TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn
Người Post Đầu
Thông điệp
SNOW WHITE Ngày tham gia: 29 Oct 2007 Số bài: 3689
Gửi: Tue Mar 11, 2008 1:22 pm Tiêu đề: XỨ NGƯỜI HOA NỞ TÌNH VĂN CHƯƠNG (MINH CẨM)
XỨ NGƯỜI HOA NỞ TÌNH VĂN CHƯƠNG
Ta như thấy tuổi đời xanh mái tóc
Nghe tâm hồn rạo rực chút hương xuân.
Em bút ngọc, tay ngà, tình tươi mượt
Tình Tri Âm, ta Tri Kỷ họa vần.
o0o
Em xa tít ngút ngàn, em thân thiết
Gió và mây cho biền biệt giao hòa.
Ta tương hợp, tình đậm đà, lả lướt
Tình văn chương, tình thật đep đôi ta.
o0o
Em duyên dáng, em mặt hoa, da phấn
Chiếc cặp nâu, tà áo trắng thướt tha.
Em rạng rỡ, ngôi chùa xưa thanh tịnh
Ta mến thương nàng, lóng lánh trang thơ.
o0o
Mình cách biệt, từ đôi bờ nhưng nhớ
Bỗng xứ người, hoa nở tình văn chương.
Ta say sưa ngắm hình nàng rực rỡ
Tiếng em cười, nghe êm ả, dễ thương.
o0o
Giọng em nói, như mơn man, ve vuốt
Làm thi nhân nghe dào dạt con tim.
Ta như nghiện em tài tình, huyền hoặc
Ðối với ta, em diễm tuyệt, dịu hiền.
o0o
Tình văn chương, bỗng nhiên thơm, lấp lánh
Tỏa xứ người, hoa nở thắm đôi môi.
Nhạc khúc vang vang, bồng trôi hình ảnh
Bóng giai nhân, ẩn hiện, đẹp tuyệt vời.
MINH CẨM
Về Đầu Trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn