
Võ Lâm chánh đạo sáng ngời"

"Bây giờ ta vui kể chuyện
Nhà ngươi hãy lắng nghe đây!
Chừng hai mươi năm, nhanh lắm!
Có chàng Nhật Bản xứ này."

"Y đã tới nơi, lai vãng
Quả tay kiếm khách lừng danh.
Thập Tứ Lang, chàng dũng mãnh
Gặp ngay Lý Nữ, bạn tình."

"Cô nàng, giai nhân nổi tiếng
Đệ tử Hoa Sơn diễm kiều.
Bao chàng liu điu say đắm
Nhưng nàng lẻn trốn, đeo theo."

"Tứ Lang thương yêu người đẹp
Hai bên kết ước phu thê.
Nhị nam khôi ngô mạnh khỏe
Tình yêu say đắm, tràn trề."

"Một hôm, Tứ Lang khiêu chiến
Thiếu Lâm, Đại Diện Trung Nguyên.
Người Nhật, hung hăng chửi mắng
Buộc ta cùng hắn đấu liền."

"Y mang hai con bên cạnh
Cố tình sắp sẵn âm mưu.
Đánh nhau vù vù, đỡ chống
Bỗng y ngã xuống, máu trào."

"Y sắp về chầu Âm Phủ
Thều thào, năn nỉ, ỷ ôi.
"Hai con trai thời còn nhỏ
Xin Ngài chiếu cố thương tôi."

"Tâm Phong từ bi cao cả
Hứa lo lũ trẻ đàng hoàng.
Truyền thụ võ công cho trẻ
Tứ Lang tắt thở, đi luôn".

"Nhà Sư nuôi con trai lớn
Nhờ Nhậm Bang Chủ nuôi em.
Vô Hoa lớn lên, minh mẫn
Kỳ tài, nhanh nhẹn, thông minh."

"Tâm Phong đã truyền chưởng pháp
Thiếu Lâm, y học thật nhanh.
Khinh công vô cùng kỳ tuyệt.
Cung Linh, em thiệt tài tình."

"Trở thành Cái Bang Chủ Soái
Lý Nữ, thân mẫu nay thành.
Bà Thạch Quan Âm kỳ quái
Ma Đầu tuyệt diệu khôn lanh,"

"Hành tung vô cùng bí mật
Liên lạc cùng với các con.
Bẫy giăng mênh mông độc ác
Mưu đồ khống chế Võ Lâm"

Rõ ràng nhà sư tại chỗ
Tai mắt sáng rỡ khắp nơi.
Cao tuổi còn thời sức lực
Tâm trí tỉnh táo tuyệt vời.

Tâm Phong nhìn ai nói tiếp:
"Bây giờ là việc của ngươi.
Cùng sư Vô Hoa giải quyết
Ân oán tốt đẹp hai người."

"Diệu Tăng mi thời theo hắn
Ra ngoài sòng phẳng cho xong.
Ta đã võ công, pháp chưởng
Truyền dạy mi cũng thuộc lòng."

Hai chàng bên nhau im lặng
Cánh đồng cỏ rộng trải dài.
Lưu Hương nhìn ai nói lớn:
"Nhà ngươi biện bạch nữa thôi?"

"Ta từng coi ngươi là bạn
Em ta cũng mến nhà ngươi.
Ta bảo em ta né tránh
Không nên đụng chạm đến người."

"Trả thù quả thời hợp lý
Cha ta bị giết, phận con.
Chúng tôi làm tròn, đúng lẽ
Nhà ngươi tay cứ dài thoòng."

"Ta còn có lời chưa hiểu
Kế hoạch chu đáo vô cùng.
Tại sao Lưu Hương khám phá
Làm ta kinh ngạc quá chừng"

"Nhà ngươi thông minh, lanh lợi
Tưởng rằng mưu chước tinh vi.
Nhưng lại nhiều khi trống trải
Ta đây dễ nhận tức thì."

"Ngươi giết Chưởng Môn cao thủ
Sắp xếp ác độc vô cùng.
Rồi thả trôi sông lủ khủ
Chiêu pháp nhanh nhẩu khó trông."

"Lợi dụng cô nàng Linh Tố
Tờ hoa nhắn gởi bạn lòng.
Họ không oán thù chi cả
Mà ngươi sát thủ mênh mông."

"Ta đã nghi ngươi từ đó,
Âm mưu khống chế Võ Lâm.
Khinh công quá nhanh, bị lộ
Khi ngươi, Bang Chủ giết nhầm."

"Mục đích hăm ta bỏ cuộc
Xen vào công việc ác nhân.
Ngọc Hoa/ Diệu Tâm giả mạo
Gây nên xào xáo Võ Lâm."

"Hận thù ngút ngàn chém giết
Cho ngươi thủ lợi thong dong.
Cô nàng, Diệu Âm Chùa trước
Ngọc Hoa giả dạng Diệu Tâm, "

"Bị lộ nhà ngươi liền khử
Cô ta tức quá nói to:
"Vô..." Khinh công vù vù như gió
Ta biết Diệu Tăng ngươi mà!"

"Vô Hoa Diệu Tăng tài thật
Chỉ chạy phía trước ngắn thôi.
Nhưng ta hơn ai quá ít
Nên không đuổi kịp bắt người."

"Trong phòng một tên phục sẵn
Cố tình ám toán Lưu Hương,
Giết hụt ngươi liền hạ thủ
Quả là tàn độc vô cùng."

"Ném châm mười phần trúng đích
Khinh công thật tuyệt giang hồ.
Cô gái lõa lồ hôm trước
Nhà ngươi đã giết từ xa."

"Nam Hải Công Tử bữa đó
Chính ngươi đã phóng kim châm
Tờ hoa nát tan trong gió
Quả là thủ pháp tuyệt trần."

"Điểm Nhất Hồng, thuê Sát Thủ
Nhà ngươi muốn khử trừ ta.
Đánh nhau hơn ba trăm hiệp
Quăng khói biến mất chẳng ngờ."

"Gặp ngươi bên bờ sông vắng
Gẩy đàn khi lánh mặt ta.
Ta biết rõ là thủ phạm
Triền miên gây án bao la."

"Nhà ngươi ngồi chờ hôm nọ
Chận ta trên hố cây cầu.
Giả Thập Tứ Lang ngăn trở
Không cho Linh Tố thăm Bà"

"Đánh thua, giả vờ phun khối
Cũng chiêu thức cũ trải ra.
Mặt nạ sáng lòa che lại
Ta đây nhận thấy ngươi mà!"

"Rõ nét nhất là bữa ấy
Tàn nhẫn tiêu diệt Cung Linh.
Ngươi giết thình lình em ruột
Vô cùng kinh ngạc kêu "Anh!"

"Tuyết cô nương, ngươi lợi dụng
Thiên Nhất Thần Thủy, trộm dùng
Tiêu diệt bao hàng Thủ Lãnh
Âm Cơ nghi đến Lưu Hương"

"Nhà ngươi thông minh quá cỡ
Nhưng mà cứ phá, chẳng tha.
Bướng bỉnh, kỳ đà cản mũi
Bây giờ ngươi muốn gì ta?"

"Ta muốn đưa ra xét xử
Võ Lâm quyết định tội ngươi?
Ta không muốn trừ, muốn khử
Tội kia lớn quá của người."

"Bây giờ còn gì để nói?"
Vô Hoa tiến tới tấn công.
Lưu Hương vội vàng đưa quạt
Y liền ngã gục trợn trừng.

Thân hình bỗng nhiên run rẩy
Chất độc tự sát lan nhanh.
Hận thù, nhìn chàng vội nói:
"Tiên Nhi ngươi giết nhẫn tâm"

"Chính nàng giai nhân tuyệt sắc
Bà là Cô Ruột của ta.
Ta hận, ta thù, Đạo Soái
Bây giờ ta chết, không tha!"

Diệu Tăng Vô Hoa tắt thở
Lưu Hương buồn bã xuống đồi.
Tiên Nhi tuyệt vời diễm lệ.
Chàng yêu quá cỡ, giết rồi.

Chàng tiếc người trai tuấn tú
Đa năng, thiên phú, thông minh.
Khinh công vô cùng nhanh nhẩu
Võ công tuyệt hảo, tài tình.

Nhưng tâm vô cùng tham vọng
Ác độc thủ phạm giết người.
Tội lỗi tày trời chất đống
Khó mà hưởng dụng tha ai.

Về thuyền, ôi thôi vắng vẻ!
Các cô chẳng có tăm hơi.
Mảnh giấy dán thời lồ lộ
Sa Mạc Công Tử sáng ngời.

"Tạm thời giữ ba cô bạn
Sa Mạc du ngoạn rong chơi.
Nóng lòng, nếu ngươi tìm đến
Thì ta tính chuyện thả người."

"Hắc Công Tử, thời chờ đó!
Nếu ngươi quá sợ thì thôi.
Các cô tuyệt vời diễm lệ
Ta đậy mến mộ lâu rồi!"

Đạo Soái tức thôi anh ách
Quả là hống hách, tự cao.
Sa Mạc Chi Vương xa lắc
Hiểm nguy, gian khổ dường nào!

Vua Trộm, anh hào dấn bước
Đì tìm người đẹp, biên cương.
Quan san dặm trường hun hút
Hồi Ba lần lượt diễn tuồng.

Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân