Chàng “Chung Phong Tình Bảo An”, vì y ngụ tại nơi này thuộc Thị trấn Tháp Chàm. Y học hết lớp 12, có nghiệp vụ chuyên môn Lao Ðộng tiền lương. Tánh hay ưa đàn bà và thường được họ ưa lại. Thế mới có vấn đề. Y làm việc tại Phòng Tổ Chức Lao Ðộng tiền lương. Y cũng có bằng tài xế lái xe con. Y lái chiếc Jeep đưa Thủ Trưởng đi công tác đây đó. Y oai lắm đấy! Hách vô cùng! Hai chức vụ quan trọng là Lao Ðộng tiền lương + Tài Xế Giám Đốc / Thủ Trưởng. Tuy y không khôi ngô, tuấn tú, nhưng y có tài tán gái hết cỡ. “Ðẹp trai không bằng chai mặt” mà lỵ. Nghe nói, y có nghề ngón phòng the, dạng “Trường túc bất tri lao”
“Càng yêu, càng chìu, càng mạnh
Càng vững càng cứng càng dai.
Ðêm xuân, em bậu lai rai mặn nồng
Em nào dù đã có chồng,
Gặp anh mê mẩn, theo không anh hùng.”
Giám Đốc Lương và Chung Phong Tình quả là “Thầy nào trò nấy” “Con hơn cha là nhà có phúc Trò hơn Thầy quả thật đáng mừng”. Thật vậy, phải nói là Chung Bảo Tháp có số đào hoa. Y đã có chánh thất tại Tháp Chàm. Hai mống rồi. Bà xã ở xa tít mù khơi, bận rộn coi sóc con dại. Nàng lại sợ tánh hung hăng thô lỗ, du côn của ông xã. Cho nên chỉ cần hằng tháng, có gạo và tiền lương chút chút đẻ nuôi con là OK trăm phần trăm, chàng ơi! Mọi sự khác, nàng khộng để ý tới. Coi như Chung độc thân tại chỗ. Tha hồ ba lăng nhăng với các nàng tại đây. Trước hết phải kể Liên Y Tá Phú Yên, vì cô ta quê vùng này, vào công tác tại đây. Cô này cũng ngang ngửa tuổi Chung Ba Tháp, chừng ba mươi là cùng. Cô ta có chồng Bắc Kỳ nòì chính tông, cán bộ Thành Kiểm Lâm vì ông ta làm việc tại cơ quan này. Hai vợ chồng có hai con trai năm một, giống cha như đúc. Liên dáng không cao, mập mạp. Da trắng trẻo chút chút, bộ ngực khá đồ sộ. Ông xã cứ đi công tác hoài. Liên và Chung thì đã “Hai bên cùng liếc, hai lòng cùng ưa” từ lâu rồi. Chung công khai đèo nàng bằng chiếc xe đạp mới tinh của mình. Y chở tình nhân đi công tác đây đó. Nghe nói họ cứ lai rai đưa nhau vào Thiên Thai Tiên Ðộng, nhà bà con của Chung nào đó để tâm sự giải sầu. Liên tỏ ra mê mẩn Chung hết nói. Ðôi lúc, y ve vuốt, âu yếm Liên, với những lời bỡn cợt tự nhiên như ba ngày Tết trước mặt mọi người khác. Còn Liên thì sao? Một hôm nàng thổ lộ với ông Nguyên, nhân viên Ban Ðờì Sống, thuộc Phòng Hành Chánh của Xí Nghiệp. Nàng nói thực tình tự nhiên, không sợ ông chồng mình ghen tuông chút nào. Nghe nói “Ông ăn chả, bà ăn nem” tự nhiên lâu nay.
- Mình còn trẻ, còn xuân sắc, tội gì không trăng hoa gối chăn xả láng. Ai cũng một thời thôi. “Cái già sồng sộc nó thì theo sau”.
Còn Chung Ba Tháp, trước mặt Liên và Nguyên, nói thẳng thừng, vừa nhìn Liên âu yếm, không e dè ngại ngùng gì cả. Coi như bồ bịch công khai:
- Tôi thích nghề y tá chích dạo. Nàng chích bịnh nhân, anh chích lung tung.
Hai người cười thoải mái. Chung Bảo An chích tùm lum tu dí. Không sao cả. Có chỗ chịu mà. Ngoài ra, Lam Bà Ni, Chiêm Nữ nói trên, cũng không thoát khỏi tay y. Nàng bồ của Giám Đốc, lại là tình nhân của Chung Tháp Chàm nữa, trời ạ! Buổi trưa Chung la cà xuống nhà nàng. Họ hay ngôi chơi bài Tiến Lên (Một môn chơi của dân Bắc kỳ, đem vào Nam sau 75). Hai bên hò hẹn du hí, nơi kín đáo nào đó, trong khi chồng Lam bận trực ca máy đúc gạch, ban đêm. Ngoài ra, nàng Nga Hà Nội Da Ngà, vì nàng dân Hà Thành chính hiệu con nai vàng ngơ ngác dẫm trên lá vàng khô. Mặt trái soan, môi đỏ, da trắng, mái tóc huyền óng ả. Quả là giai nhân kiều diễm. Nàng đẹp không thua gì Bà Ngọc, vợ Giám Đốc Lương. Nàng là phu nhân ông “Dung Huế Man Man”, Ông này miền Sông Hương Núi Ngự, bị thương, còn mẻ đạn trong đầu, trong thời kỳ chiến tranh. Bác Sĩ không dám mổ lấy mẻ bom ra. Ðầu ông thỉnh thoảng còn ê ẩm, lúc trở trời thường bị đau nhức. Trí nhớ kém, quên trước, quên sau. Vợ xinh đẹp như thế. Thật là hạnh phúc, hãnh diện, Nhưng cũng là tai hạ, điên cái đầu. Nàng duyên dáng, nõn nà, nói tiếng ngọt xớt như đường phèn. Nhưng giai nhân cũng lãng mạn đa tình, đa cảm ti tí. Chung Tháp Chàm cua được nàng, từ hồi nào. Hai người cứ hò hẹn kín đáo. tâm sự giải sầu, tình tang mây nước lai rai. Dung Man Man, đầu bị cắm sừng chằng chịt, mà mù tịt, hoặc giả vì anh ta quá yêu vợ, nên vờ khộng biết gì cả. Ông bà ta có câu “Củi tre dễ nấu, chồng xấu dễ sai” hay “Vợ đẹp vợ người. Vợ xấu, vợ mình.”
“Vợ xinh đẹp quá cỡ
Dễ bị người quyến rũ
Giai nhân thường nhẹ dạ
Chồng si tình đau khổ”
Trường hợp nàng Trang Căn Tin Ða Tình thật là đặc biệt. Cô này mập mạp, có da thịt chút chút. Nhưng mặt hoa, da phấn. Tay chân thon thả. Ðôi mắt đẹp và đa tình lồ lộ. Cặp lông mày rậm ti tí. Ðôi môi hồng gợi cảm. Cô nàng nổi tíếng lãng mạn, thích nam nhân tán tỉnh. Một hôm. căn tin vắng khách, Trang chìa bàn tay nõn nà trắng muốt, có những ngón thon tha trước mặt ông Nguyên, Bàn tay đẹp, mềm mại. Nàng cười tươi như hoa. Nàng thỏ thẻ với người phụ trách Ban Ðời Sống lúc bấy giờ lúc ông ngồi uồng nước đá chanh giải khát. Nàng cất giọng oanh vàng, liếc cặp mắt nhung huyền long lanh, to trong sáng của mình:
- Anh Nguyên, nhờ anh xem hộ em một quẻ về tình duyên, vận mạng và gia đạo. Sao em “Ðồng Choài” quá hè!
Nàng nhìn chàng như nhấp nháy đôi mắt diễm lê. Chết người thật. Nàng cứ nhìn ông thầy coi chỉ tay say mê. Trang chăm chú nghe ai thao thao bất tuyệt như muốn nuốt từng tiếng nói ấm áp, truyền cảm của chàng.
Nàng cứ để yên bàn tay mềm mại, trắng muốt của mình trong bàn tay chai cứng nóng bỏng của ai. Ðùng một cái, chừng ba tháng sau thì Trang cứ ói mửa. Hôi cơm tanh cá. Mặt hoa xanh xao. Nàng đẹp não nùng sầu thảm. “Ðiệu buồn như cúc, nét gầy như mai” (Kiều).
“Người đẹp bỗng xanh xao, vàng vọt
Mặt hoa da phấn chợt bào hao
Ðôi mặt lung linh gợn màu héo hắt
Bụng nhô nhô, lúc lắc, thật có bầu”
Vậy ai là tác giả cái bào thai của mỹ nhân đa cảm Trang Ða Tình đây? Ai cũng biết rằng Chung Tháp Chàm là bồ ruột của Trang Căn Tin lâu nay. Mấy tháng trước Xí Nghiệp cho Ban Văn Nghệ công nhân Xí Nghiệp vào Phan Thiết trình diễn văn nghệ cũng hơn 10 ngày. Nam nữ công nhân diễn viên chung đụng nhau đêm ngày. Nam - nữ xa nhà gần gũi, kề cận nhau, như “Cá gặp nước, rồng gặp mây”, như “Nam châm hút sắt”. Chung tài xế của Thủ Trưởng, cứ hò hẹn với Trang ca sĩ. Hai bên cứ tình tang mây nước xả láng trong 10 đêm trăng mật đôi ta. Thế là nàng mang thai. Tuy nhiên, Chung đã có vợ chính thức. Trang thì có nhiều nam nhân theo chọc ghẹo. Nàng cũng lai rai tâm sự trăng gió với họ. Bây giờ nàng phải tìm ai có khả năng thay thế Chung Bảo An đây? Thôi muốn chắc ăn, xem chừng chàng Hùng Nghệ An Xây Dựng là bảo đảm. Y là Ðảng Viên mới kết nạp, có địa vị, trè trung, đẹp trai, lại độc thân. Y và Trang đã chăn gồi cũng ba, bốn lần rồi. Thôi thì đành khai Hùng Xây Dựng là tác giả cái của nợ này. Như thế, có mòi bảo đảm an toàn xa lộ trăm phần trăm. Hơn nữa, Chị Liên, Y tá Trưởng Ban Cán sự Phụ Nữ Xí Nghiệp, cũng mến nàng lâu nay. Vì vậy. cuối cùng, Xí Nghiệp Gạch Vôi Ðạo Long đã cử Ban Cán sự Phụ Nữ ra Xí Nghiệp Xây Dưng gần Bến Xe Phan Rang. Họ tranh đấu buộc đồng chí Hùng Nghệ An phải chấp nhận bào thai trong bụng Trang là con mình. Hùng phải cưới nàng làm vợ. Làm giấy hôn phối với nàng. Lúc đầu, y kinh ngạc, chối leo lẻo, vì mới ngủ với nàng vài lần thôi. Tuy nhiên, khi Trang khai rành mạch việc hai người đã ăn nằm nhiều lần trước đây, nên nàng đã mang thai chàng. Vả lại, Trang cũng duyên dáng, xinh đẹp. Mặc dù có biết mình bị lừa, nhưng ván đã đóng thuyền, nên chạy trời khỏi nắng. Trang rời khỏi Xí Nghiệp Gạch Vôi Đạo Long theo chồng luôn từ đấy. Chung Tháp Chàm may mắn thoát nạn cái ót.
“Ta làm y tá chich dạo. An toàn xa lộ, không bị trách nhiệm nghề nghiệp chi cả”. Y cười nói với ông Nguyên như thế, sau khi người đẹp tình nhân của hiệp sĩ Ba Tháp theo chồng. Giai nhân da trắng môi hồng đã bái bai người tình trăng hoa, đã cho nàng “Cái bụng chang bang, nhưng nàng không theo níu Mà má hồng cứ lẹo tẹo, cứ đeo anh chàng khờ khạo Nghệ An. Nàng buộc chàng cưới nàng làm vợ.”
Noi gương đa tình, đa cảm, ba lăng nhăng của Giám Đốc Thủ Trưởng. Phải kể thêm mấy chàng, mấy nàng trong khâu sản xuất tại các phân xưởng lao động trực tiếp đã tình tang mây nước nhiều phen, gây cấn, ba đào không ít. Truyện Tình Xí Nghiệp bao la bát ngát như nắng gió quê hương Ninh Thuận.
Trước hết phải kể chàng Chân Long Tong Ðạo Long. Y dáng gầy cao nhòng nhòng, cư ngụ tại phường nói trên. Y khá bảnh trai, mái tóc bờm xờm, dáng hào hoa phong nhã, nghệ sĩ chút chút. “Mẹ cha cho một tấm lòng Trời thương cho mái tóc bồng hào hoa” (Cao Hoành Nhân) Y cười nói, kể chuyện lưu loát, có duyên, Y có tài tán gái hết cỡ, Y roi roi con, nhưng cường tráng khỏe mạnh, Tình dục phong phú, sung sức. Trong tổ Lò có cô Thân Mỹ Hương. Nàng da trắng, môi hồng, tóc huyền. Thân hình đầy đặn gợi cảm. Bộ ngực căng tròn nhựa sống bắt mắt nam nhân hết nói. Nàng mới có 20, nhưng má hồng tánh đa cảm, đa tình, lãng mạn ti tí. Chân và Thân sáp vô cái ào. Hai bên cứ lén lút tang tình mây nước. Còn hên là cô nàng chưa thấy cá hôi cơm, tanh cá. Bụng không u lên, nhô ra từ từ như các nường khác dan díu bất chính với tình nhân đã có vợ chính thức. Tuy nhiên, việc chàng - nàng thân mật trò chuyện thân tình công khai, lộ liễu, có khi ôm nhau ban ngày trong phòng chứa than đá của Xí Nghiệp, ai cũng thấy. Không rõ có kẻ nào xấu mồm, xấu miệng đã thóc mách với bà xã của Chân về việc bồ bịch, ngoại tình của lang quân. Cô Năm Xả Láng Ðạo Long (Biệt danh Xả Láng chỉ cô ta hay chơi xả láng bài bạc như sóc dĩa, tài xiểu... hay chửi lộn, gây gổ. Cô ta thuôc loại bà chằng hung dữ nổi danh lâu nay) ghen tuông đáng Sư tỷ Hoạn Thư, tức tốc vô Xí Nghiệp chụp mái tóc dài của Thân Mỹ Hương, rị, định rạch mặt giai nhân. May mà có người can thiệp kịp lúc. Từ đó Thân không dám công khai lộ liễu quan hệ với Chân Long Tong nữa. Chỉ lén lút hẹn hò.
“Bà Xã sư tỷ Hoạn Thư
Ghen tuông dữ dội, anh từ dáng hoa
Chúng mình lén lút xa xa
Tình tang vắng vẻ, đôi ta an toàn.
Ðã ăn quen, nhịn khó khăn
Thôi thì thỉnh thoảng tình xuân càng nồng.
Anh yêu, anh quý má hồng
Nước mây lả lướt ta cùng Thiên Thai.”
Còn chàng Trung Mập Tổ Lò. Trung đô con, thân hình to tê như Tiết Nhân Quý, Lý Quỳ hay Từ Hải “Ðội trời đạp đất ở đời”, cũng ngụ tại Phường Ðạo Long, mê nàng Trực Tấn Tài A. Trực chừng 21/22 xuân xanh, cao gầy, mặt hoa, da phấn, thân hình thon thả. Nàng có em trai 20 tuổi cũng công nhân Tổ Lò, dưới quyền của Trung Mập Ðạo Long, Tổ Trưởng kiêm Trưởng ban phụ trách khâu đốt lò nung gạch thẻ. Cô gái kiều diễm như thế mà sáp vô Trung Mập cái rụp, bà con ạ! Trung có vợ, năm mống rồi. Bà xã ở Ðạo Long, gần Xí Nghiệp thôi. Chị ta hiền khô hà. Ông xã chỉ cần cuối tháng, à đem gạo và lương tiền chút chút về cho vợ con sống qua ngày đoạn tháng, trong thời buổi kinh tế khó khăn, Ngoài ra, chàng cứ ăn nem, ăn chả. Nường không cần biết, chàng ơi! Vì thế, Trung Mập và Trực Tấn Tài cứ tình tự, hầu như công khai hò hẹn ngay trong phòng chứa than nói trên, ban ngày ban mặt trước mặt nhiều người chứng kiến.
Mối tình vụng trộm thật đặc biệt sau đây, làm xáo trộn tư tưởng, nếp suy tư, thành kiến của người đời. Thật vậy, chàng Hanh Mỹ Hương chừng 25 xuân xanh là cùng lại dan díu với nàng Xú Cô Dung Mỹ An. Dung ít nhất cũng phải 36 hay hơn nữa vì con gái đầu lòng của nàng với người chồng hiện tại, cùng quê, đã 18 tuổi rồi. Dung là gái có nhan sắc gần như Chung Vô Diệm hay Thị Nở của Nam cao. Bởi vậy, nàng mới có hỗn danh trên. Thật tội nghiệp cho má hồng bị Cao Xanh ghen ghét. Tạo hóa cho thục nữ Mỹ An nhan sắc quá khiêm tốn. Nàng da ngăm. Mặt hơi rỗ ti tí, vì bị bịnh đậu mùa. Nghe nói, nàng đập bể chiếc gương đầu tiên nàng dùng soi mặt vì tức giận. Nàng thù đời, thù mọi cô gái xinh đẹp hơn nàng. Xí Cô Nương biệt danh chết luôn. Mái tóc bù xù được chải chuốt cẩn thận hơn. Mặt tô dậm chút phấn trắng xóa mấy chỗ lớm đớm hoa mè. Không nhiều lắm, nhưng nàng ghét cay ghét đắng chúng làm cho má hồng đã không xinh đẹp, lại trở nên tối tăm lu mờ hơn, trước những cặp mắt nam nhân háo sắc. Nàng chúa ghét các gã chỉ mê sắc đẹp của nữ nhi. Con người ta cần nhất trái tim, cái tâm tốt. Bề ngoài chả cần lắm, vì ông bà ta thường nói: “Cái nết đánh chết cái đẹp” “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” “Tâm trí dày đặc, hơn bộ mặt sặc sỡ”. Nhưng tại sao nhan sắc bề ngoài lại hấp dẫn nam giới quá cỡ vậy? Xí Cô Nương là gái nhà quê nòi trăm phần trăm con vịt xiêm ngơ ngáo. Có điều, thành thực mà nói, bộ ngực đầy đặn, gợi cảm, đôi mắt hơi long lanh đa tình ti tí. Nếu tối trời “Nhà tranh, cũng như nhà ngói” thì chắc gì các ả mặt hoa, da phấn, môi đào, tóc huyền óng ả, có nghệ thuật phòng the chăn gối làm người tình hạnh phúc tuyệt vời bằng Dung Mỹ An này? Còn Chàng Hanh đẹp trai, không thua Phan An Tống Ngọc hay Kim Trong đã mê nàng tít thò lò từ lâu. Bởi vì, nàng biết cách làm cho chàng say sưa đắm đuối, sau lần đầu tiên nhìn bộ ngực đồ sộ hấp dẫn của giai nhân đã mấy lửa. Nàng cũng thơm phức, chớ bộ. Có kinh nghiệm trăng hoa, chăn gối, làm bạn tình say mê khoái lạc tột đỉnh. Biết trang điểm, sửa soạn chút chút, cho dung nhan thêm mượt mà gợi cảm. “Cái của nó giũa con người” mà. Thân hình cũng thon thả, có eo, có mông lồ lộ, bắt mắt người khác phái hết cỡ. Chỉ tội nghiệp mặt hoa hơi ngăm và lỗ chỗ vài nơi. Không sao. Nàng đã trết một lớp phấn dày cui.
Khi Hanh hôn hít, âu yếm người đẹp quá cỡ, phấn, nước hoa trôi bay mấy, thì nàng soi gương, trang điểm tiếp, Hanh thích thục nữ Chị Hai õng ẹo, nũng nịu, sạch sẽ, thơm lừng trong phòng vắng ve, đìu hiu, chỉ có đôi ta, Hay là chỗ kín đáo, góc xó vào ban đêm nào đó, khi họ nhớ nhau quá cỡ thợ mộc, để êm đềm bồng bềnh tang tình mây nườc. Thiên Thai Ðộng Ðào cũng dễ tìm, dễ hẹn hò, lén lút gặp gỡ vầy duyên cá nước. Lúc nào, họ cũng thủ tấm ra sạch sẽ làm giường dã chiến hạnh phúc mà. Nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ đó. Hẹn nhau, ngoài đồng vắng vẻ buổi tối, dười gầm cầu hay tại nhà bạn thân của chàng, không ai lui tới. Hai người đã ghiền nhau hết mức. Cuộc chiến đấu ái ân say đắm đã lún sâu, sa lấy lâu quá rồi. Nam châm đã hút sắt dính hết trọi. Chạy trời khó thoát. Nhất là họ đã có chung đứa con trai. Nó cỡ 4 tuổi, gíống cha như hai giọt nước. Thế là chàng trai khôi ngô đa tình, thích của lạ, đã bơi lạc vào Thiên Thai Tiên động của nàng. Chỉ lả lướt một lần vì nàng mê tình nhân trẻ tuổi, tuổi nhỏ hơn em trai út của nàng. Miễn sung sức, cường tráng, đa tình, thích của lạ, “Cũ người, mới ta”. Vì vậy, chiếc bẫy giương ra từ ngón thon dài thoòng của Ma Nữ Hồ Ly Mỹ An, đã đánh sập con mồi béo bổ, chàng Kim Mỹ Hương. Thế là họ ghiền nhau luôn, bất chấp dư luận. Cứ tình tang mây nước. Nàng tuy không đẹp nhưng lại ứa thích mỹ nam tử. Nàng, gia cảnh cũng có của ăn, của để, Ngày xưa, nàng là cô chiêu, tiểu thư đài các đấy, bà con ạ! Bố nàng là Quan Ba, Đại Đội Trưởng / Đại Đội 952 Ðịa Phương Quân Tiểu Khu Ninh Thuận rất lâu. Lương khá, các đệ tử chạy chọt, xin ở Đại Đội này, chỉ lo canh gác các cơ sở trọng yếu chung quanh thị xã Phan Rang. Lính không tác chiến, chỉ canh gác ngày đêm thì an toàn xa lộ. Chữ thọ to lắm, cỡ núi Cà Ðú hay Núi Ðình Tri Thủy hay Núi Chà Bàng đấy. Ông được họ quà cáp. Ông khá giả. Cho nên Dung Mỹ An nàng cứ cho Hanh Mỹ Hương ăn uống, bồi dưỡng thoải mái. Hanh khỏe ru bà rù. Chỉ lo dưỡng sức để phục vụ ca đêm cho má hồng thôi. Còn chồng nàng ư? Lù khù, ít học, nông dân chất phát, chỉ lo săn sóc con cáí. Tổ viên Hợp tác xã nông nghiệp Mỹ An. Từ lâu, nàng là Thủ Trưởng trong nhà. Anh chàng này xí trai thí mồ. “Củi tre dễ nấu, chồng xấu dễ sai” mà lị! Bây giờ hai bên gần như công khai dan díu, tù ti, tút tít nhau tự nhiên như ba ngày Tết. Nàng đi làm thường dẫn thằng này theo. Cha con cứ gặp nhau vui vẻ. Hanh ôm hôn nó, cho nó tiền quà bánh. Ai cũng biết cả, kể cà Ban Giám Đốc và Ban Lao Ðộng Xí Nghiệp. Cơ quan chỉ cần công nhân lao động tốt, giữ ngày công tốt, hoàn thành kế hoạch nhà nước. Mọi thứ khác mây bay gió thoảng qua cầu.
Hơn mười ngày qua, hai người đều là diễn viên trong Ban Văn Nghệ Xí Nghiệp. Họ vào Phan Thiết trình diễn, như đã kể ở đoạn trên. Họ tự do ân ái say mê đắm đuối như vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật. Họ hạnh phúc vô cùng. Tuy nhiên, khi về làm việc lại. Chàng Tổ Lò. Nàng Tổ Vôi. Buổi trưa hai người cứ rủ lên ngủ trên Hội Trường Xí Nghiệp. Họ nằm bên nhau, cứ âu yếm nắm tay tỉnh bơ tự nhiên. Hết ý! Quý vị ạ. Xem thế, các câu nói của ông bà ta truyền lại “Trai ham sắc, gái ham tài” và “Vợ đẹp vợ người, vợ xấu vợ mình” đều trật lất trong trường hợp áp dụng vào sự luyến ái gian tình của cặp Hanh Kim Trọng - Mỹ Huơng và Xú Cô Nương Mỹ An. Phải nói ngược lại câu đầu, và câu sau, nên sửa như thế này: “Vợ đẹp vợ người. Vợ xấu cũng vợ của người luôn”. thì mới đúng trong tâm cảnh của chàng / nàng quá đặc biệt này.
“Em nhan sắc ngang hàng Thị Nở.
Nhưng nhũ hoa đồ sộ dễ thương.
Em son phấn thân hình bốc lửa
Dáng thon thon hấp dẫn vô cùng,
o0o
Khi tắt đèn, em là Tiên Nữ
Anh say mê nên cứ theo nàng
Em có ngón làm chàng quá đã
Ta tình tang mây gió mơn man.
o0o
Con ta đó, giống chàng như đúc!
Mười lăm năm chàng sụt tuổi em
Em yêu chàng trẻ trung sung sức
Chàng mê em chuyên nghiệp phong tình.”
Ðáng kể truyện tình nổi bật lúc bấy giờ cùa chàng - nàng, Canh Phan An Kinh Dinh và Cương Ða Tình Tấn Tàì A. Canh tuấn tú, da trắng, môi đỏ như bố quê Ðạo Long và mẹ mình quê Dư Khánh. Song thân đều xinh đẹp nên Canh khôi ngô nhất Xí Nghiệp lúc bấy giờ. Ngang ngửa với Thủ Trưởng Lương, đa tình đã kể ở phần đầu câu truyện. Hiện tại cha mẹ đã về chầu Phật Cảnh lâu rồi, Gốc Thiếu úy Quân Đội / Việt Nam Cộng Hòa, thuộc gia đình Cách Mạng chút chút. Y về sớm vì lý lịch cũng không tệ lắm. Canh xin việc dễ dàng. Vợ chồng đều làm tại Xí Nghiệp này. Bà xã tên Cương Da-Nga-Mặt-Hoa. Vì nàng khá kiều diễm xinh xắn nhỏ con, có giọng nói trong trẻo, thỏ thẻ, dễ thương chi lạ. Quê nàng ỏ Mỹ An. Tại Xí Nghiệp có ba cô tên Cương. Cương / Canh nói trên. Cương Tấn Tài và Cương Hiền Mắt Hí. Cương / Canh giai nhân mới có hai con nhỏ, bất ngờ, bị bịnh ung thư vú và về cõi Tây Phương từ lâu. Nàng chừng hai mươi lăm là cùng. Quả là hồng nhan bạc phận. Má hồng vắn số. Tạo Hóa ghét ghen người đẹp. Canh ở vậy nuôi con. Còn Cương Tấn Tài thì sao? Nàng lớn hơn Cương Mỹ An chừng vài ba tuổi. Nàng cũng dong dỏng cao. Da trắng, môi hồng, mắt nhung. Có điều nghe nói, nàng ít học, không tế nhị, khéo léo. Nàng quá bạc đãi chồng, sau Ðổi Ðời đầy bi thảm tang thương. Chồng là Trọng Kinh Dinh, gốc Trung Úy Pháo Binh, sau ngày Miền Nam “Sập Tiệm” bị cải tạo tập trung. Trọng tơi tả hoa lá cành, phải bóc lịch mấy niên. Ðói rách lầm than, khổ sai, bị đầy ải trong trại tù của kẻ chiến thắng. Chàng được phóng thích sau đó. Chàng về địa phương. Không thể ngụ tại nhà vợ với đứa con gái tại Tấn Tài. Nàng hất hủi, đuổi xô, lang quân bị sa cơ thất thế, trắng tay, thân tàn ma dại quá cỡ. Trọng buồn tình, nuốt hận trong lòng, phải rời khỏi tổ ấm, xa cách vợ con. Chàng về ngụ tại nhà bố mẹ ở Kinh Dinh. Cha chàng hành nghề thầy Pháp nổỉ danh tại đây trước kia. Bây giờ, nghề này bị Chính Quyền Cách Mạng ngăn cấm triệt để. Lạng quạng là ở nhà đá đếm lịch mục xương, Ông chỉ là cư sĩ, tu tại gia, tụng kinh, gõ mõ, ăn chay làm lành, lánh dữ. Sau đó, Trọng phải lao động kiếm sống cực khổ, tơi tả hoa lá cành, mấy năm trời, chịu thíếu thốn, khó khăn trăm bề. Cuối cùng, chàng tìm cách vượt biển thành công. Trọng được định cư tại Hoa Kỳ. Chàng còn giận bà xã, nên không thèm biên thư từ, liên lạc và bảo lãnh vợ con qua vùng Ðất Hứa, Vùng Thiên Ðàng Trần Tục, xứ Cờ Hoa, giàu mạnh nhất thế giới ngày nay.
Lúc bấy giờ, Cương Tấn Tài làm khâu lật phơi thuộc Tổ Tạo Hình 1. Nguyên làm ca xúc cuốc đất chạy máy. Nàng ỷ mình duyên dáng, có chút nhan sắc, mặn mà ưa nhìn, còn bắt mắt nam nhân, đa tình, lãng mạn ti tí. Cương tỏ ra mến mộ và theo quyến rũ Nguyên, Nàng mấy lần giả vờ nhờ Nguyên coi chỉ tay, rời cứ leo đeo nhờ mãi. Người đẹp cứ chìa bàn tay mềm mại, trắng muốt cho chàng cầm. Cứ để yên bàn thon thả, ngọc ngà của mình trong bàn tay hơi chai cứng, nóng bỏng của ai. Tuy nhiên, Nguyên nhút nhát, sợ mình dễ xiêu, dễ dại gái. Chàng sợ lắm. Sợ Hoa Hồng gai góc lởm chởm này ghê lắm, bà con ạ! Chàng cứ tránh né người đẹp mãi. Những lúc chàng nghỉ trưa trong góc phòng vắng vẻ, yên tĩnh một mình, Cương Tấn Tài cứ tiến sát, sà vào lòng chàng, mơn man vuốt ve mái tóc và mặt, mũi, má chàng, thật tự nhiên như là đôi tình nhân chính thức, trời ạ. Dễ chết người quá đi chớ! Mùi nước hoa thơm phức, nàng nhìn chàng ngây ngất say đắm, như si, như dại. Rồi thục nữ thỏ thẻ như sương như khói:
- Tại sao em thương anh, mà anh lạnh lùng với em vậy? Tại sao anh ác với em thế, anh Nguyên?
Trời đất, quỷ thần ơi! Chàng kinh hãi, cứ né sợ nhan sác của giai nhân “Một con trông mòn con mắt”. Nàng chìu chuộng, tỏ ra mê mẩn chàng như thế, dễ làm chàng rơi xuống vực sâu thăm thẳm, từ con dốc đứng cheo leo, đầy hiểm nghèo này. Cô ả cũng đáo để ghê lắm. Cô nhờ Hải, Ông Mai tổ Lò. Y là bạn của nàng. Hải có tài thuyết khách dạng Quân Sư Quạt Mổ, chuyên nghề mối lái cho các nường, các chàng, thành đôi bạn tình thoải mái, giải sầu trong thời kỳ cá nước, nhất là Miền Nam, dân chúng hầu như ai cũng khổ lắm, đói lắm, rách lắm. Nên chàng nàng, cứ ru nhau trong vòng tay thơm ngát, mượt mà của tình yêu. Hai tâm hồn say đắm hòa hợp nhau, ngõ hầu quên thực tại phũ phàng cay đắng tang thương biến đổi của kiếp nhân sinh, đầy khổ đau và hệ lụy này. Quả thật, tương lai của họ thật mù khơi, mịt mờ, khộng quá hai bước chân phía trước mặt họ, lúc bấy giờ. Hải Nhí Kinh Dinh, vì y nhỏ con, thiếu thước tấc của một đấng trượng phu “Ðội trời đạp đất ở đời” Hải nhìn Nguyên thuyết phục:
- Cương nài nỉ tôi nói hộ, nàng yêu thương anh hết mực. Lý do vì anh tuy là công nhân lao động nặng, nhưng anh hiền lành, vui tính, cởi mở. Kể chuyện có duyên, biết coi chỉ tay và tướng số. Ngoài ra, anh là nhà giáo, trí thức. Nàng chịu nâng khăn sửa túi người hùng. Nàng sẽ đem lại hạnh phúc gối chăn cho anh. Nàng mời anh xuống nhà nàng chơi vào Chủ Nhật này nhé. Cô ta xinh đẹp, thương yêu mà anh làm ngơ. Anh nhớ Chủ Nhật này nhé! Nàng có món cơm tấm sườn heo cho anh bồi dưỡng.
Nguyên mỉm cười ngước nhìn Hải nói ngay:
- Anh khen nàng quá cỡ. Tại sao anh độc thân, không sáp vô đi. Tôi đã có gia đình rồi. Cám ơn người đẹp. Tại hạ “Kính nhi vĩễn chi”. Không dám.
Hải Nhí nhướng nhướng đôi mắt cận thị, ẩn dưới chiếc gọng kính trắng, hơi lộ vẻ buồn bã chút chút, Y nhìn chàng, gượng cười nói:
- Nhưng tôi đâu có bằng anh, dù tôi độc thân. Nàng chỉ yêu mến anh thôi. Nàng không ngại vợ anh. Nàng quý mến anh. Mời anh cứ đến nhà nàng. Nàng sẽ mở rộng vòng tay đón tiếp anh. Anh đừng ngại gì cả. Ðàn ông gì mà nhút nhát quá chừng. Làm sao có bồ nhí đây, anh Nguyên?
Nguyên đã cố tình tránh né, không gặp mặt Cương Tấn Tài từ đấy. Người đẹp bị chạm tự ái, như bị chạm điện. Nàng giận chàng vô cùng. Càng tốt, chứ sao? Nguy hiểm lắm, trời ạ! Ðùng một cái, chừng vài tháng sau, thì Canh Kinh Dinh và Cương Tấn Tài đã chính thức, công khai sống chung tại một phòng nhỏ của Khu Tập Thể Xí Nghiệp. Họ đậu gạo nấu chung. Họ đem con về cùng tổ ấm. Hai bên tang tình mây nước dạt dào. Cùng trẻ đẹp, sung sức. Bấy lâu họ cô đơn, khao khát gối chăn. Bây giờ có bạn êm đềm hạnh phúc hết nói. Chàng hai mống, một trai một gái. Còn nàng một gái lớn tuổi hơn con riêng của Canh chút chút. Con anh, con em. Chưa có con chúng ta. Người xưa có câu: “Mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi mẹ, lót lá nằm đường” “Mẹ gà con vịt chít chiu, Mấy đời dì ghẻ nâng niu con chồng”. Các câu châm ngôn trên đúng như đinh đóng cột trong tâm cảnh hai người chung sống với ba cháu nói trên. Thật vậy, Canh coi con nàng như con mình. Chàng thương yêu chăm sóc, lo cho cả ba. Vì chàng vốn đàn ông mà phải rộng lượng bao dung với trẻ thơ.
“Thương em, anh cũng thương con
Ðôi ta hạnh phúc vuông tròn phu thê.
Dượng này tốt bụng mọi bề
Má hồng cảm động tràn trề gối chăn”
Phải không cưng? Tuy nhiên, ngược lại, Cương Tấn Tài chỉ thương yêu chìu chuộng con riêng của nàng. Còn con của chồng thì đi chỗ khác chơi. Nàng bạc đãi, hà khắc, hành hạ hai cháu hết cỡ. Nàng đối xử với con chàng quá ư tệ bạc, không thua gì Tào Thị xô đuổi Nghi Xuân, Tấn Lực, con của Cúc Hoa, vợ trước của Phạm Công.
Sau thời gian chung sống chừng vài năm, hai người thấy rõ “tẩy” nhau. “Thức lâu mới bíết đêm dài Ở lâu, mới biết rằng người có nhân” Tình yêu đôi lứa nồng nhiệt mê mẩn ban đầu cũng tàn, cũng nguội dần, vì họ đã thấy nhiều tánh xấu của nhau. Hào quang của hai người nhất là của má hồng đã nhạt màu. Khó tìm được người bạn đường chấp nối, biết thương con mình, Quả khó lắm thay! Thế là Canh dẫn con về ở lại nhà bố mẹ mình tại Phường Kinh Dinh. Bà Dì, vợ kế của bố chàng, ngụ tại đây, khi ông bị bịnh lao phổi và từ trần mấy năm trước. Dì Hai tốt bụng, săn sóc các cháu tử tế. Chúng đi học đàng hoàng. Trong thời kỳ “Ðổi Mới Tư Duy” Kinh Tế Thị Trường mới chấp chóa, làm ăn chụp giựt. Nhiều nhà hàng khách sạn, tiệm ăn mọc lên như nấm khắp nơi. Các Thiên Thai Tiên Ðộng mở tùm lum tu dí. Một người quen cũ mời chàng làm Bảo Vệ Nhà Hàng của mình mới mở. Nhiều cô, nhiều ả, nhiều nường trẻ đẹp thơm phức quê ở các vùng quê nghèo khổ thôn dã xa xôi, đổ về làm ăn kíếm sống tại các thị trấn sầm uất và các đô thị, đông dân cư. Lúc đó, Canh giữ chức bảo vệ Nhà Hàng tư nhân, Bảo Vệ cũng khỏe mà lại lai rai nhậu nhẹt ba sợi giải sầu. Chàng ngâm khẽ:
“Cuộc đời dâu biển đổi dời.
Mẹ cha ruột thịt mới thời thương con.
Mẹ ghẻ mà mến con chồng
Quả là hiếm thấy ở trong cõi trần.”
Truyện tình yêu trai gái tại một Xí Nghiệp nho nhỏ nói trên thật là bao la bát ngát như nắng gió tại quê hương Ninh Thuận đất cằn sỏi đá. Không thể nào kể ra hết được. tại Thị Trấn Khô “Khí hậu nhầu như nóng bốn mùa”. Từ Ngàì Thủ Trưởng đa tình cho đến các đệ tử, bạn bè, tri kỷ của Tây Môn Khánh, của các công tử nổi danh phong lưu bay buớm một thời.
“Truyện tình Xí Nghiệp bao la
Tới lui, sum hợp, chia xa phũ phàng.
Tình yêu nam nữ mênh mang
Nam châm hấp lực, chàng nàng mây mưa
Bây giờ cho đến bao giờ
Âm dương gần gũi se tơ mặn nồng.
Suối nguồn gặp gỡ biển sông
Cùng nhau hòa nhập bềnh bồng xanh tươi”.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn